Chương 3: Đêm tân hôn làm bạo kiều thê (2)

"A!"

Hậu huyệt bị một cái côn ŧᏂịŧ nóng bỏng chen vào, Lâm Tri Dung vừa sợ vừa lúng túng, theo bản năng lắc mông muốn phu quân bỏ qua, thân thể hướng về phía trước liều mạng muốn rút khỏi côn ŧᏂịŧ.

"Dung Nhi, không nên cử động, ta vào được!" Thành Tiêu cắn răng nghiến lợi, cầm lấy cái eo không an phận của Lâm Tri Dung đang uốn tới ẹo lui. Trên trán hiện ra từng cái từng cái gân xanh, côn ŧᏂịŧ của chính mình mới đi vào một nửa, liền bị hậu huyệt hút chặt khiến cả người lâng lâng như muốn lên thiên đàng. Thành Tiêu hận không thể đè kiều thê ra mà làm đến tận hứng, đem cặp mông tròn trịa của kiều thê ấn xuống, từ từ nuốt côn ŧᏂịŧ cứng rắn của chính mình.

Lâm Tri Dung biết mình chạy không thoát, nhưng tâm lý chung quy vẫn sợ cực kì. Tư thế nằm úp sấp tuy rằng thuận lợi cho việc tiến vào, chỉ là đối với Lâm Tri Dung - người lần đầu nếm trải sự đời, tâm lý luôn luôn có chút khó mà diễn tả bằng lời. Thành Tiêu vỗ vỗ cặp mông ẩm ướt thành một mảnh của y, thấp giọng hỏi: "Rất đau sao?"

Lâm Tri Dung lắc đầu một cái, nắm chặt vỏ chăn, quay đầu lại nhẹ giọng nói: "Ta muốn nhìn ngươi... Ta..." Thành Tiêu dừng lại việc đưa đẩy để côn ŧᏂịŧ nằm im trong hậu huyệt của y, nghe y nói "Ta ngươi" một hồi lâu, cuối cùng mới nghe được y nhỏ giọng như muỗi kêu mà hỏi một câu: "Ta có thể quay người lại được không?"

Bị đôi mắt ướt nhẹp chứa sự ôn nhu nhìn chằm chằm, Thành Tiêu nhắm mắt lại hít sâu mấy hơi, tâm lý mắng thầm một câu " mẹ nó tiểu kiều thê quá đáng yêu ", nhưng mà nơi đó vừa ướt thành một mảnh như vậy, chậm rãi lui lại, hậu huyệt bên trong dường như lưu luyến không cho côn ŧᏂịŧ rời khỏi, thân thủ ôm kiều thê ngồi dậy, đem hai cái đùi thon dài của y để trên vai mình.

"Dung Nhi muốn cái tư thế này sao? Ta còn tưởng rằng Dung Nhi sẽ ngại ngùng thật lâu mới dám đưa ra yêu cầu này..." Hắn cúi đầu đi cà cà hai má thấm mồ hôi của Lâm Tri Dung, bàn tay vén lên những lọn tóc dài ẩm ướt trên mặt của y.

Hậu huyệt trống rỗng, hai cái đùi thon dài đẹp đẽ áp sát vào thân thể lửa nóng của nam nhân, tuy rằng cái tư thế này có chút vất vả, nhưng nó khiến y thỏa mãn lạ thường, Lâm Tri Dung nâng hai cánh tay ôm chặt cái cổ của Thành Tiêu, đôi môi mỉm cười, thấp giọng nói: "Có thể hôn ta một cái được không..."

Thành Tiêu cúi đầu mạnh mẽ mυ"ŧ lấy đôi môi của y một cái, tâm lý như núi lửa muốn bùng nổ.

"Được, hôn một cái."

