Chương 17: Làm sao có thể có người đẹp trai đến như vậy (5)

Hắn ta thở hắt ra một hơi, khẽ cười nói: “Tôi còn tưởng rằng nhóc có bản lĩnh lớn lắm cơ, chỉ bằng một chai giấm đỏ mà muốn phá hư [Trận pháp triệu vận] của tôi sao, ít nhất thì nhóc cũng phải dùng một bát máu chó đen chứ! Ha ha ha ha!”

Người đàn ông đang cười, ánh mắt rất khinh thường, nhưng chẳng bao lâu sau, nụ cười trên mặt hắn ta liền cứng lại, mắt thường có thể nhìn thấy, khí đen ở bên trong túi bắt đầu tan đi, rất nhanh liền biến mất không còn thấy nữa.

Người đàn ông giận tím mặt, duỗi tay nắm lấy cổ áo của Trần Duyệt Vũ mà chửi bới: “Nha đầu thúi, mày đã làm gì, làm thế nào mà gỗ hòe đen trăm năm của tao lại mất đi tác dụng?”

Trần Duyệt Vũ đá vào đầu gối của người đàn ông, khiến hắn ta rêи ɾỉ đau đớn.

Cô bình tĩnh, vân đạm phong khinh mà nói: “Anh cho rằng chỉ có máu chó đen mới có thể trừ tà sao? Tôi nói cho anh biết, giấm đỏ làm nhạt khí đen còn có hiệu quả hơn so với máu chó đen đấy.”

Người đàn ông đau lòng khối gỗ hòe trăm năm của hắn ta. Đây chính là thứ mà hắn ta phải mất mười năm mới có thể tìm được ở hung mộ, hiện tại lại bị một chai giấm đỏ làm giảm mất tác dụng.

Lửa giận của người đàn ông đã lên tới não, nắm chặt nắm tay muốn đánh Trần Duyệt Vũ. Trần Duyệt Vũ không hoảng loạn một chút nào, cô thò tay vào cái túi tùy thân màu vàng, lấy ra thêm một chai giấm đỏ. Người đàn ông nhìn thấy giấm đỏ, sợ đến mức liên tục lui về phía sau. Nếu khối gỗ hòe trăm năm này mà bị tạt giấm đỏ thêm một lần nữa, có khả năng sẽ mất tác dụng hoàn toàn.

“Xem như mày lợi hại!” Người đàn ông tức giận, trừng mắt nhìn Trần Duyệt Vũ: “Chuyện lần này tao sẽ nhớ kỹ, lần sau tao sẽ khiến mày phải trả lại gấp bội!”

Hiện tại, sống chết của em trai còn chưa biết, Trần Duyệt Vũ không có thời gian để lãng phí với hắn ta.

Cô xoay người đi đến chỗ bác sĩ điều trị của em trai mình. Bác sĩ nói với cô, bệnh suy tim của em trai ngày càng nghiêm trọng, nếu hai ngày nữa không thể làm phẫu thuật, thì về sau dù có tiền phẫu thuật, cũng không có khả năng khôi phục thành người bình thường.

Cô hỏi bác sĩ, chi phí phẫu thuật là bao nhiêu tiền?

“200 vạn. Cháu vẫn nên mau chóng gom tiền đi, không thể chần chờ được nữa.”

Trần Duyệt Vũ nắm chặt nắm tay, nghĩ đến sự sống chết của em trai, cô không thể quan tâm nhiều hơn nữa mà trực tiếp gọi điện thoại cho Trần Văn Xương. Chẳng bao lâu sau, Trần Văn Xương đã đón Trần Duyệt Vũ đến biệt thự nhà anh ta.

Nhìn lão gia tử đang nằm ở trên giường gỗ, Trần Duyệt Vũ nói với ông lão: “Tôi biết có một cái mộ địa có thể làm xuất hiện đại văn hào nổi danh thế kỷ, nhưng tôi cũng nói trước với ông, bất kỳ ai được an táng ở mộ địa này, con cháu của người đó nhất định sẽ có thiệt hại, còn mức độ thiệt hại bao nhiêu thì còn tùy theo ý trời.”

“Được.” Lão gia tử nói: “Đại sư, ngài chỉ cần lo việc tìm kiếm mộ địa, những cái khác ngài không cần băn khoăn.”

Tất cả đều do lão gia tử chọn lựa, Trần Duyệt Vũ cũng không hề nói thêm cái gì, cô chỉ hỏi lão gia tử một câu cuối cùng: “Lão tiên sinh, năm con cá chép đen ở ngoài hồ nhân tạo là do ông nuôi sao?”