Chương 16

16.

Qua Tết, ước định giữa tôi và Hạ Khiêm cũng sắp hết thời hạn.

Hạ Khiêm cũng không nhắc đến chuyện xảy ra tối đó ở phòng thực nghiệm, mà gửi hết cho tôi tất cả hóa đơn số đồ anh ấy đã mua cho tôi.

Tôi nhìn kỹ hết một lượt, suýt chút nữa thì không trụ được.

Do dự hồi lâu, tôi nhắn tin cho anh ấy.

“Em có thể trả góp không?”

“Có thể, vậy đợi đến ngày trả hết mới kết thúc hợp đồng.”

“Tại sao chứ?”

“Anh sợ em chạy mất.”

“…”

Vì trả nợ, học kỳ mới vừa bắt đầu, tôi liền trải qua những ngày tháng thắt lưng buộc bụng, may sao mẹ tôi không còn lo lắng cách ba bữa lại giới thiệu đối tượng cho tôi nữa.

Hạ Khiêm đã tốt nghiệp đi làm, khi anh ấy đến đói tôi đi ăn, tôi hỏi anh bữa cơm này tính vào tôi hay tính vào anh.

Hạ Khiêm cười nhìn tôi một cái, “Anh trả tiền.”

Chậm rãi thở ra một hơi, nếu đã là anh ấy trả tiền, tôi phải ăn hết sức mới được.

Ăn cơm xong, anh ấy dẫn tôi đi dạo xung quanh, nói là để tiêu thực, nhưng rất không may lại gặp phải cô gái ngày hôm đó chạy ra khỏi phòng thực nghiệm.

Hai lần trước tôi đều chưa kịp nhìn kỹ, hôm nay nhìn lại, quả thật là… mỹ nữ chân dài da trắng!

Cô gái đó ôm cánh tay bạn trai, vẫy tay chào chúng tôi xong liền rời đi.

Tôi hoài nghi nhìn Hạ Khiêm một cái, “Anh thật sự… chưa từng động lòng với cô ấy sao?”

Đợi nửa ngày trời vẫn không thấy trả lời, tôi không biết tại sao lại khó chịu, “Cái này còn phải nghĩ sao?”

Có thì là có, không có thì là không có, cần phải nghĩ lâu như vậy à?

Hạ Khiêm lắc đầu, “Anh đang nghĩ, mục đích em hỏi câu này là gì? Đang… ghen sao??

“…”

Tôi có sao?

Nhưng mà, ban đầu cô gái kia nói gì mà vì giận dỗi nên mới ở bên tôi, vậy là có ý gì?

Trên đường về trường, Hạ Khiêm giải thích với tôi về quan hệ với cô gái đó.

Cô gái đó là sinh viên do đồng nghiệp của mẹ tôi hướng dẫn, là bạn học đại học với Hạ Khiêm, thi đỗ vào cùng một khóa. Hai người khi còn đi học bị mọi người coi là một đôi, nhưng Hạ Khiêm vẫn luôn không nóng không lạnh, không chủ động cũng không giải thích gì về mối quan hệ của hai người.

Cô gái đó cũng vì vậy mà lạnh nhạt với Hạ Khiêm, có mấy mối tình.

Cho đến sau này Hạ Khiêm vì hợp đồng nên ở bên tôi, cô gái kia đột nhiên hối hận, rất nhiều lần chạy tới tìm anh ấy, nói rằng cô ấy ở bên người khác là vì muốn thu hút sự chú ý của Hạ Khiêm, hy vọng anh có thể để ý đến cô ấy.

Tôi nghe xong thổn thức một hồi, sau đó ấm đầu hỏi lại lần nữa Hạ Khiêm thực sự chưa từng thích cô gái đó sao.

Hạ Khiêm nhàn nhã nhìn tôi, hơi hơi nhướn mày, “Nếu anh thích cô ấy, thì em không gặp được anh đâu.”

Tôi nhất thời không hiểu anh ấy có ý gì, về sau có một lần tôi cầm chiếc vòng tay anh ấy tặng, một tấm giấy bị quên lãng đã lâu rơi ra ngoài.

Đó là người trước đây mẹ bảo tôi đi xem mắt nhưng tôi không đi, trên tờ giấy viết một dãy ID weixin.

Trong đầu dường như có gì đó xẹt qua.