Tuy rằng đã qua nhiều năm, năm đó người mà hắn luôn thương nhớ "Thần tiên tiểu tỷ tỷ" cũng đã lớn thành một người ôn nhu đoan trang như thế này, thế nhưng dưới sự che chở, bảo vệ tận lực của cha mẹ. Nụ cười ấy vẫn là như thế không mang theo một chút tâm cơ nào, điểm này tuyệt đối không bao giờ thay đổi. Thành Tiêu đã từng suy nghĩ chờ mình đánh thắng trận trở về, liền muốn đem tám đại kiệu hoa rước người trong lòng về nhà, bây giờ đã thực hiện được, Thành Tiêu trang trọng hôn một cái lên trên trán của y, vừa cười dịu dàng vừa đưa tay sờ tới nơi ẩm ướt vô cùng của Lâm Tri Dung, ranh mãnh hỏi:

"Chỉ muốn hôn thôi sao?"

Lời còn chưa dứt, côn ŧᏂịŧ như lửa nóng liền xuyên vào bên trong, lần này vì tư thế thuận tiện, toàn bộ côn ŧᏂịŧ ngay cả rễ đều tiến vào, chỉ còn dư lại hai viên trứng dán chặt vào cái mông của Lâm Tri Dung.

"A... Nha!" Chân của Lâm Tri Dung tuột xuống chặt chẽ quấn lấy cái eo tinh tráng mạnh mẽ của Thành Tiêu, trong chốc lát cặp mắt lại trở nên ẩm ướt hồng hồng. Côn ŧᏂịŧ hồng hào dán chặt ở bụng dưới của Thành Tiêu không biết từ lúc nào đã lặng lẽ đứng lên, cọ cọ với cơ bụng kia, qυყ đầυ không khống chế được chảy ra vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Thành Tiêu cũng không nhịn được nữa, cúi đầu ngăn chặn gắt gao đôi môi của Lâm Tri Dung, trên eo dùng sức mà đóng cọc, tựa như muốn cắm nát hậu huyệt non mềm kia. Huyệt khẩu ẩm ướt một tầng, hương cao cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính lẫn vào nhau thoạt nhìn như bị người thao lộng đến chảy nước giàn giụa, hình ảnh không kém phần da^ʍ mỹ và đẹp cực kỳ.

Lâm Tri Dung bị Thành Tiêu hôn sâu không thể phát ra từng tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào, hai tay nghênh đón du͙© vọиɠ mãnh liệt mà để tại l*иg ngực của đối phương.

Lần thứ nhất sờ tới thân thể của nam nhân khác, từng thớ thịt mỏng manh dưới da như đang cất giấu một sức mạnh lớn lao. Lâm Tri Dung mặt đỏ lên, trong đầu trống rỗng, toàn thân giống như chỉ còn nửa người dưới là còn sống, hậu huyệt hút chặt côn ŧᏂịŧ của phu quân, vô cùng ăn ý kết hợp với nhau.

"A... Tướng quân... Quá sâu, ân nha... Muốn hỏng mất..." Trong hậu huyệt có một nơi mẫn cảm được đỉnh lộng nhiều lần, sảng khoái đến toàn thân y đều thoát lực. Nhưng Thành Tiêu bên này có sự thay đổi đến thú vị, vừa mới đầu là bộ dáng ôn nhu săn sóc, bây giờ đã sớm bị quăng lên chín tầng mây. Thay vào đó là gương mặt tuấn tú nhẫn nhịn đến đỏ bừng, ngay cả một nụ cười cũng không có, chẳng khác nào con dã thú hận không thể dùng côn ŧᏂịŧ to lớn dưới thân đem con mồi đâm hỏng. Mỗi một lần xuyên vào, côn ŧᏂịŧ ở bên trong hậu huyệt đều được hầu hạ đến thoải mái, đến nỗi tốc độ cùng lực đạo của côn ŧᏂịŧ sau mỗi lần đều được nâng cao một ít. Chỉ cần nghĩ đến sự ấm áp chặt chẽ ở nơi đó của Lâm Tri Dung, Thành Tiêu đều nhịn không được mà muốn phá nát chỗ đó.

