Chương 13: Rừng cây nhỏ (dã chiến play) (hạ)

Nếu như có người nhìn từ xa, chỉ có thể nhìn thấy trên bờ có hai cái bóng người đang dây dưa, nam nhân bên trên một thân cơ bắp khỏe mạnh màu đồng cổ, người phía dưới thì bị người nam nhân phía trên che đậy ở trong bóng tối, miễn miễn cưỡng cưỡng chỉ có thể nhìn thấy đôi tay gầy trắng nõn đang ôm chặt lưng của nam nhân kia, một cặp chân dài bị tách ra hai bên, một bộ dáng nhìn vào là biết hai người kia đang dã hợp giữa màn trời chiếu đất.

Lâm Tri Dung lúng túng đến run giọng xin tha: "Phu quân... Không nên ở chỗ này... Sẽ có người nhìn thấy... Không muốn..."

Là một ngự y luôn luôn đoan chính, Lâm Tri Dung đời này cũng không nghĩ tới sẽ làm chuyện kinh hãi như vậy! Ở nơi này, y phảng phất cảm thấy xung quanh như đang cất giấu mấy trăm đôi mắt đang nhìn bản thân mình trần trụi, y xấu hổ vô cùng mà đem mặt chôn đến l*иg ngực của nam nhân, một cánh tay che bộ ngực nhô lên như hai con thỏ nhỏ.

Thành Tiêu còn ước gì toàn bộ người trên thế giới này có thể biết người trong ngực là vợ của hắn. Như vậy những thằng nhóc mơ ước vợ hắn liền mau chóng cút đi, vừa nghĩ đến thế hắn liền hưng phấn, cũng không nghe Lâm Tri Dung cầu xin tha thứ: "Coi như là chúng ta bái thiên địa một lần nữa đi, làm lão thiên gia nhìn xem ta cả đời này có phải chỉ có một mình ngươi là vợ hay không! Hả?" Thành Tiêu vừa rút tay ra khỏi, liền bỏ thêm hai ngón đi vào hướng bên trong đâm thọc, Lâm Tri Dung sợ đến không dám nhúc nhích, y biết là ngày hôm nay mình tránh không khỏi.

Nghĩ đến chính mình loả thể hơn nửa người tại dã ngoại cùng phu quân giao hợp, tim của Lâm Tri Dung đều sắp nhảy ra cuống họng, hai cái tay nắm thật chặt mấy tảng cỏ ở dưới thân, hai cái chân bất lực mà tách ra, tùy ý cho Thành Tiêu đánh xuyên vào trong hậu huyệt của mình bất cứ lúc nào.

L*иg ngực trắng mịn thơm tho không được che chắn liền rơi vào cặp mắt của Thành Tiêu, hắn cười nhẹ một tiếng, cúi đầu ngậm vào đầṳ ѵú mềm mại. Bàn tay ở phía dưới liền tăng nhanh tốc độ ra vào, một cái tay khác thì đánh vào cặp mông căng tròn trắng mịn, âm thanh dâʍ đãиɠ vang vọng khắp nơi, nghe giống như người nào đó đang bị phạt. Chỉ có Lâm Tri Dung tự mình biết vài cái ngón tay kia không đủ để đem cho y kɧoáı ©ảʍ cực lạc, y muốn côn ŧᏂịŧ của phu quân nhưng giờ không có thì chỉ có thể co rút huyệt thịt, dùng sức giữ lại những ngón tay thon dài mạnh mẽ kia không cho nó rời khỏi.

Nam nhân hút mạnh một cái, cơ hồ đem nửa cái vυ" đều mυ"ŧ vào trong miệng, thật giống như trẻ con đang bú sữa hận không thể đem tất cả sữa đều hút khô, làm Lâm Tri Dung đau đến chảy nước mắt, hy vọng phu quân có thể hút một cái đầṳ ѵú khác đã sưng đến khó chịu.

Biết thân thể Lâm Tri Dung bị trêu chọc đến lợi hại, Thành Tiêu liếʍ liếʍ đôi môi, rút ngón tay ra, miễn cho hắn chỉ dùng ngón tay liền đem y làm đến cao trào.

Hậu huyệt co rút để níu kéo những ngón tay kia, nó đã không phải như đêm đầu tiên trúc trắc như vậy, nhưng vẫn là phấn nộn đáng yêu, chỉ là nhiều thêm mấy phần đỏ tươi, lại bị chất lỏng làm đến mềm mại, một bộ dáng không thể chờ đợi được nữa mà ra sức mời người tiến vào.

Mấy ngày liên tiếp ăn ngủ không yên, Lâm Tri Dung bắt không tới mạch mang thai, nhưng y luôn cảm thấy có chút bất an, không tự chủ được xoa bụng, mềm giọng nói: "Phu quân nhẹ một chút... Ta..."

Lâm Tri Dung còn chưa kịp nói hết, côn ŧᏂịŧ của nam nhân liền tiến vào, cơ hồ là cả cây đi sâu vào thịt huyệt, thật giống như đỉnh đến dạ dày, đem hậu huyệt y lắp đầy, chướng bụng đến khó chịu.

