Chương 33: Năng Lực Báo Trước Tương Lai

Nàng lộ ra vẻ mặt thần bí, có chút đắc ý nói:

- Từ khi bạn vừa hỏi Tân Nhã, tôi liền biết bạn không phải người bình thường, nói chuyện giống y như ông ngoại hai của tôi, nói năng kỳ lạ không thể hiểu được, còn lộn xộn nữa, dáng vẻ muốn nói cái gì nhưng lại không dám nói, hừ, quả nhiên đã bị tôi đoán trúng, nói đi, bạn tìm Tân Nhã rốt cuộc muốn làm gì? Ồ, bạn không cần lo lắng gì nhiều, nói thật với bạn, tôi là bằng hữu duy nhất của Tân Nhã trong cái trường này, bạn tới tìm tôi, xem như là tìm đúng người rồi, hơn nữa tôi lớn hơn bạn một tuổi, bạn nên gọi tôi là chị đó nha, em trai ngoan.

Tôi cảm thấy choáng váng, trên đời này còn có việc trùng hợp như thế?

Tôi theo bản năng mà hỏi nàng:

- Vậy, chị cho em hỏi, ông ngoại hai của chị làm nghề gì ạ?

Nàng hớn hở đáp:

- Ông ngoại hai của chị là Âm Dương tiên sinh, trong mười dặm tám thôn, ông ấy rất có danh tiếng, khi nãy vừa mới nhìn thấy em, chị liền cảm giác được thần thái của em giống y như ông ấy, hì hì...

Ặc, hiểu rồi, hóa ra đây chính là một Âm Dương thế gia. Có vẻ như gặp phải nàng là may mắn của tôi.

Nếu như vậy sau này có thể coi nàng như đồng nghiệp, tôi cũng không khách khí nữa, mở miệng hỏi thẳng nàng:

- Vậy hiện tại chị có thể nói cho em trai ngoan này biết, tình hình hiện tại của Tân Nhã ra sao được không ạ?

- Cô ấy không sao hết, nhưng mấy ngày nay không chịu đi học, giống như không thoải mái, vẫn ở lì trong phòng ký túc xá, chị đã đến gặp cô ấy hai lần, nhưng cô ấy lại không nói gì với chị cả, chị cũng lo lắng lắm, nhưng không biết làm sao mới có thể giúp được cô ấy.

Khi nghe được Tân Nhã không xảy ra chuyện gì, tôi cũng cảm thấy yên lòng, đồng thời cũng rất vui vẻ, ai cũng đều nói trong trường học này không có người nào nguyện ý làm bạn cùng với Tân Nhã, xem ra cũng không đúng lắm, ví như cô gái ngốc nghếch ở trước mắt tôi đây, không phải là một trong số đó sao?

- À, tạm thời cô ấy không có việc gì là tốt rồi, vậy em hỏi chị thêm một câu, gần nhất ở trong ký túc xá này, có từng xảy ra sự tình dị thường gì không? Ý của em là...

Tôi lần thứ hai giả bộ thành một con quỷ cho nàng xem, nàng nở nụ cười, sau đó lắc đầu nói:

- Không có rồi, chị đối với chuyện này cũng tương đối mẫn cảm, thời gian gần đây vẫn còn tốt, không có chuyện ma quái gì xảy ra, chị nói này, có phải em xem quá nhiều chuyện ma quái ở ký túc xá nữ phải không? Nên mới nhàn rỗi chạy tới đây bắt quỷ?

Tôi cười khổ nói:

- Vậy đúng là em rảnh rỗi sinh nông nổi thật, nhưng đây là một câu chuyện rất dài....Đúng rồi, em tên là Hàn Thanh Thiên, chị tên là gì thế? Hai người chúng ta cũng coi như hữu duyên quen biết.

Nàng cũng nở nụ cười, để lộ ra cặp răng nanh nhỏ xinh, gật đầu nói:

- Ừ ừ, đúng là rất hữu duyên, em gọi chị là Sở Kỳ được rồi.

- Cái gì cơ, Xuất Khứ? Em nói tên này của chị quả thật có cá tính.

- Em đúng là đáng ghét, không phải Xuất Khứ, là Sở Kỳ, Kỳ Kỳ, tên của chị vốn là Sở Hương Kỳ, có nghĩa là Hương Hương Thiên Sứ, nhưng sau đó chị lại phát hiện ra phiền phức, nên tự đem chữ Hương xóa đi...

Tôi choáng, Hương Hương Thiên Sứ, nàng ấy vậy mà có thể nghĩ tới, nhưng điều này cũng không trọng yếu, tôi loanh quanh nơi đây, chỉ muốn hỏi về Tân Nhã mà thôi.

Nhưng khi tôi có ý định nói ra việc trợ giúp Tân Nhã, nàng lại ngẩng đầu lên và suy nghĩ một lát, sau đó đột nhiên nhảy lên, kinh hô nói:

- Ai nha, không tốt rồi, tiết học chuyên ngành của chị bị muộn mất rồi, chị sẽ không thể nói chuyện với em nữa, lần sau chúng ta lại tiếp tục nói chuyện...

