Chương 14: Bệnh giang mai đang chờ anh ~

“Vì sao em khi dễ Tuyết Thanh.”

[Vì cái gì khi dễ cô ta? Ai da nha, cô ta cao thượng, cô ta mỹ lệ, cô ta đúng, tôi chỉ lẳng lặng xem cô ta diễn kịch.]

Nhưng ngoài miệng lại nói.

"Anh hai, đều do em không biết nói chuyện, em gái thân kiều thể nhược, tuyến lệ phát đạt, từ khi em trở về bắt đầu, em ấy vẫn luôn khóc như thế, em cũng không biết vì cái gì.”

[Đợi lát nữa cô ta sẽ khóc lóc cầu anh tham gia tiết mục kìa, anh vừa đi liền xong đời lạp, bệnh truyền nhiễm đấy nha, bệnh giang mai!]

Bệnh giang mai!

Quá ghê tởm.

Đường Tiêu lập tức đem hợp đồng ném ở trên bàn, để Đường Thập Bát xem.

“Hoặc xin lỗi Tuyết Thanh, hoặc ký lên phần hợp đồng này.”

[Lười đến xem, định hố tiền tôi sao, không có cửa đâu, không, liền khe hở đều không có.]

"Anh hai, em không ký hợp đồng bán mình, em còn trong sạch đấy!”

Đường Thập Bát ra vẻ đáng yêu vô tội, làm Đường Tiêu nhìn mà ánh mắt nhảy dựng.

Cô em gái này…… lớn lên rất xinh đẹp……

Khụ khụ.

“Chính em làm cái gì trong lòng không tự tính ra được sao?”

“A, anh là đàng nói chuyện em được bao nuôi kia sao, ngày hôm qua đi dạo phố cùng mẹ, không phải em gái cũng biết sao?”

[Chuyện đơn giản như thế, hỏi cũng không hỏi, không chỉ não tàn, còn mắt mù.]

[Chuyện paparazzi chụp lén ngày hôm qua, mẹ cũng biết, sao không hỏi thử xem đi.]

[Đường Tuyết Thanh mua paparazzi vu hãm tôi, cư nhiên không ai kiểm chứng? Thế giới này rốt cuộc là sao thế này? Hủy diệt hết đi!]

Đường Tiêu đột nhiên đi toilet gọi điện thoại, Đường Tuyết Thanh có chút bất mãn lên.

Anh hai cũng thật là, hẳn là lập tức đuổi cô ta đi mới đúng.

Cô ả tốt bụng ném hợp đồng cho Đường Thập Bát, vẻ mặt lo lắng nói.

“Chị gái, chị không thích hợp với giới giải trí, hợp đồng này vẫn là nên ký đi, em giới thiệu cho chị một vị trí làm việc có biên chế, cũng sẽ không để chị bị đói.”

“À, quên mất, chị gái hình như còn đang là sinh viên, không vô làm việc có biên chế được.”

“Vậy chỉ có thể đi quán bar, em nhận thức một người bạn, cậu ta làm việc ở quán bar, tiền lương rất cao.”

Đã xác nhận xong, Đường Tiêu đi ra.

Anh ta nhíu mày nhìn Đường Tuyết Thanh.

Thật đúng là con bé tìm người chụp lén bôi đen Đường Thập Bát.

Nhưng anh ta vẫn là không tin.

Ngay sau đó ôn nhu nói với Đường Tuyết Thanh.

“Công ty nhận cho em một chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp, ba ngày sau liền bắt đầu quay.”

“Đến lúc đó em đi cùng anh ba đi.”

"Anh hai, có phải là “Người một nhà tương thân tương ái” hay không, nhưng em chỉ muốn đi với anh, anh không đi được sao.”

Đường Tuyết Thanh làm nũng, ngày xưa chiêu này là hữu dụng nhất.

Nhưng lần này nói cái gì Đường Tiêu cũng không đi.

Anh ta còn cảm thấy Đường Lâm (anh ba) cũng không nên đi.

Cuối cùng, ánh mắt của anh ta dừng ở trên người Đường Thập Bát.

“để Đường Thập Bát đi theo em đi!”

“Cái gì? Không phải chị ấy sắp chấm dứt hợp đồng sao? Dựa vào cái gì có thể mà có thể tham gia tiết mục?”

Ý thức được chính mình kích động nói sai lời rồi, Đường Tuyết Thanh vội vàng nói.

“Chị gái thanh danh không tốt, em cũng không giúp được chị ấy.”

Đường Tiêu nghiêm túc đánh giá Đường Tuyết Thanh, không biết vì cái gì, bắt đầu từ lúc nhìn thấy Đường Thập Bát, đầu anh ta liền thanh tỉnh hơn rất nhiều.

Lời nói mới vừa rồi, không giống như là Đường Tuyết Thanh ngày thường có thể nói ra tới.

“Đến lúc đó liền nói em ấy là thân thích bà con xa là được, anh hai phải quản lý công ty, không có thời gian đi.”

Đường Tuyết Thanh vẫn còn kiên trì.

"Anh hai, anh đi đi, được không, nghe nói phát sóng trực tiếp chơi rất vui, anh coi như bồi em đi, có thể được không ạ?”

Đường Tiêu có chút khó xử, đều do Đường Thập Bát nói bậy, anh ta mới cự tuyệt em gái cưng.

[Được không ạ~được không ạ~]

[Tốt, vô cùng tốt, đi thôi, bệnh giang mai đang chờ anh, minh tinh chỉnh dung đang chờ anh.]

[wow, nữ minh tinh toàn thân đều sửa hết rồi, thật vậy sao? Ngay cả mông cũng là giả?]

[Kẻ có tiền thật biết chơi, còn một đêm chơi với ba người đàn ông, chậc chậc chậc, mục tiêu kế tiếp chính là Đường Tiêu rồi, đi thôi, em gái hát cho anh: Nghe anh nói, cảm ơn em, bởi vì có em, bệnh giang mai nhiễm thân~]