Thành Tiêu nghe tiếng, liền thoáng lui ra một chút, cúi đầu hôn nhẹ chóp mũi của y, cười nói: "Bảo bối, ngươi siết ta thực chặt."

Nhìn thấy cặρ √υ" mềm mại theo thân thể va chạm mà xóc nảy lên xuống, kết hợp với hình ảnh người dưới thân đang ôm bụng, làm Thành Tiêu nhịn không được mà tưởng tượng tới bộ dáng người trong lòng mình đang mang thai mấy tháng liền bị hắn làm. Nghĩ tới đó côn ŧᏂịŧ liền to lên mấy phần, lần thứ nhất hắn nảy sinh ý nghĩ muốn làm cho y mang thai con mình, Thành Tiêu lập tức lắc đầu, đánh đuổi ý nghĩ tà niệm như vậy ra khỏi đầu.

Bị làm đến thoải mái Lâm Tri Dung hoảng hốt cảm thấy đồ vật đang chôn ở trong thân thể mình lại lớn mấy phần, y liền ngẩng đầu lên, có chút không hiểu mà nhìn Thành Tiêu, sau đó bị kɧoáı ©ảʍ dưới thân đoạt đi sự chú ý, chỉ lo cắn chặt đôi môi.

Trong dạ dày lúc ẩn lúc hiện sự khó chịu, bị côn ŧᏂịŧ của nam nhân đỉnh đến liền có chút mồ hôi lạnh chảy ra. Cứ việc Thành Tiêu đã khắc chế, nhưng là nhiều ngày phân biệt, vẫn làm cho hắn có chút mất đi lý trí, nơi nào còn nhớ được cái khác.

Lâm Tri Dung chỉ có thể ôm chặt bụng dưới, muốn nhịn xuống cảm giác không khoẻ kia.

"Bảo bối..." Thấy y trong lúc chìm đắm trong tìиɧ ɖu͙© còn có mấy phần đau đớn, Thành Tiêu cúi đầu cà cà mặt y, kinh hãi nói: "Ta làm ngươi đau sao?"

"Phu quân... Nhẹ chút..." Lâm Tri Dung lắc đầu một cái, thấp giọng làm nũng nói, y không nghĩ tới việc dập tắt hứng thú của đối phương. Nếu như không có cảm giác không khỏe này, y cũng hi vọng nam nhân có thể làm y thêm thô lỗ, chứ không phải ôn nhu như thế này.

Thành Tiêu gật đầu, mồ hôi nóng từ chóp mũi chảy xuống, đem y nhẹ nhàng bế lên, ôm đến trong l*иg ngực của mình, làm cho y ngồi vào trên côn ŧᏂịŧ kia. Cặρ √υ" mềm mại liền tiến tới trước mặt mình, Thành Tiêu vươn bàn tay cầm lấy nó, một bên vừa xoa nắn cái vυ" mềm mại kia, một bên không khỏi mơ tưởng viển vông. Nếu như Lâm Tri Dung mặc một cái yếm đỏ thẫm, bao lấy hai cái vυ" trắng mịn như thỏ con này, hình ảnh kia không biết dụ người đến chừng nào!

Không biết đến Thành Tiêu đang đánh ý đồ xấu lên mình như vậy, Lâm Tri Dung mím môi thẹn thùng mặc cho nam nhân đem y bày thành tư thế ngồi xổm, tư thế như vậy khiến chính mình chủ động mở ra chỗ kín, mỗi một lần ngồi xuống côn ŧᏂịŧ đều mạnh mẽ làm đến nơi sâu nhất, muốn trốn cũng không trốn được. Tư thế xấu hổ như vậy làm cho mặt y không khỏi đỏ lên, nghĩ tới bộ dáng mình bị làm tới phun nước, hậu huyệt liền mắc cỡ cắn chặt, muốn đem côn ŧᏂịŧ to lớn đẩy ra ngoài.

"Tê..." hai tay Thành Tiêu nâng cặp mông của Lâm Tri Dung, bị y siết chặt đến hít vào một hơi, bấm bấm cặp mông đầy thịt kia: "Bảo bối, ngươi không nghe lời!... Phu quân phải phạt ngươi... Tự mình động... Nâng cái mông lên..."

Vốn Lâm Tri Dung đã mắc cở, giờ phải tự nhấc cái mông lên, chính mình chậm rãi nâng lên rồi ngồi xuống, quả thực...

Biết da mặt của Lâm Tri Dung mỏng, Thành Tiêu càng thích trêu đùa y, liền cắn vành tai y, nhỏ giọng nói: "Bảo bối có gì phải ngại, ngươi rất nhiều lần tiểu ở trên người của ta, chuyện nhỏ này thì có là gì chứ..."

Lâm Tri Dung mắc cỡ đến hai bên tai đều hồng thấu, một bên giải thích một bên xin tha: "Phu quân tha cho ta đi... Ta không có... Không có tiểu..."