Sau đó, nàng cũng không nói lời nào với tôi nữa, quay người lại và chạy đi...

Tôi không hiểu nổi nàng, chỉ có thể ở phía sau hét lên:

- Chị ơi, chị học ngành nào thế?

- Mỹ thuật...

Nhìn nàng chạy điên cuồng, tôi không biết nên nói gì, chẳng trách trong trường học người nào cũng né tránh Tân Nhã, chỉ có duy nhất mình nàng không sợ, bây giờ suy nghĩ một chút, nàng cũng không bình thường tí nào, đúng là một người con gái kỳ hoa.

Tôi lắc đầu, quên đi, hôm nay có thể biết được nàng cũng không tệ lắm, lần tới, chắc chắn sẽ còn cơ hội nói chuyện.

Tôi quay người định trở về ký túc xá, nhưng vừa đi được chưa bao lâu thì nghe được phía sau có tiếng gọi:

- Này này, đợi một lát....

Tôi quay đầu nhìn, hóa ra là vị Sở Kỳ kia.

Nàng thở hổn hển chạy tới trước mặt tôi, le lưỡi về phía tôi, hơi xấu hổ nói:

- Chị nhớ nhầm, ngày hôm nay không có tiết học chuyên ngành, ngày mai mới có...

Một lần nữa tôi cảm thấy cạn lời, nàng bị gì vậy trời?

Tranh thủ thời gian, tôi nhanh chóng đưa ra vấn đề mà mình muốn hỏi nói cho nàng nghe, tất cả vấn đề đều liên quan đến Tân Nhã. Sau khi nàng nghe xong, chỉ thở dài nói:

- Xin lỗi, chị không thể nói cho em biết quá nhiều, chị không muốn trở thành một người xấu chuyên nói về chuyện của Tân Nhã với người khác, chị chỉ có thể nói cho em biêt, Tân Nhã xác thực không phải là một người bình thường, em có biết tại sao cô ấy ít nói chuyện không?

Tôi lắc đầu:

- Em không biết, lẽ nào điều đó có gì đó dị thường sao?

Nàng lại thở dài lần nữa:

- Đó là vì chỉ cần cô ấy vừa mở miệng, nói tới những chuyện xấu liền sẽ trở thành sự thật.

Tôi cảm thấy ngạc nhiên:

- Thực sự là như vậy? Ông trời ơi, cái kia không phải là...

- Không sai, chính là miệng quạ đen, nói ví dụ như, cô ấy nói em ngày hôm nay sẽ bị té khi đang đi bộ, vậy em nhất định sẽ bị té, cô ấy nói ấm nước sôi sẽ rơi xuống người kia, vậy thì người kia nhất định sẽ bị ấm nước rơi trúng đầu, năm ngoái, cô ấy đã nói hai nữ sinh kia sẽ xảy ra tai nạn, quả nhiên hai cô gái kia liền bị tai nạn, cũng chính bởi vì lí do đó, mà mọi người mới bắt đầu bài xích Tân Nhã, cho rằng nàng có một cái miệng quạ đen, là sao chổi, thậm chí ở trong đám bạn tốt của nàng, cũng chỉ còn một mình chị kiên trì, bởi vì chị luôn luôn nghĩ rằng, không thể đổi lỗi cho cô ấy...

Tôi cau mày, điều mà nàng vừa nói ra rất trọng yếu, nhưng tôi cần nhiều manh mối hơn.

- Hai người nữ sinh kia xảy ra chuyện gì? Chị có thể nói cho em biết không?

Tôi nhẹ giọng hỏi.

Nàng hơi ngập ngừng, nhìn xung quanh không có ai, lúc này mới nhỏ giọng nói:

- Một người nhảy lầu, còn người kia bị tai nạn xe cộ, trước một ngày sau khi xảy ra chuyện thì Tân Nhã đã nói với hai người đó,còn dặn dò cô gái bị tai nạn xe cộ kia không nên ra khỏi cửa, nhưng mà không ai nghe, còn nói miệng lưỡi của nàng thật ác độc, kết quả là, tai nạn thật sự đã xảy ra.

- Nhảy lầu? Ở nơi nào?

Tôi hỏi.

- Chính là ở sân thượng của ký túc xá nữ, lúc đó chị đã ở ngay hiện trường, chỉ biết trơ mắt..

Nàng đột nhiên ngậm miệng, trên khuôn mặt lộ ra biểu hiện không đanh lòng nói tiếp.

Trong lòng tôi hơi động, hỏi tiếp:

- Vậy người nữ sinh nhảy lầu kia là ai, chị còn nhớ không?

- Ài, làm sao mà chị có thể quên đây? Đó là một người nữ sinh cùng học ngành vũ đạo với Tân Nhã, rất xinh đẹp, nhưng chị không biết tại sao cô ta lại tự sát, người xảy ra tai nạn kia lại càng kỳ quái hơn, vốn nàng đang ngồi ở trong xe taxi, cũng không biết vì lý do gì mà đột nhiên mở cửa xe và nhảy ra, kết quả bị một chiếc xe tải đối diện...Chị nhớ tới kết quả điều tra lúc ấy, cũng là tự sát.

