Chương 9

"Cha mẹ, anh cả chuyện này là sao?? "

"Hử, chuyện nào"

"Chuyện của Lê Thư"

"À. Không biết, nhưng mà yên tâm đi nó không bị ma hay quỷ nhập vào người đâu, đừng có sợ. "

"Em không có sợ. Vậy mọi người tính như thế nào. "

"Còn có thể thế nào nữa, chúng ta sẽ đi theo nó nên không sảy ra chuyện gì đâu. Lê Thư vẫn rất an toàn, ngoài trừ bốn người chúng ta ra thì không có ai có thể nghe được suy nghĩ của nó đâu. "

Nghe anh cả nói vậy Lê Tuyết Lâm liền an tâm.

"A!!! Còn chuyện bỏ thuốc là sao"

"Cái này thì để cha nói cho. Là Chu gia làm đó, bọn họ không ra tay với Lê Diệp được nên mới tìm tới con đó. "

"Tại sao lại không ra tay với anh cả. "

"À cái này thì có chứ bọn họ có ra tay nhưng không được. "

"Hả??? "

"Vài ngày trước Chu Diệp Thanh có tìm lý do để anh cho vào làm việc trong công ty, anh đã đồng ý."

"Sau đó đâu???"

"Sau đó cô ta hết gây chuyện chỗ này thì tới chỗ kia, cuối cùng là không để ý làm ngã một cái tủ làm cho thư ký Bạch bị gãy tay. Nên anh đá cô ta đi rồi."

"Vậy đó là lý do cô ta đến tìm em á, còn có chuyện bỏ thuốc thì sao."

"Thì là vì không thể làm gì anh cả nên mới tìm em ba là em đó, cô ta và Chu Dịch ra mưu kế bỏ thuốc vào nước và đồ ăn của em. Nếu tiếng lòng của Thư Thư là đúng thì em sẽ không ăn nhưng vẫn phải tốn công đổ vỏ."

"Là... Là sao"

Nhìn vẻ mặt khó có thể tin được của em ba nhà mình, Lê Diệp vẻ mặt hiền từ, tốt bụng mà mở miệng giải thích.

"Thì là hiện tại cô ta đang mang thai được một tháng, tính sẽ tạo ra hiểu nhầm để em cảm thấy áy náy và tưởng cái thai đó là của mình, sau đó nuôi con thay cho người khác."

"H... Hở"

Nhìn thấy vẻ mặt không thể nào tin được trên khuôn mặt của Tuyết lâm, anh không khỏi cảm thấy may mắn trong lòng, may là người đó không phải anh.

"Thôi anh có ý này em có muốn nghe không."

"Hả ý gì, anh mau mau nói mau nói. "

Cha mẹ Lê đứng bên cạnh xem trò vui nãy giờ cũng nhìn Lê Diệp bằng ánh mắt thúc giục: mau nói mau nói chúng ta cũng rất muốn nghe a.

"Mọi người từ từ, từ từ lại đây con nói cho nghe.... "

.....

"Lê Thư, lại đây anh nói cái này. "

Lê Thư đang ăn thì thấy Lê Diệp gọi mình, cậu liền ăn nốt miếng cuối cùng trong phần ăn, sau đó nghi hoặc hỏi.

"Gì vậy anh??? "

Lê Diệp ghé vào tai cậu nói nhỏ "Em ăn uống cẩn thận chút, lúc nảy anh thấy có người lén lút bỏ gì đó vào thức ăn trên bàng em đó. "

Mắt cậu liền trợn to [ Anh cả ảnh cũng thấy á ]

" Anh nghi ngờ là do Chu Dịch, trước lúc đó anh thấy ông ta có thì thầm gì đó song nhét một túi bột cho người phụ vụ, anh đoán là ông ta muốn tính kế với Tuyết Lâm. "

Lê Thư ngoài thì bày vẻ ngạc nhiên nhưng trong lòng thì lại không ngừng gật đầu [ Đúng đúng đúng, anh cả thật là thông minh. ]

" Anh có kế hoạch này, em có muốn giúp anh ba không, thú vị lắm đó. "

Cậu cảm thấy hơi tò mò bèn không nghĩ nhiều mà đồng ý.

" Lại đây, anh nói cho nghe. "

Hử???

Sau đó....

" Anh! anh! Anh!!!! Chuyện... Chuyện này không thể, em không đồng ý!!