Thành Tiêu thoáng nhướn mi, cầm lấy cặp mông cong vểnh kia, đánh đến âm thanh vang vọng khắp nơi, cười hỏi: "Vậy tại sao mỗi lần làm xong người của ta đều ướt hết... Hả?"

Lâm Tri Dung mím chặt môi, trên mặt một mảnh ửng hồng, mồ hôi đầm đìa, hai con mắt ướt nhẹp, vô cùng đáng thương mà nhìn hắn, xấu hổ không chịu mở miệng.

Một cái tay của nam nhân nắm chặt côn ŧᏂịŧ nho nhỏ đang run rẩy của y, sờ đến qυყ đầυ đã sớm ướt thành một mảnh, đem ngón tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ giơ lên trước mắt Lâm Tri Dung, hỏi: "Còn nói không phải? Vậy đây là cái gì..."

Lâm Tri Dung nhanh chóng che cái miệng của hắn, cúi đầu nhỏ giọng mở miệng: "Không, không phải nướ© ŧıểυ... Là hoa huyệt... Hoa huyệt cùng hậu huyệt chảy nước... Chảy thật nhiều nước... Mới làm ướt người của phu quân..."

"Nói dối, " Thành Tiêu cười xấu xa, lại mạnh mẽ đâm xuyên, "Hoa huyệt với hậu huyệt làm sao có thể chảy ra nhiều nước đến như vậy! Ngươi còn mạnh miệng không thừa nhận..."

Côn ŧᏂịŧ của nam nhân như xuyên đến lục phủ ngũ tạng, thịt huyệt từng chút một bị tách ra không thể làm gì khác ngoài siết chặt lấy côn ŧᏂịŧ, Lâm Tri Dung khóc lóc lắc đầu: "Phu quân, Dung Nhi không, không có nói láo..."

Thành Tiêu bị y siết đến côn ŧᏂịŧ lại một to hơn một vòng, làm sao cũng không chịu buông tha cơ hội bắt nạt y, liền nói dối: "Thì ra là vậy nha... Ta tạm tha cho ngươi... Bây giờ phu quân chậm rãi xuyên... Một điểm lại một điểm đem hậu huyệt của ngươi chơi tới phun nước..."

Lâm Tri Dung cũng không đoái hoài tới thể diện, ôm cổ của hắn thấp giọng nói: "Vâng, là do phu quân làm đến hoa huyệt cùng hậu huyệt đều thoải mái... Mới... Mới phun thật nhiều nước..."

Nam nhân quả nhiên làm theo lời nói dùng tốc độ chậm rãi đánh xuyên vào bên trong, một ngón tay chậm rãi đảo quanh bên ngoài hoa huyệt, dụ dỗ nói: "Nếu theo lời bảo bối nói... Ta là dùng cái gì làm cho ngươi thư thái như vậy, phun nhiều nước như vậy?"

Lâm Tri Dung trợn to hai mắt, liều mạng lắc đầu, không chịu đem từ ngữ dâʍ đãиɠ nói ra khỏi miệng. Thành Tiêu đắc thắng nở nụ cười tà ác: "Bảo bối không nghe lời... Ta liền phạt ngươi không ngoan!" Nói xong mười ngón tay đem kia hai cái vυ" trắng mềm xoa nắn, côn ŧᏂịŧ bị kẹp chặt ở bên trong ra sức đánh xuyên, tập trung khí lực toàn thân hướng vào địa phương yếu đuối mẫn cảm kia!

"A! A a... ! ! !" Lâm Tri Dung hoàn toàn không chịu được kí©h thí©ɧ kia, cả người chỉ có thể ngồi ở giữa hai chân nam nhân, bị côn ŧᏂịŧ kia mài ở bên trong cúc tâm.

"A! Phu quân... ! Không muốn... Không muốn... Muốn hỏng... Nha nha... Quá sâu... A..."

"Đừng xuyên nơi đó... A... A! Thật thoải mái... Nha..."

"... Kia... Đừng... Ha a..."

Nam nhân một bên động, cắn chặt hàm răng, đem từng chữ từng câu nói ra đến:

"Dung Nhi... Bảo bối, ngươi phải nhớ kỹ, nhìn xem côn ŧᏂịŧ của ai đem ngươi làm đến phun nước!"

Lâm Tri Dung chỉ nghe được câu này, liền cảm thấy hậu huyệt thật giống như bị làm đến nở hoa, sau đó còn bị bắn vào vài cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, côn ŧᏂịŧ ở phía trước cũng đã sớm bắn thành một bãi trên người Thành Tiêu...

Lâm Tri Dung nắm chặt lấy vai của nam nhân, trong mấy ngày qua đây là lần thứ nhất y cảm thấy thỏa mãn như thế, vốn muốn nói cái gì, lại đột nhiên cảm giác thấy bụng dưới một trận đau đớn, đau đến mắt tối sầm lại rồi bất tỉnh nhân sự.