Chương 13

Vốn dĩ là muốn nhân cơ hội này trêu chọc tiểu trợ lý của mình!

Lộ Ninh rất nhanh thành công lấy dịch của hai quả trứng đà điểu ra, anh rửa sạch vỏ trứng một chút rồi tìm chỗ để ráo, sau đó dùng dịch trứng làm một phần trứng cuộn lớn, một phần làm canh trứng. Anh còn xào rau xanh mua ở siêu thị, làm một đĩa rau các loại, một đĩa thịt thăn xào ớt cay. Anh nói là món ăn gia đình, nhưng làm ra hương vị cũng không phải là món ăn bình thường có thể so sánh.

Tôn Hạo mua gà nướng cùng thịt bò tương và thịt bò trộn đều là mua ở cửa tiệm nổi tiếng nhất trong thành phố, nhưng sau khi đưa lên bàn lại bị đồ ăn Lộ Ninh làm so sánh. Rõ ràng canh trứng đà điểu cùng canh trứng gà nhìn giống nhau nhưng khi ăn lại có cảm giác hoàn toàn khác, mịn và ngon vô cùng, Tôn Hạo bỗng cảm thấy có chút ghen tị với Lương Hách Thành!

Lương Hách Thành mở một chai rượu vang đỏ, rót cho Lộ Ninh một chút, cười nói:" Vất vả rồi. "

Tôn Hạo vội vàng nâng chén lên:" Nào nào, chúng ta mời Lộ Ninh một chén. "

Ngưu Hữu Đức gắp một miếng lớn trứng rán cuộn vào trong miệng:" Mời! Nhất định phải mời! Cũng may hôm nay chúng tôi đột nhiên rảnh rỗi, nếu không tôi sẽ bỏ lỡ một bàn đồ ăn ngon như vậy, tôi phải hối hận bao nhiêu năm? "

Lương Hách Thành ở dưới gầm bàn đá Ngưu Hữu Đức một chân: Cái gì gọi là đột nhiên rảnh rỗi!

Ngưu Hữu Đức lườm Lương Hách Thành một cái: Sợ gì!

Lúc này, Tôn Hạo nói:" Rượu này không đủ đô, tôi đi mua ít bia. Để ăn mừng chúng ta lại đột nhiên rảnh rỗi, lại có được một bàn ngon như

vậy. "

Lộ Ninh cười nói:" Hay là để tôi đi, tôi không uống rượu, tôi đi mua nước trái cây hay gì đó. "

Lương Hách Thành cảm thấy lúc này nên đứng dậy bảo để hắn đi, vì dù sao hắn cũng là chủ nhà. Nhưng hẳn lại lo lắng nếu hắn ra ngoài, Tôn Hạo và Ngưu Hữu Đức, hai kẻ không đáng tin này sẽ nói lời không nên nói, kia chẳng phải là xong à? Thế là hắn mặt dạn mày dày ngồi ở chủ vị bên trên không nhúc nhích.

Tôn Hạo và Ngưu Hữu Đức thấy tư thế của Lương Hách Thành cũng không nhúc nhích nữa, liền để Lộ Ninh đi, nhất định sau này anh sẽ là chủ nhân khác của cái nhà này, cho nên mua chút rượu cũng không quá đáng.

Thế là Lộ Ninh đi ra ngoài.

Sau đó, bóng dáng của anh nhanh chóng xuất hiện ở máy bộ đàm cạnh cửa phòng khách..

Lương Hách Thành có chút bối rối.

Chết tiệt, không thể nào! Vừa nãy anh quên tắt cái này à?

Máy bộ đàm ở đây là loại thiết bị thông minh, khi có người bên ngoài bấm chuông sẽ tự động trả lời, âm thanh và hình ảnh ở cửa sẽ được truyền hoàn hảo đến màn hình liên lạc bên cạnh cửa ra vào, cho đến khi chủ nhân lên tiếng mới cúp máy. Không tắt máy trong trường hợp ngắt kết nối, nó luôn kết nối với radio và màn hình bên ngoài.

Điều đó có nghĩa là...

" Khoan hãy nói, Lộ Ninh thật sự là lên được phòng khách xuống được phòng bếp. "Tôn Hạo hoàn toàn không phát hiện ra dị thường, ăn thức ăn:" Lương Tử cậu cái mạng chó này thật sự là quá tốt. "

" Ai không nói chứ, tại sao tôi không gặp một trợ lý như vậy? "Ngưu Hữu Đức nói xong nhìn Lương Hách Thành, thấy hắn có chút ngơ ngác, hồ nghi nhìn về phía ánh mắt Lương Hách Thành:" Lương Tử, cậu nhìn cái gì vậy? Có cái gì đẹp ở cửa à? "

" Hắc hắc cậu thật đúng là, sẽ không phải Lộ Ninh vừa mới đi ra ngoài cậu liền bắt đầu nhớ chứ? "Tôn Hạo cười nhạo:" Thật là không có tiền đồ! "

Hai người câm miệng cho tôi! "Lương Hách Thành buông ly rượu xuống, thừa dịp Lộ Ninh không trở về, vội vàng đi tới trước điện thoại khả trực quan ấn nút phát lại. Ông đặt hình ảnh trở lại một giờ trước, và sau đó ông nhìn thấy anh ta trước cửa nhà mình, và tôn và ngưu hữu đức đã bị ngăn cản bởi anh ta.

