Chương 12: Sự Trả Giá Của Mộc Tử Kỳ

"Hạ dược"người đàn ông mím môi, gương mặt có chút mờ mịt.

Ninh Hinh đem chiếc thẻ nhớ giao cho người đàn ông, ánh mắt lạnh lùng, nụ cười tươi đẹp như hoa. Cũng đã xảy ra, ai làm hay không đối với cô không còn quan trọng.

"Điều tôi nợ anh, tôi đã trả đủ, Ninh Gia nợ Hạ Gia, Ninh Gia cũng trả đủ, chỉ mong anh giữ đúng lời hứa của mình"Tiếng nói của cô nhẹ nhàng ấm áp, cùng với ánh mắt lạnh lùng của cô thật một chút cũng không tương xứng.

"Chuyện tôi hứa với em, tôi chưa từng thất hứa"người đàn ông cười, phong độ mà nhẹ nhàng, tựa như mọi chuyện trong quá khứ đều chưa từng xảy ra. Ánh mắt sủng nịnh đến cực điểm, nhìn nữ nhân trước mặt tựa như bảo vật.

Ninh Hinh yên lặng nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt đau lòng, người con trai cô từng đem lòng cảm mến, làm sao có ai có thể hiểu được cảm giác của cô lúc này.

Mọi chuyện không ngờ lại đi đến bước này, người từng thân thiết vô cùng, nay lại trở nên như vậy.

Hắn vốn dĩ sẽ không thể biết được, vì phần tài liệu này, cô đã đánh mất thứ gì.

Tất cả đã kết thúc, hắn vốn dĩ sẽ không thể biết được.

Ninh Hinh xoay người rời đi, đột nhiên, 6 gã mặc đồ đen vây quanh cô.

Ninh Hinh nheo mắt, giọng nói lạnh lùng đến cực điểm :"Anh có ý gì"

"Chờ anh xác nhận USB này là thật, anh sẽ để em rời đi"Người đàn ông vẫn nhẹ nhàng như vậy, tựa như ánh mặt trời, phong độ chính nhân quân tử.

Thân thể chợt động, một tay đánh về phía người đàn ông áo đen, người nọ liền bị cô hạ gục.

5 người còn lại thấy tình hình không ổn liền đồng loạt bước lên, Ninh Hinh xoay người nhảy lên không trung, chân quét qua, 3 người liền bị hạ gục, đôi tay nhanh chóng cướp cây súng lục vừa được người đàn ông rút mặc đồ đen rút ra, bắn cảnh cáo vào chân hai người đàn ông còn lại.

1 phút đồng hồ giải quyết 5 người.

Tựa như một chiến thần bước ra từ địa ngục.

Ninh Hinh tiêu sái đem súng lục hướng thẳng về phía người đàn ông đẹp trai, lạnh lùng cất giọng :"Tôi chưa từng lừa anh"

Vứt cây súng lục xuống cát, Ninh Hinh xoay người rời đi, đáy lòng chua xót.



" Ninh Hinh, em đừng rời đi, em có thể ở bên cạnh tôi không"

Giọng nói của người đàn ông vang lên, bước chân Ninh Hinh dừng lại, nhưng không xuay người.

" Anh xứng đáng sao"

" Không phải em yêu anh sao, anh yêu em, vĩnh viễn sẽ yêu em, dù cho giữa chúng ta đã xảy ra chuyện gì, anh cũng đều yêu em"

" Tình yêu của anh, không đáng một đồng"

Áo dạ bay trong gió, cô tịch lạnh lẽo như vậy. Câu nói vừa dứt, cô liền dứt khoát bước đi, không hề quay đầu.

