Chương 23

Đối mặt với lời uy hϊếp tưởng chừng là đã thành công này, Ôn Thời liền bày ra vẻ mặt quái lạ, cuối cùng nói: "... Ông vui vẻ là được rồi."

Cái ngày mà cậu vừa tới, thiếu chút nữa đã bị mấy người chơi kia liên thủ hại chết. Sau này Lạc Tiêu lại cùng Ngạc Tu lừa cậu, hai người này sống hay chết, Ôn Thời không thèm quan tâm.

Râu quai nón "A" một tiếng: "Mày đang tức giận đúng không."

"..."

"Mấy người đang làm gì ở đây? !" Một giọng nói tức giận truyền đến, đây mới thực sự là ‘tức giận’.

Một người đàn ông khuôn mặt bình thường xuất hiện ở phía sau, trên tay anh ta cầm một cái kéo vàng dài khoảng chừng nửa mét, trên lưỡi kéo dính không ít thịt rắn.

Người hầu nam mà Ôn Thời chờ đợi rốt cuộc cũng đã đến.

"Ai cho mấy người vào vườn hoa mê cung?"

Ôn Thời lập tức phủi sạch quan hệ: "Tôi đến để thu dọn."

Đống máu rắn khắp người đã chứng minh cho lời nói của cậu.

Hầu nam nhìn về phía râu quai nón, khi nhìn thấy cái móc sắt trên tay phải đối phương là lá dây leo, khuôn mặt bình thường của hầu nam âm u đến mức có thể chảy ra nước.

Ôn Thời đổ thêm dầu vào lửa: "Thật xin lỗi! Viện trưởng sợ rắn, ông ấy chỉ cần sốt ruột là sẽ điên cuồng hủy diệt cây cối." Sau đó lại cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Mặc dù anh rất coi trọng mỹ quan mê cung, nhưng anh sẽ tha thứ cho ông ấy, đúng không?"

"Yaren, mày thật đáng chết." Râu quai nón thực sự bị chọc giận, lập tức vọt lên.

Trong mắt hầu nam chỉ có cỏ cây bị phá hư, anh ta tiến lên mấy bước, cầm cái kéo đang nhỏ hướng về phía trước, miệng lầm bầm như bị thần kinh: "Bảo vệ hoa cỏ, người người đều có trách nhiệm."

Hầu nam vừa ốm vừa cao, giống như là một cây cột điện. Cái kéo của anh ta nghiêng lên 45°, trực tiếp hướng về phía phần thịt gáy của râu quai nón.

Khí tức âm hàn phả vào cổ áo trước khi cái kéo chạm đến, râu quai nón cảm giác được nguy hiểm nên không thể không quay người, trước tiên giải quyết phiền phức sau lưng.

Ôn Thời thấy thế bên trong ánh mắt liền có thêm suy tư.

Hầu nam đeo kính bảo hộ để phòng ngừa máu rắn bắn vào trong mắt, nhìn qua giống như là người bình thường, nhưng lại có thể làm cho râu quai nón phải nghiêm túc đối phó.

Ôn Thời dần dần phát hiện ra được quy luật, động tác của hầu nam rất là nhanh, đối phương có thể ngăn cản được rất nhiều đòn tấn công của râu quai nón thông qua cái kéo. Thay vì nói hầu nam lợi hại, không bằng nói là cái kéo trong tay của anh ta phát huy tác dụng.