Chương 22

Người mới vừa rời đi xong, Lạc Tiêu liền biết được thân phận của đối phương ở trong phó bản: "Dựa theo lời mà nữ hầu nói thì Bùi Ôn Vi không bị quy tắc gϊếŧ chết, mà chỉ bị đuổi gϊếŧ, chắc chắn là sẽ tồn tại khả năng chuyển biến tốt. Khả năng chuyển biến tốt không có gì hơn sẽ có hai loại tình huống, một là cậu ta kiên trì trong một khoảng thời gian nhất định trước khi quái vật kết thúc truy sát; tiếp theo chính là phó bản cho cậu ta những nhiệm vụ khác. Chúng ta có thể thử vận may, đi chặn nhiệm vụ."

Bành Lộ cũng rất động tâm với đề nghị này: "Cô muốn tôi phối hợp như nào?"

Bùi Ôn Vi có thân phận bác sĩ, nói rõ kịch bản không giống nhau. Thử từ góc độ của cậu ta đi thu hoạch manh mối thì rất có thể sẽ có thu hoạch.

"Rất đơn giản, chúng ta canh giữ ở bên ngoài mê cung. Nhiệm vụ phó bản phát xuống cần phát động một chút, nếu như phát động ở trong mê cung, chúng ta chỉ có thể từ bỏ, nếu như ở bên ngoài, vậy thì có thể thao tác. Ví dụ như hôm qua Bùi Ôn Vi bị mang đi, xa phu xuất hiện, hoặc là có những người khác muốn đi vào mê cung."

Mê cung lớn như thế, dựa vào thể lực người chơi không thể nào chạy ra xa khi bị đuổi gϊếŧ như vậy, bọn họ trông coi ở cửa vào là được.

Bành Lộ không phản đối, đi về phía mê cung rồi nói: "Nếu thuận lợi, chúng ta có thể cắt đứt sinh cơ của cậu ta."

Lạc Tiêu: "Chỉ có thể trách cậu ta không may, ngay từ đầu đã tiến vào tàn cuộc."

Nếu như là một phó bản bình thường, gặp một người mới có tiềm lực thì cô sẽ chọn giữ gìn giao hảo.

Tiếng hét vừa rồi vừa hoàng dã lại vừa ngọt ngào, vốn đang chờ nghe được câu cầu xin tha thứ, râu quai nón chợt sửng sốt mấy giây.

Thời khắc mấu chốt, phải tự cứu mình. Ôn Thời bắt đầu dùng chiến thuật kéo dài: "Viện trưởng Aoiz, ngày mai tiền tới sổ, quy củ cũ, em trai của tôi nhất định phải mãi mãi điên."

Cậu trực tiếp thuật lại nội dung trên tờ giấy.

Râu quai nón biến sắc, trong mắt bắn ra sát khí.

Ôn Thời: "Tôi đã giao chứng cứ cho một người quen biết, nếu như tôi chết, chứng cứ này sẽ lập tức được công bố."

Không khí đọng lại tầm nửa phút.

Trong hốc mắt nhỏ hẹp của râu quai nón lộ ra sự ác độc: "Tao sẽ gϊếŧ mày trước, rồi sẽ gϊếŧ bạn bè mày sau."

Ọt, ọt.

Cái ủng đi mưa có phản quang, râu quai nón đọc một loạt các cái tên: "Edwin, Ann..."

Ôn Thời lập tức nhận ra, đây không phải nhân vật của người chơi khác ở trong kịch bản sao? Người đóng vai Edwin là Ngạc Tu đã chết, còn lại hai người khác.

Trong bối cảnh câu chuyện, những người bạn cũ bọn họ vào nửa tháng trước còn liên hoan với nhau, chỉ là tất cả mọi người đã từ bỏ đóng vai nhân vật nên Ôn Thời thiếu chút nữa đã quên đi còn có chuyện vặt này.

Sự giật mình của cậu lập tức bị lão ta hiểu thành sợ hãi.

Râu quai nón cười lớn: "Yaren, bệnh viện đã ghi lại thông tin của mỗi một nhân viên y tế một, kỹ càng đến mức mày không tưởng tượng nổi đâu. Mấy đứa bạn của mày rất nhanh đều sẽ xuống địa ngục hết, tao thề."