Tạm biệt anh, từ nay, duyên nợ chấm dứt, cuộc đời còn lại, cô không muốn gặp lại người đàn ông này thêm một lần nào nữa.

~~~~~~~~

Mộc Tử Kỳ mơ mơ hồ hồ thức giấc đã là 8 giờ sáng, đôi tay định vòng qua ôm lấy người bên cạnh, nhưng dành cho anh là một khoảng không tĩnh lặng.

Mộc Tử Kỳ bừng tỉnh, Tâm Nguyệt đã sớm biến mất.

Nếu trên ga dường không còn lưu lại vết lạc hồng chói mắt, đồ đạc trong phòng hỗn loạn, anh liền tưởng đêm qua chỉ là một giấc mộng xuân của bản thân mình. Tờ giấy phất phơ trên đầu dường đã thuận lợi thu hút lấy sự chú ý của anh.

" Anh sẽ trả giá đắt"

Mộc Tử Kỳ mỉm cười chế nhạo người phụ nữ nọ không biết thế nào là trời cao đất dày, nhưng sự trả giá của anh đúng thật liền đã tới. Di động bên cạnh vang lớn, thân tín Tiêu Tề của anh tràn đầy lo lắng, sắc mặt Mộc Tử Kỳ trở nên giận giữ, khoé môi mím lại thành một đường thẳng.

Có người muốn thu mua lại cổ phần của các cổ đông với giá cao.

Mộc Tử Kỳ thay quần áo, cấp tốc chạy đến công ty xử lý công chuyện.

Buổi tối trên đường lái xe về nhà, Mộc Tử Kỳ lại nhận được một cú điện thoại, Mộc Gia ở Trung Đông 4 kho vũ khí cùng nhà xưởng bị phá hoại chong chốc lát, bị thế lực hắc bang người Hoa phân chia, Mộc Gia ở Trung Đông thiệt hại vô kể mạng người, thế lực dường như tan rã.

" Ngươi nói lại một lần" Mộc Tử Kỳ hét lớn vào điện thoại, đại não chợt nổ tung...



Mộc Gia là thế lực hắc bang vô cùng cường thịnh, đứng sau chống lưng cho Mộc Thị, chiếm lĩnh tài nguyên vô cùng tốt trong giới hắc đạo, là tổ chức vô cùng lâu đời, vậy mà nói huỷ liền huỷ. Xem ra thu mua cổ phần chỉ là kế điệu hổ ly sơn. Đại não chợt biến, anh nghĩ đến những lời người phụ nữ kia để lại.

" Anh sẽ trả giá đắt"

Ninh Hinh, rốt cuộc người phụ nữ này là ai ?

Rốt cuộc cô ta có thân phận gì ?

Mặc kệ cô có là ai, tôi nhất định sẽ đến gϊếŧ cô !

~~~~

Shanghai Pudong International Airport, Sân Bay Quốc Tế Phố Đông Thượng Hải.

Ninh Hinh ngồi trong phòng chờ hạng thương gia, nhâm nhi ly champagne trên tay, tuỳ tiện lấy báo lên đọc.

Là một tờ báo quân sự, Trung Đông bốn phía nổi loạn, thế lực Mộc Gia

Ngay lúc này, đài phát thanh vang lên :" Máy bay MU372 sẽ cất cánh trong vòng 20 phút nữa, quý khách vui lòng tập trung tại phòng chờ, chuẩn bị lên máy bay"

Một tiếp viên đến bên cạnh Ninh Hinh, nhẹ giọng nói :" Ninh tiểu thư, hành lý của cô đã được sắp xếp ổn thoả, cô có thể lên máy bay"

Ninh Hinh mỉm cười với tiếp viên, khép lại tờ báo trên tay :" cảm ơn"

Máy bay dần cất cánh, bầu trời ngoài kia xanh thẳm bao la vô tận như vậy, nhất định sẽ có chốn dung thân cho cô.

Ninh Hinh cô sẽ không còn nợ ai ân tình, nhưng người duy nhất cô cảm thấy có lỗi chính là Mộc Tử Kỳ.

Mộc Tử Kỳ, anh vĩnh viễn sẽ không biết tôi là ai.

Mộc Tử Kỳ, hy vọng anh sẽ không hận tôi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~