Chương 4: Kẻ trộm đồ lót (2)

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 4: Kẻ trộm đồ lót (2)



"Cởϊ qυầи áo ra ngay cho tôi!"

"Mày...mày điên à? Không!!" Câu trả lời của Yai có pha chút ngạc nhiên.

"Yai, tên trộm đồ lót nam...Ừm...Tôi nghĩ là cậu sẽ sớm bị lộ thôi." Mangkorn đưa tay lên vuốt cằm.

"Dù sao thì cậu cũng nên cởϊ qυầи áo ra. Như vậy tôi có thể kiểm tra xem cậu có cầm đồ của tôi hay không. Nếu không tìm thấy gì thì tôi sẽ để cậu đi."

Yai thấy rằng bản thân không còn nhiều lựa chọn nào khác.

Tất cả sự kiên nhẫn của Mangkorn gần như đã cạn kiệt. Còn Yai thì có chút lo lắng vì chiếc qυầи ɭóŧ của hắn vẫn còn đang ở trong túi quần cậu.

"Vậy cậu quay người lại trước đi."

"Tại sao tao phải quay người lại?"

"Hừ, đây mới là thứ tôi muốn xem..."

Một bàn tay to lớn nắm lấy cổ áo sơ mi của hắn và nắm chặt nó.

"Cởϊ qυầи áo ra ngay!!! Tôi đã nhìn thấy mọi ngóc ngách trên người của cậu rồi, kể cả cái lỗ kia của cậu. Nên cậu không cần phải xấu hổ gì cả." Mangkorn nói bằng giọng giễu cợt.

Yai nhìn thấy vẻ mặt chế giễu của Mangkorn như vậy thì rất tức giận. Cậu tháo giày ném vào bộ ngực đầy đặn của hắn.

"Được rồi, đây là món đầu tiên." Mangkorn nhặt đôi giày Valenciaga mà Yai ném vào mình trước khi ngồi xuống chiếc ghế bành ở cuối giường.

Cậu cố gắng ổn định lại tâm trạng, còn hắn thì ngồi đó như đang chờ đợi một màn biểu diễn đặc biệt vậy.

Yai cảm thấy bất an, lo lắng khi ánh mắt sắc bén của Mangkorn cứ dõi theo mình, cộng với việc cơ thể cậu đang dần nóng lên.

Yai nhìn người trước mặt, người đang cầm trên tay đôi giày yêu thích của mình, cậu nghiến chặt quai hàm và cố gắng nghĩ cách thoát thân. Khi nhận thấy có khoảng trống dưới gầm giường, cậu quyết định làm theo ý của hắn. Khi nắm bắt được thời điểm thì cậu sẽ ném chiếc qυầи ɭóŧ đã ăn trộm xuống dưới gầm giường.

"Tao sẽ cởϊ qυầи trước, được không?"

Mangkorn đã rất ấn tượng với câu nói này. Yai bắt đầu cởi cúc quần. Một tràng pháo tay vang dội phát ra từ người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa. Sau đó cậu bắt đầu từ từ tụt chiếc quần xuống chân. Tiếp sau cậu giả vờ loạng choạng và ngã xuống mép giường, cậu lấy chiếc qυầи ɭóŧ từ trong túi quần ra. Cậu giả vờ ngồi dậy và cởi tất. Chớp mắt, cậu nắm lấy chiếc qυầи ɭóŧ của Mangkorn và ném vào gầm giường.

"Yes, mình đã thành công!"

Cậu nghĩ trong lòng trước khi đứng dậy và ném quần jean của mình và tất về phía Mangkorn.

"Như mày thấy đấy...tao không lấy gì cả."

Mangkorn nhướng mày, hắn ta nhếch mép cười còn Yai thì đang tràn đầy tự tin. Mangkorn cầm lấy chiếc quần jean trên ngực và đứng dậy khỏi ghế dài.

"Phần còn lại cũng cởi ra."

"Tao không lấy gì cả. Mày đã thấy đó."

Thứ duy nhất còn sót lại trên người Yai là qυầи ɭóŧ và áo phông. Hơn nữa cậu còn dang rộng cánh tay ra cho hắn thấy. Mangkorn chỉ cần nhìn sơ cũng biết trong tình hình này thì cậu chẳng thể giấu được gì cả. