Chương 15: Sống thọ và chết tại nhà

“Đừng nói nữa!”

Đường Tiêu đột nhiên lớn tiếng nói.

Thấy Đường Tuyết Thanh sửng sốt, anh ta giải thích.

“Không phải nói em.”

Lại nhìn về phía Đường Thập Bát.

“Em cùng ngươi em ấy đi, nếu lần này em không gây chuyện, liền không cần chấm dứt hợp đồng.”

"Anh hai.”

Đường Tuyết Thanh còn muốn lại tranh thủ một chút.

Nhưng Đường Tiêu cự tuyệt.

Đường Tuyết Thanh từ trước nay chưa từng bị cự tuyệt tức giận đập mạnh cửa phòng rời đi.

Lưu lại Đường Thập Bát cùng Đường Tiêu mắt to trừng mắt nhỏ.

“Em là chị gái, sau khi tham gia tiết mục thì phải làm tấm gương tốt, đừng dạy hư Tuyết Thanh.”

Ba anh em nhà họ Đường.

Anh cả thủ đoạn tàn nhẫn, sạch sẽ lưu loát.

Anh hai kiên nhẫn mười phần, trầm ổn khôn khéo, đầu óc vận chuyển nhanh, bằng không sẽ không quản lý công ty giải trí.

Anh ba tính cách hoạt bát, thông minh lanh lợi, là một chàng trai như ánh mặt trời, làm việc không để ý hậu quả.

Ba người thỏa thỏa đáng đáng là hình tượng nam chính.

Đáng tiếc.

“Biết rồi anh hai.”

Được kêu là anh hai, trái tim Đường Tiêu đập có điểm quái quái.

Đập nhanh lạ kỳ.

Anh ta đánh giá Đường Thập Bát.

Phát hiện nàng lớn lên rất giống mẹ.

Đôi mắt cái mũi đều giống ba anh em bọn họ.

“Em đã là em gái ruột của anh thì những thói quen không tốt trước kia nên sửa lại, bằng không anh sẽ không thủ hạ lưu tình.”

[Anh hai nói nhiều quá đi, mình muốn trở về nằm, mục tiêu của mình là nằm đến thọ chung chính tẩm (sống thọ và chết tại nhà).]

[Nghĩ đến phát sóng trực tiếp ba ngày sau, lòng mình thật khổ, mệt mỏi quá.]

Đường Tiêu nhíu mày, sao lại có thể lười đến như thế.

Người lười đến như thế, lúc trước sao có thể gây ra những chuyện như vậy.

“Được rồi, em đi đi, thuận tiện đi tìm Tuyết Thanh, an ủi con bé một chút.”

“Bởi vì em trở về, trong lòng con bé khẳng định là không dễ chịu.”

“Con bé từ nhỏ đã thiếu tình thương, bên người không thể không có người nhà, làm chị gái, em hãy thay thế bọn anh chiếu cố con bé thật tốt.”

Đường Thập Bát, nhanh chóng nói một câu “Bye bye” liền đi rồi.

An ủi Đường Tuyết Thanh? Đây là chuyện cười tốt nhất nàng nghe được trong năm nay.

Đường Tuyết Thanh còn đang ở dưới lầu chờ đấy, lúc cửa thang máy mở còn nghĩ là Đường Tiêu tới dỗ dành cô ả.

Trong lòng cô ả vui vẻ, kết quả lại là Đường Thập Bát.

Sắc mặt cô ả trở nên khó coi.

Vì sao anh hai không tới dỗ dành mình? Là bởi vì Đường Thập Bát nói cái gì rồi sao?

“Chị gái, anh hai đâu?”

"Anh hai đang bận lắm, em là một người rảnh rỗi tìm anh ấy làm gì?”

“Chị gái, vì cái gì mà chị nhất định phải làm khó em như vậy, từ khi trở về, ba mẹ em cũng đã nhường cho chị, anh trai cũng nhường cho chị, chị còn muốn như thế nào nữa!”

Nhường?

Đó còn không phải là là ba mẹ anh trai của nàng sao? Còn cần cô ta nhường?

[Đầu cô ta chính là hồ phân, lời nói ra cũng khó nghe.]

[Hệ thống: cô ta muốn cho người trong công ty đều biết cô khi dễ cô ta đấy, cô ta còn chưa chết tâm chuyện anh hai cô tham gia tiết mục.]

[Phải không? Vậy mình phải nhanh chóng ngất xỉu thôi!]

Sau đó, Đường Thập Bát đột nhiên ngã xuống mặt đất, bất tỉnh nhân sự.

Đường Tuyết Thanh hoảng sợ, chuyện này là như thế nào!

Người trong công ty đều vây quanh lại đây, Đường Thập Bát mới sâu kín tỉnh lại.

“Ai nha em gái, chị té xỉu trên mặt đất, em làm em gái vậy mà lại không đỡ chị một chút, chị đau lòng quá đi.”

“Cái gì? Bọn họ là chị em?”

Đường Tuyết Thanh nhanh chóng giải thích.

“Không phải chị em ruột.”

Đường Thập Bát sâu kín nhìn cô ả.

“Xác thật không phải chị em ruột, em gái, tình yêu của cả nhà 18 năm qua chị đều nhường cho em, em còn muốn như thế nào?”

“Thập Bát, chị đang nói bậy cái gì vậy, chị nhất định là còn choáng váng, chúng ta trở về đi.”

Cô ả nóng nảy kéo Đường Thập Bát đi, sợ nàng nói ra chân tướng.

“Chị ấy là chị gái bà con xa của tôi, gần nhất mới biết được.”

“A, Tuyết Thanh, em yêu chị quá đi, mau nhìn qua.”

Một ít fans cũng lại đây, Đường Tuyết Thanh lôi kéo Đường Thập Bát nhanh chóng lên xe.