Chương 13: Anh hai quả nhiên là não tàn

Paparazzi đã đem ảnh chụp Đường Thập Bát phát tán ra ngoài.

Còn tri kỷ làm mờ toàn bộ bối cảnh.

Điện thoại đã lâu không vang, vừa tiếp chính là tiếng mắng của quản lý công ty.

“Đường Thập Bát, chuyện của cô là như thế nào! Một kẻ không ra gì còn dám gây chuyện cho công ty, cô là ngại chính mình chưa đủ tệ đúng không, nhanh chóng tới công ty chấm dứt hợp đồng.”

Kết thúc trò chuyện điện thoại, Đường Thập Bát nhíu mày.

[Hệ thống: Lần này toàn mạng tẩy chay, cô gặp nguy hiểm phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng với giá trên trời.]

[Tiền vi phạm hợp đồng với giá trên trời? Không, ai dám cướp tiền dưỡng lão của tôi, tôi liều mạng với người đó, cho dù là anh trai cũng không được.]

Không có biện pháp, Đường Thập Bát chỉ có thể khó chịu dậy sớm đi công ty tiếp thu tẩy lễ của anh hai.

“Chị gái, chị đến công ty sao? Vừa lúc tiện đường, cùng đi đi?”

“Được thôi.”

Vừa lúc sắp ra cửa, bên cạnh Đường Thập Bát nhiều thêm một người.

Trên xe, Đường Thập Bát lười để ý đến Đường Tuyết Thanh.

Ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, tâm tư bay xa.

Nhìn khuôn mặt tinh xảo trắng nõn kia, Đường Tuyết Thanh nội tâm ghen ghét.

“Chị gái, chị là dùng loại mỹ phẩm nào vậy? Sao da mặt lại đẹp như thế?”

“Trời sinh.”

“Có thể đề cử cho em dùng với được không?”

“Di truyền.”

Đường Tuyết Thanh bị nghẹn cúi đầu, ánh mắt âm lãnh.

Ngay sau đó lại khóc lên.

“Chị gái, vì cái gì mà chị có địch ý lớn như thế với em?”

“Bởi vì em luôn vội vàng tìm mắng.”

[Con nhỏ này thật là làm từ nước, khó trách nhiều người thích cô ta như vậy, nước Tây Hồ đều bị cô ta khóc đến khô.]

Tới dưới lầu công ty, Đường Thập Bát nhịn không được chửi đổng.

Hai người cùng nhau đi vào thang máy, người trong công ty đều kinh ngạc, không biết vì cái gì mà hai người lại đi chung.

“Sao Tuyết Thanh lại đi cùng con nhỏ không ra gì kia, sẽ không ảnh hưởng đến cô ấy chứ?”

“Ồ, vì cái gì mà loại người này còn ở công ty.”

[Anh hai cũng thật là đáng thương, công ty chính mình vất vả cực khổ xử lý, cuối cùng lại thành của hồi môn của Đường Tuyết Thanh.]

[Có một chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp lập tức liền phải bắt đầu quay, anh hai cũng làm khách quý tham dự quay chụp, đáng tiếc, vì tiền, Đường Tuyết Thanh thế nhưng ở trong tiết mục hạ thuốc anh hai, để anh ta lăn giường cùng một nữ minh tinh khác.]

[Ai nha, nữ minh tinh kia là bạn thân của Đường Tuyết Thanh, hai người đã sớm muốn làm như thế.]

[Vì để nữ minh tinh kia câm miệng, anh hai cho cô ta một khoản tiền lớn để bịt miệng, tiền này, cuối cùng đều vào chui vào túi Đường Tuyết Thanh.]

[Ây dà, nữ minh tinh kia là một cô nàng bò giường chuyên nghiệp, trên người có bệnh truyền nhiễm nữa chứ, xong việc anh hai liền nhiễm bệnh, nếu không phải phát hiện sớm, anh hai đã hỏng rồi.]

Trong văn phòng, Đường Tiêu nhíu nhíu mày, hỏi trợ lý.

“Ai đang nói chuyện vậy?”

“Không có ai nói chuyện, trong văn phòng chỉ có sếp với tôi.”

Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra từ bên ngoài, một thân ảnh vọt tiến vào, nhào vào Đường Tiêu ôm ấp.

"Anh hai, em nhớ anh quá à.”

“Là Tuyết Thanh sao, sao hôm nay lại tới công ty?”

[Oa, đây là sủng muội cuồng ma Đường Tiêu sao, lớn lên đẹp trai ghê nha!]

Là cô gái này đang nói chuyện!

Anh ta có thể nghe thấy tiếng lòng cô ta? Vừa rồi những lời đó cũng là cô ta nói?

“Cô ta là ai?”

Đường Tuyết Thanh nức nở một chút, hồng mắt nói.

"Anh hai, chị ấy là chị gái.”

Đường Tiêu đau lòng.

“Sao mắt em đỏ vậy, ai khi dễ em?”

Đường Tuyết Thanh nhìn thoáng qua Đường Thập Bát.

“Trên đường tới, chị gái nói em vội vàng tìm mắng, lòng em có chút ủy khuất.”

Một ánh mắt lạnh lùng dừng ở trên người Đường Thập Bát.

Nàng không nói gì, tìm một cái sô pha ngồi xuống.

[Loại lời nói này mà cũng tin, anh hai quả nhiên là não tàn.]