Chương 3

Chương 3: Chơi đùa thí mắt và ăn dươиɠ ѵậŧ

Editor: PKD - 128

Bụng dưới và đùi đều bị tưới ướt dầm dề, Ân Phạm có thể cảm nhận được chất lỏng chảy lẫn lộn ở nơi riêng tư mẫn cảm dọc theo đáy chậu chảy về phía u huyệt, cảm giác ướt nóng tựa như mỗi lần cậu dùng nước ấm rửa mông, cúc huyệt được sưởi ấm, cảm thấy thẹn vô cùng….

Huống chi hiện tại cậu là mới bị binh ca ca tưới nướ© ŧıểυ, nóng quá a…. Tưởng tượng đến cảnh nướ© ŧıểυ của nam nhân dính đầy hạ thể mình, đem mình làm ướt lầy lội, Ân Phạm liền không khống chế được nhẹ rên, hận không thể bị nam nhân chơi hư.

Lục Vân Dã tham lam quét mắt nhìn thân thể tuyết trắng dâʍ đãиɠ dưới thân, ngón tay dính chút nướ© ŧıểυ từ thể mao Ân Phạm đem vói vào môi cậu, bá đạo nói: “Về sau chỉ cần binh ca muốn, bất cứ lúc nào em cũng phải mở chân ra cho ca thao, có nghe hay không?”

Ân Phạm thở hổn hiển mở miệng nhỏ, như trẻ con liếʍ mυ"ŧ ngón tay Lục Vân Dã, đầu lưỡi đảo quanh bụng tay nam nhân, đem hết thủ đoạn quyến rũ từ trong xương cốt ra để câu dẫn nam nhân, không chút nào ghét bỏ ngậm ngón tay Lục Vân Dã, khuôn mặt đem cọ ngón tay nam nhân, nói: “Vậy, khi nào tiểu hồ ly muốn được thao, binh ca ca cũng phải thỏa mãn người ta nha…”

Lục Vân Dã không nghĩ đến tiểu đông tây da^ʍ tao này sẽ cùng hắn cò kè mặc cả, nhưng không thể nghi ngờ, lời của Ân Phạm đã lấy lòng hắn, hai loại khí chất dâʍ đãиɠ và thuần khiết của Ân Phạm kết hợp với nhau, thật sự là làm hắn thích tận xương tủy, trong lòng sinh ra thương tiếc, quyết định phải cho hồ ly dâʍ đãиɠ lần đầu thật tốt đẹp.

Lục Vân Dã chuyển mình, xếp thành tư thế 69 với Ân Phạm. Bắp đùi mềm mại bị nam chân tách ra, nhục động hoàn toàn bại lộ trước mắt binh ca ca, làm Ân Phạm vừa kích động vừa ngại ngùng, sợ binh ca ca không thích thí mắt của mình. Nam nhân nhìn một lúc lâu cũng không có phản ứng, Ân Phạm có chút thất vọng, muốn khép lại chân, lại bị nam nhân ngăn lại không cho động đậy, lúc này, chợt nghe nam nhân ách thanh nói “binh ca phải giúp em khuếch trương thí mắt, tao hóa, mau ăn dươиɠ ѵậŧ của đi nào.”

Nghe được giọng nói kiềm hãm du͙© vọиɠ của nam nhân, Ân Phạm liền biết được đối phương là bị thí mắt của mình gợi lên du͙© vọиɠ, vừa vui vẻ vừa tự hào. Mà hành động khuếch trương của nam nhân, càng làm trong lòng Ân Phạm tràn đầy ngọt ngào, ý niệm đi theo Lục Vân Dã càng kiên định.

Ân Phạm quay đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đối diện côn ŧᏂịŧ nam nhân, hai má bị qυყ đầυ đυ.ng vào, làn da non mịn lặp tức ửng đỏ, càng tôn thêm vẻ kiều mị như ngọc. Ân Phạm không tự chủ há miệng, thán phục nhìn gần dươиɠ ѵậŧ của Lục Vân Dã, hình dạng thật sự vô cùng xinh đẹp. Gân xanh nổi cộm thật mê người, còn có khu rừng rậm màu đen, càng làm nổi bật mị lực giống đực. Dươиɠ ѵậŧ vừa mới tiểu xong bên trên vẫn còn vài giọt nướ© ŧıểυ tanh tưởi trộn lẫn mùi vị nam nhân, xông đến Ân Phạm mê luyến không thôi, làm cậu giống như da^ʍ phụ cơ khát, gấp gáp không chờ nổi mà há mồm ngậm lấy đồ vật của nam nhân.

Ân Phạm có tính khiết phích, ngày thường đi WC xong đều lấy khăn giấy lau chùi sạch sẽ, tuyệt không đυ.ng tay vào nướ© ŧıểυ. Nhưng mà đổi thành Lục Vân Dã, dù cho là tưới nướ© ŧıểυ lên người cậu, cậu vẫn liếʍ vào miệng, Ân Phạm thế nhưng đều không cảm thấy dơ, ngược lại càng thêm si mê hành vi của đối phương. Ân Phạm cảm thấy mình bị điên rồi, cái loại bệnh trạng khát vọng tất cả mọi nơi trên người đối phương…. tựa như bây giờ, cậu cảm thấy mình vô cùng cơ khát. Vội vàng ngậm dươиɠ ѵậŧ của nam nhân vào miệng, bàn tay nhỏ nhắn xoa nắn tinh hoàn, tựa hồ là lộng thế nào cũng không đủ. Khoang miệng bị lửa nóng kí©h thí©ɧ, đại dươиɠ ѵậŧ thô dài của nam nhân đều sắp đỉnh tới cuống lưỡi Ân Phạm, mà thí mắt cũng truyền đến tầng tầng lớp lớp sóng biển kɧoáı ©ảʍ….

Mà Lục Vân Dã thì đang dùng tay nhẹ ấn cúc huyệt Ân Phạm, không chớp mắt nhìn chằm chằm thí mắt bị mình đùa bỡn. Từ lúc tách hai chân Ân Phạm ra, từ thời khắc nhìn thấy được đóa hoa cúc non ấy, Lục Vân Dã đã bị mê hoặc…. Màu hồng phấn xinh đẹp…. Nếp uốn chặt chẽ, cửa vào khép kín, bên trong là cánh hoa tinh mịn ẩn nấp, cửa huyệt có chút ấm ướt, chất lỏng màu vàng bên trên, đúng là nướ© ŧıểυ ban nãy của hắn…

Lục Vân Dã duỗi tay vào mật huyệt, ngón tay nhẹ xoa nắn nơi cửa huyệt, nhìn thấy cửa khẩu mà cảm thấy rung động, ngón tay vừa đưa vào đã nhẹ gẩy dò xét bên trong mông Ân Phạm.

Thí mắt cắn chặt ngón tay hắn, không bao lâu liền chảy ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, trừ bỏ tao vị nhàn nhạt, Lục Vân Dã thế nhưng nghe được một mùi hương khác, giống với loại ngửi được trên cổ Ân Phạm. Lục Vân Dã không khỏi đưa mũi lại gần, chóp mũi chạm vào huyệt thịt mềm mại, cẩn thận nghe ngửi, một cái tay khác lại xoa nắn cặp mông vểnh của Ân Phạm.

Dươиɠ ѵậŧ bị hồ ly dâʍ đãиɠ ăn vào hơn phân nửa, rõ ràng kích cỡ của Lục Vân Dã cũng không làm khó được Ân Phạm, bèn chính mình thẳng lưng một cái, cứ như vậy mà thao miệng Ân Phạm, ra ra vào vào, lại khống chế lực đạo, mỗi lần đều đi vào đúng mực, cam đoan không thương tổn Ân Phạm. Ân Phạm cũng phối hợp với hắn, tay nhỏ vuốt chỗ dươиɠ ѵậŧ không vào hết, làm Lục Vân Dã sảng khoái gầm nhẹ: “A, thật thích, nga, thao cái miệng dâʍ đãиɠ, dươиɠ ѵậŧ của binh ca ăn ngon sao, muốn về sau mỗi ngày đều ăn hay không?”

Ân Phạn ân ân a a mà đáp lời, bị dươиɠ ѵậŧ lấp kín miệng lại nói không ra lời, môi bị thao đến đỏ tươi, nước bọt giàn giụa, mà ngón tay nơi thí mắt cũng không buông tha cậu, từ một ngón lên ba ngón, tùy ý ấn vách trong của cậu…. Ân Phạm mới nếm thử tìиɧ ɖu͙© rốt cuộc không chiu nỗi, eo run rẩy bắn ra.

Lục Vân Dã cúi đầu nhìn bạch trọc phun trên ngực mình, còn có mông nhỏ không ngừng vặn vẹo trên tay hắn, ý nghĩ tinh ranh chợt hiện lên trong đầu hắn, hắn đẩy nhanh tốc độ ra vào miệng Ân Phạm, lại dẫn dắt tay cậu thủ da^ʍ cho mình, không lâu sau cũng bắn một phát vào miệng Ân Phạm. Môi Ân Phạm đều bị thao sưng lên, khóe miệng cũng bị trầy da, phơi bày màu đỏ yêu diễm, lại thêm tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c của nam nhân trên mặt, vẻ dâʍ đãиɠ làm thánh nhân cũng phát phát cuồng.

Đùi cũng bị ngón tay nam nhân chơi đến không khép lại được, tao thủy chỗ mông cũng chảy ra ngoài . Ân Phạn dùng sức nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân, thấy Lục Vân dã rốt cuộc chuyển qua đè trên người cậu, Ân Phạm nâng cánh tay mềm nhũng lên, khóc nói: “Binh ca, thật thích, em chịu không nổi…”.

Lục Vân Dã hôn lên giọt lệ nơi khóe mắt cậu, trầm giọng nói: “Phía sau càng thích hơn đấy, binh ca hiện tại liền thao em, mang em lên thiên đường.”