" Hai cậu câm miệng cho tôi! "Lương Hách Thành đặt chén rượu xuống, thừa dịp Lộ Ninh chưa trở về, chạy nhanh đem máy bộ đàm khóa lại. Hắn đem hình tượng chiếu lại đến một cái giờ trước, sau đó hắn nhìn thấy trước cửa nhà hắn Tôn Hạo cùng Ngưu Hữu Đức bị hẳn cản lại.

" Không phải đã nói hôm nay chúng ta không tụ họp sao các cậu còn đến đây? "Lương Hách Thành kiên định giang rộng hai tay, giống như gà mái già đề phòng đại bàng cắp con.

" Hắc, tôi nói cậu nè, không phải là không ăn trứng đà điểu sao? Hai chúng tôi ăn cái khác cũng được ". Ngưu Hữu Đức giơ túi trong tay:" Đây, anh em mua gà nướng với thịt bò sốt rau củ. Chúng tôi tùy tiện ăn một chút, đừng nói chúng tôi không nhớ đến cậu. "

" Để hôm khác! Nghe tôi nói nè, hôm nay tôi thật sự không thể tụ tập với các cậu được. "Lương Hách Thành đẩy hai người ra:" Hôm khác, hôm khác tôi mời hai cậu ăn cơm, các cậu muốn ăn gì cũng được? "

" Thằng nhóc này không phải là kim ốc tàng kiều không muốn cho chúng ta biết sao? "Ngưu Hữu Đức không nhúc nhích, hắn nặng hơn trăm ký, đứng im khiến Lương Hách Thành nhất thời không đẩy hắn nhúc nhích được tí nào:" Có cái gì không thể để cho hai người chúng tôi biết chứ? Chuyện thằng nhóc cậu kéo khóa quần khi còn bé thiếu chút nữa kẹp đứt chim nhỏ, hai chúng tôi đều biết. "

" Câm miệng! Dù sao hôm nay không được là không được!"

" Có phải là anh em không? "Tôn Hạo không vui," Lương Tử, là cậu trước tiên nói mời chúng tôi ăn trứng đà điểu có được không, hai chúng tôi đều chuẩn bị dạ dày từ trước, cậu nha lại nói không ăn nữa, muốn giữ lại đưa cho lão Phật gia. Được rồi, vậy chúng ta không ăn trứng đà điểu, nhưng cậu ngăn cản không cho chúng tôi vào cửa là có ý gì? "

" Đúng vậy, cậu giấu cái gì? "Ngưu Hữu Đức nhìn ra cửa. Biệt thự nhỏ này của Lương Hách Thành hắn tới cũng không phải một lần hai lần, liền đặc biệt hôm nay bị ngăn cản, làm sao có thể để cho hắn và Tôn Hạo không nghĩ nhiều!

".. Được rồi, hai cậu nhất định phải đi vào, đúng không? "Lương Hách Thành vừa thấy hắn ngăn không được hai người:" Tiến cũng được. Nhưng có một điều, sau khi đi vào đừng nói lung tung. Hơn nữa phải nhớ kỹ, lúc trước tôi liên lạc với hai cậu là các cậu không có thời gian đến nhà tôi, không phải tôi không cho các cậu đến, hiện tại là các cậu tạm thời rảnh mới tới. "

"A ha?"

" A cái gì! "Lương Hách Thành hung hăng trừng mắt nhìn hai người anh em trước mặt:" Đã là anh em thì vào nhà im lặng ăn trứng đà điểu! Bớt nói nhảm đi!"

Đối thoại dừng lại, ba người bước vào cửa. Cửa một lần nữa trở nên yên tĩnh.

Về phần trong phòng...

Sau khi video được phát lại, Lương Hách Thành cầu mong Lộ Ninh chưa xem đoạn phát sóng trực tiếp này, quay đầu lại trừng Tôn và Ngưu Hữu Đức đang bối rối, siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu bá đạo!

Lộ Ninh mua một thùng bia to bằng cả sảnh đường và hai thùng nước trái cây, nhắn tin cho một người bạn trước khi quay lại nhà Lương Hách Thành.

Lương Hách Thành nhìn thấy bóng người dọn đồ ở cửa, lập tức bước ra ngoài.

Ngưu Hữu Đức vội hỏi Tôn Hạo: "Chút nữa làm sao bây giờ?"

Tôn Hạo nhỏ giọng nói: "Giả ngu!"

Vốn dĩ bọn họ không chịu nổi ánh mắt như muốn ăn thịt người của Lương Hách Thành, muốn quay về nhưng rời đi để Lương Hách Thành và Lộ Ninh càng có vẻ xấu hổ hơn nên lại ở lại.