"Dung Nhi yên tâm, chỗ đó không hỏng được!"

Lâm Tri Dung thoải mái đến toàn bộ thân thể đều run lên, trên mặt đều là mồ hôi cùng nước mắt, áo cưới màu đỏ đã sớm ướt đẫm. Ở gương mặt đoan trang thanh tú chảy ra những giọt nước mắt đáng thương, cảm giác như đang bị người làm nhục, nhưng khi nhìn kỹ thì lại thấy y bị làm đến sảng khoái cực điểm. Lâm Tri Dung duỗi hai tay muốn đẩy Thành Tiêu ra, nhưng đối phương dường như biết suy nghĩ của Lâm Tri Dung, ôm chặt làm cho y không thể động đậy, sau đó nhanh chóng nâng eo lên khiến côn ŧᏂịŧ lại đâm sâu hơn vào bên trong hậu huyệt .

Toàn bộ căn phòng chỉ còn dư lại tiếng thở dốc và thanh âm mãnh liệt của hai người. Hai cái trứng lớn va đập mạnh vào cặp mông trắng nõn lại tròn trịa tạo ra những thanh âm da^ʍ mỹ tựa khúc tiên nhạc kí©h thí©ɧ cho cuộc hoan lạc. Thành Tiêu luôn luôn lười nói chuyện trong lúc làm những việc này, nhưng bây giờ hắn rất hứng thú muốn biết mình hầu hạ đối phương có thoải mái hay không, nghĩ xong miệng liền không nhịn được mà phát ra lời trêu ghẹo:

" Phu nhân, vi phu có làm ngươi đau hay không?"

Lâm Tri Dung khó khăn lắc đầu một cái, hai tay ôm chặt lấy cổ Thành Tiêu, muốn mở miệng cầu xin hắn làm nhẹ một chút, nhưng căn bản là không có khí lực để nói.

"Vậy vi phu hầu hạ ngươi... Có sướиɠ hay không?" Thành Tiêu di chuyển côn ŧᏂịŧ chậm lại, cố ý không đi đυ.ng đến chỗ mẫn cảm của y.

Lâm Tri Dung mở to hai mắt, hốc mắt hồng hồng mà nhìn chằm chằm nơi kết hợp của hai người đã ẩm ướt thành một đoàn, khẩn trương đem cái đầu nhỏ vùi vào l*иg ngực của đối phương, khuôn mặt mắc cỡ cũng không biết phải trả lời làm sao.

"Nếu như phu nhân cảm thấy không thoải mái, vi phu liền dừng lại." Thành Tiêu nảy lên ý đồ xấu muốn dùng lông mao ở hạ thân của chính mình đi mài âm đế sung huyết của đối phương, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng tựa một cây gậy lớn chậm rãi rút ra như muốn rời khỏi nơi này.

Phàm là người có kinh nghiệm, đều biết lời nói này của Thành Tiêu một chút đều không đáng tin, hiện tại muốn hắn dừng lại, cho dù là Thiên vương lão tử cũng đừng nghĩ đến.

Nhưng mà Lâm Tri Dung làm sao biết được suy nghĩ của Thành Tiêu, chỉ biết côn ŧᏂịŧ cắm ở hậu huyệt thoải mái đến bủn rủn sắp... Sắp phải rời khỏi. Người kia nói đi là đi thật sự muốn đem côn ŧᏂịŧ rút ra. Làm cho y thoải mái sắp lên tới đỉnh lại bị kéo xuống, khổ sở đến không biết phải làm sao bây giờ, vội vã đem hai cánh tay ôm chặt lấy thân thể đối phương, dùng hậu huyệt của chính mình cọ cọ côn ŧᏂịŧ nóng bỏng kia. Ở bên tai Thành Tiêu rêи ɾỉ:

"Đừng Dung nhi ...Không... Không muốn... Tướng quân không cần rút ra ngoài..."

