"Chảy máu nè." Anh kéo khuỷu tay cô lại. "Tiểu Á bị thương sao?" "Dạ, không sao." Có lẽ là bị trầy lúc bọn chúng đẩy cô ngã xuống sàn, không biết đã va phải cái gì. Khi nãy đi tắm đυ.ng phải nước đã r …
"Chảy máu nè." Anh kéo khuỷu tay cô lại.
"Tiểu Á bị thương sao?"
"Dạ, không sao."
Có lẽ là bị trầy lúc bọn chúng đẩy cô ngã xuống sàn, không biết đã va phải cái gì. Khi nãy đi tắm đυ.ng phải nước đã rất đau rồi, nhưng cô cũng không định sát khuẩn hay dán băng cá nhân. Bây giờ bị anh và dì phát hiện nên phải sát trùng.
"Lại đây." Lục Tử Ly cầm hộp thuốc không biết lấy từ đâu ra ngồi ở sopha ngoắc ngoắc tay.
"Sát trùng đi con." Dì lên tiếng nhắc nhở. Dù gì cũng vì chuyện riêng mà liên lụy đến cháu gái, bà đương nhiên không muốn điều này xảy ra.
Nghiêm Á đứng giữa phòng khách nhìn anh. Anh thản nhiên nhìn lại cô. Trong lòng cô bỗng run lên phút chốc.
Cô biết, nếu cô không đồng ý thì anh sẽ trực tiếp cưỡng chế cô tại đây.
Nhưng cô cũng không nghĩ rằng chính tay anh lại làm cho mình.
Mỗi động tác đều rất nhẹ nhàng chậm rãi. Ở khoảng cách gần như thế, từng đường nét trên gương mặt anh thật rõ rệt, bàn tay lẫn móng tay đều sạch sẽ như một bác sĩ.
Tình cảnh này không thể không khiến tim cô lệch nhịp.