Tôi gật đầu, cho đến bây giờ, tôi đã biết được bí mật của Tân Nhã, về cơ bản thì hoàn toàn xác định, tro cốt xuất hiện trên sân thượng kia, chính là tro cốt của nữ sinh đã nhảy lầu, còn người triển khai yểm thuật hại Tân Nhã, cũng chính vì muốn trả thù! Bởi vì tất cả mọi người đều cho rằng, vì Tân Nhã nguyền rủa, nên mới khiến cho cô gái kia tự sát bằng cách nhảy lầu.

Thực sự là những kẻ ngu ngốc, tôi không nhịn được ngứa cả răng, mỗi người đều có vận mệnh riêng của họ, người thì luôn có họa có phúc, sao có thể bởi vì câu nói của một người mà dễ dàng thay đổi? Theo bản thân tôi, cái gọi là miệng quạ đen hay sao chổi của Tân Nhã, thực ra đây chỉ là một loại năng lực đặc thù của nàng, đó chính là, năng lực dự đoán tương lai.

Không sai, trên thế giới này chưa bao giờ thiếu những người có năng lực phi thường, mà năng lực dự đoán tương lai cũng không thiếu, nghĩ mà xem, trên thế giới này có rất nhiều nhà tiên tri, dự đoán tương lai, bọn họ đã dự đoán thành công rất nhiều chuyện xảy ra trong tương lai. Nếu như nói một vị tiên tri dự đoán xuất hiện thế chiến thứ hai, lẽ nào đem hết tội ác của chiến tranh mang lại đẩy lên người của hắn sao? Đúng là vô lý.

Tân Nhã, có lẽ chỉ là một người nắm giữ năng lực tiên tri tài giỏi bên trong đám người, bởi vì dự đoán của nàng quả thật quá chính xác, và lý do mà nàng muốn đem tương lai mà mình đoán ra cho mọi người nghe, cũng chỉ vì muốn giúp mọi người mà thôi, nhưng thực không ngờ rằng, những kẻ ngu ngốc kia lại cho là nàng đang gieo rắc nguyền rủa, đây thực sự là tào lao mà?!

Nghĩ tới đây, tôi kiên định hơn ý nghĩ trợ giúp cho Tân Nhã, nhưng mà tôi nên là như thế nào bây giờ?

Tôi suy nghĩ, nếu muốn trợ giúp nàng, thì trước hết phải làm cho nàng cảm thấy tín nhiệm tôi, đồng thời phải làm cho cả thế giới này mở rộng tấm lòng của họ, tôi muốn nói cho nàng biết, không phải ai trên thế giới này đều ngu xuẩn và độc ác như vậy, tôi muốn cho trái tim nàng cảm thấy thật hạnh phúc, chỉ có thể như vậy, tôi mới có thể trợ giúp nàng.

Tôi đem những gì mình nghĩ nói ra cho Sở Kỳ nghe một lần, nàng cũng đồng ý với điều đó, sau đó suy nghĩ một chút, nói với tôi, vào cuối tuần này sẽ có một hoạt động dã ngoại để vẽ thực vật, có khoảng từ bốn đến năm người tham gia, thực tế thì hầu hết mọi người đều xem đó là đi chơi, đến lúc đó thì nàng có thể dẫn theo tôi cùng với Tân Nhã, bằng cách này, tôi sẽ có cơ hội để tiếp cận với Tân Nhã, đến lúc đó, tôi nghĩ rằng việc trợ giúp nàng sẽ trở nên đơn giản.

Tôi tự nhiên giơ hai tay tán thành, hiếm khi nào có người cùng tôi đứng chung một chiến tuyến, hơn nữa đây còn là một cơ hội tốt như vậy, cho nên nhất định phải đi.

Nhưng tôi cảm thấy hơi lo lắng, những người bạn học của nàng sẽ đồng ý cho nàng dẫn theo Tân Nhã sao?

Sở kỳ cười nói:

- Nếu vậy thì em không cần lo lắng về điều đó đâu, đừng thấy mặt ngoài mọi người đều bài xích Tân Nhã, trên thực tế, chị hiểu hầu hết mấy tâm tư đen tối của đám nam sinh kia.

Tôi tò mò hỏi lại:

- Bộ chị có bạn trai hả, sao lại hiểu rõ được chứ?

Nàng thần bí nói:

- Đặc điểm to lớn nhất của đám nam sinh như em, chính là...háo sắc không muốn sống! Đừng thấy mặt ngoài giả bộ không có gì, nhưng lúc không có người, đừng nói là sao chổi, sợ rằng ngay cả nữ quỷ cũng muốn tình tứ một phen!

Tôi cẩn thận suy nghĩ một chút, đột nhiên cảm thấy những điều nàng nói quả thật không sai.

Tôi không thể không dựng ngón tay cái đối với nàng. Em phục chị rồi...

Nhưng vấn đề cần quan tâm bây giờ, liệu Tân Nhã sẽ đồng ý đi chơi với chúng tôi sao?