Thành Tiêu hài lòng, một bên mυ"ŧ tai của y, một bên đem côn ŧᏂịŧ của chính mình nặng nề cắm vào, giọng nói khàn khàn: "Dung nhi ngoan, vi phu sắp tới, vi phu muốn bắn vào trong Dung nhi."

Lâm Tri Dung gật đầu, ôm chặt cơ bắp rắn chắn phía sau lưng Thành Tiêu. Lập tức rêи ɾỉ, cảm thụ được địa phương yếu đuối đến cực điểm bị lực đạo cùng tốc độ mạnh mẽ của Thành Tiêu xuyên vào.

Liền cắm đến hơn trăm lần, Lâm Tri Dung rốt cục nức nở thành tiếng, cả người bị cắm đến run rẩy. Lâm Tri Dung bị làm đến cao trào không nhịn được bắn lên người Thành Tiêu, hậu huyệt đột nhiên kẹp chặt, làm hạ thân của Thành Tiêu căng thẳng, gào thét mà bấm chặt cặp mông cong vểnh của y, hung mãnh mà cắm vào mấy cái, liền bắn sâu vào bên trong hậu huyệt của kiều thê .

"A... Tướng quân... !" Lâm Tri Dung mệt mỏi ngã xuống giường, không chỉ có hậu huyệt sảng khoái đến cực điểm, ngay cả côn ŧᏂịŧ đằng trước dù không có bị sờ qua đều thoải mái đến không ngừng chảy ra từng bãi chất lỏng, cơ hồ bắn tới trên ngực của chính mình. Còn không có hồi phục lại tinh thần, Lâm Tri Dung liền bị bế lên, hai người thay đổi cái tư thế, biến thành dáng dấp y cưỡi trên côn ŧᏂịŧ của Thành Tiêu.

Sau khi bắn qua một lần thân thể của y trở nên mềm mại dán vào người đối phương, ngoan ngoãn nuốt vào côn ŧᏂịŧ đang cứng rắn trở lại, Lâm Tri Dung mơ mơ màng màng thức tỉnh. Thấy trong ánh mắt đối phương chứa nồng đậm du͙© vọиɠ giống như thú hoang, y sợ đến kẹp chặt hậu huyệt, giọng run rẩy hỏi: "Tướng... Tướng quân người còn muốn tiếp tục sao?"

Thành Tiêu miễn cưỡng cười cười, trên trán mồ hôi nóng từng giọt chảy xuống, hai bàn tay lớn nắm chặt cặp mông căng tròn của Lâm Tri Dung, xoa bóp nhào nặn qua lại, thỉnh thoảng còn vỗ vài cái.

Tư thế như vậy khiến côn ŧᏂịŧ lập tức đâm tới nơi sâu nhất trong hậu huyệt, Lâm Tri Dung cúi đầu nhìn, cảm giác được bụng dưới của mình gồ lên qυყ đầυ to lớn. Y nhớ tới ở trong sách nói rất rõ về tư thế này, tâm lý muốn làm cho đối phương thoải mái, liền cắn răng đỏ mặt uốn éo chuyển động cái mông của mình, kỹ thuật trúc trắc hầu hạ của Lâm Tri Dung làm Thành Tiêu thoải mái đến mức không nhịn được tiếng rêи ɾỉ của mình.

Hậu huyệt mới vừa cao trào qua một lần, côn ŧᏂịŧ to lớn xuyên làm sao cũng chỉ có cảm giác chua xót. Thế nhưng hai người chặt chẽ ôm nhau, làm hoa huyệt thỉnh thoảng cọ tại lông mao dày đặc cùng bắp thịt cứng rắn của đối phương, có cảm giác thoải mái không nói ra được thành lời. Vui sướиɠ làm cho y run rẩy kẹp chặt hai chân, len lén di chuyển lên xuống.

Thành Tiêu lúc này mới nhớ tới người trong ngực còn có một cái địa phương mẫn cảm, liền đem côn ŧᏂịŧ từ trong hậu huyệt nóng hầm hập rút ra. Bắt đầu quan sát hoa huyệt của kiều thê.

Âm đế nho nhỏ vừa yếu đuối vừa mẫn cảm, chỉ là sờ một cái y đều không chịu được, Lâm Tri Dung ôm lấy vai Thành Tiêu, đem mặt chôn ở xương quai xanh của hắn nhẫn nhịn xuống giọng nói dâʍ đãиɠ của chính mình, tâm như trống nổi mà uốn éo cái mông.

Lâm Tri Dung trước đây rất ít chạm qua địa phương kia nên khi Thành Tiêu chạm vào liền sảng khoái đến không biết phương hướng. Y không nhịn được suy nghĩ muốn phu quân dùng côn ŧᏂịŧ chơi hoa huyệt của mình, nhưng y không có biện pháp nói nên lời, dần dần bên trong tiếng thở dốc có chút thay đổi.

Thành Tiêu liếʍ liếʍ đôi môi, quyết định hưởng dụng nơi này một chút. Vì vậy đem kiều thê thả xuống giường, đem hai cái chân khép chặt lại, đưa đại huynh đệ của mình nhét vào giữa hai chân kia.

Bị cây gậy lớn nóng bỏng mài tại âm đế mẫm cảm, Lâm Tri Dung không nhịn được mà kêu một tiếng mềm mại, y liền hoài nghi có phải phu quân đã sớm phát hiện suy nghĩ của mình, biết y muốn nên phu quân lập tức thỏa mãn y. Tâm lý cảm động thành một mảnh, liền không nhịn được muốn tới hôn hắn.

"Dung Nhi có thoải mái hay không?" Thành Tiêu hôn ở trên môi Lâm Tri Dung một cái, liền đi xuống hôn một cái ở bắp đùi của y, động eo cười hỏi.

"Thoải, thoải mái... Rất thoải mái..."

Nhìn khuôn mặt sảng khoái đến ửng đỏ của kiều thê, Thành Tiêu tựa như được tiêm máu gà mà ra sức cắm xuyên hai chân của y, chốc chốc lại mài tiểu âm đế.

Phần thịt giữa hai chân cùng hậu huyệt có chút bất đồng, làm cho Thành Tiêu không nhịn được mà chửi thầm một câu. Vốn chỉ định làm cho người trong ngực thoải mái, ai biết chính hắn cũng sảng khoái đến không chịu được, liền ra hết sức lực để đâm xuyên.

"A —— a..." Càng lúc động tác mài ở hoa huyệt càng nhanh khiến nơi đó không ngừng chảy ra nước, Lâm Tri Dung thoải mái đến các ngón chân đều co lại, cảm thụ được kɧoáı ©ảʍ khi âm đế bị côn ŧᏂịŧ nóng bỏng ma sát.

Rất nhanh hai người liền không chịu nổi, cùng nhau lên đến đỉnh. Côn ŧᏂịŧ cả hai bắn đến khắp nơi đều bừa bộn. Lâm Tri Dung lần đầu hầu hạ, thật sự chịu không nổi kɧoáı ©ảʍ kịch liệt liền nhắm mắt lại ngủ thϊếp đi. Côn ŧᏂịŧ, hoa huyệt, hậu huyệt đều chảy đầy dâʍ ɖị©ɧ, hai cái đùi thon dài cũng không có cách nào đóng lại được.

Thành Tiêu chưa từng thỏa mãn đến vậy, vui vẻ hôn một cái tại thái dương đã thấm mồ hôi của kiều thê. Thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chạy xuống giường đi nấu nước nóng.

* Trời ơi cuối cùng cũng edit xong thịt của chương này. Muốn khóc ghê luôn 😂😂😂😂. Ai nói edit h văn là dễ chứ tui là tui muốn khùng luôn rồi. Não bộ hoạt động quá nhiều.