Chương 21

Râu quai nón cũng là kẻ xông vào, tốt nhất làm cho lão ta và hầu nam va vào nhau.

Tạ Đường Yến lúc này mới gật đầu, dẫn người qua không khó.

Ôn Thời đoạt mệnh phi nước đại trong ba phút.

Trong lúc thở hồng hộc, cậu tranh thủ dùng năm điểm tích lũy mua một cái loa nhỏ ở thành thông thương.

【 Loa nhỏ: đạo cụ dùng một lần

Không có tác dụng gì hữu ích 】

Ở trong game, thứ không cần thiết nhất chính là thứ tạo ra tạp âm, cho nên lượng tiêu thụ rất ít. Ôn Thời cầm cái loa kêu lên một tiếng ‘hú’ thật dài, người không biết còn tưởng rằng là sói tru.

Mục đích làm như vậy là vì muốn dẫn dụ râu quai nón và hầu nam tới, không cần thiết phải để Tạ Đường Yến và mình đồng thời mạo hiểm.

Việc thiện phải làm hôm nay đã hoàn thành!

Sau lưng có nguồn khí không bình thường đánh tới, Ôn Thời vô thức cong eo, cái móc sắt kinh khủng trực tiếp bay qua đỉnh đầu, đâm vào tường xanh bên cạnh.

Râu quai nón đã đuổi được đến đây, vì để gϊếŧ chết cậu, lão ta đã trực tiếp ném móc sắt tới.

Thiếu một chút là bị cái móc sắt đập nát sọ, Ôn Thời lạnh giọng nói: "Mau gϊếŧ chết lão ta đi."

May là đường cậu chạy không phải đường cụt, khứu giác Ôn Thời vô cùng nhạy bén, có thể ngửi thấy trong không khí mùi hương hoa, cậu bèn chạy theo mùi hương lạ thường này.

Cả người toàn mùi máu rắn cũng không áp chế nổi mùi thơm, trực giác Ôn Thời quả thực không đơn giản.

Phía trước không phải một đóa hoa, mà là một cánh đồng hoa lớn, trong cánh đồng hoa đầy những con đường nhỏ, khoảng chừng hơn ngàn đóa hoa không cùng loại. Đóa hoa to lớn vô cùng, khoảng cách giữa các đóa hoa là rất lớn.

"Yaren!" Nhìn lão ta có vẻ không mỏi mệt một chút nào, ở một trăm mét cuối cùng, râu quai nón tận lực giảm tốc độ, từng bước một tới gần, dường như rất hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ ép con mồi vào chân tường.

Lão ta đi một đôi ủng, trong lúc đi sẽ phát ra tiếng ọt ọt.

Ôn Thời tiếp tục dùng loa: "Hú —— "

Hầu nam sao còn chưa tới.

Vừa mới làm xong nhiệm vụ chi nhánh, Lạc Tiêu và Bành Lộ đang đứng ở đằng sau dinh thự mà đám người hầu ở.

Tâm trạng Lạc Tiêu hơi nôn nóng, bởi vì manh mối lấy được từ nhiệm vụ chi nhánh quá vô dụng, nếu muốn nhờ vào đó để tìm ra chỗ của cô dâu thì thật sự là quá mức khó khăn.

Cô nghe thấy nữ hầu đang nghị luận việc bác sĩ Yaren bị viện trưởng đuổi theo chạy đến mê cung.

"Bùi Ôn Vi trở về rồi." Tâm trạng Lạc Tiêu đã tốt lên.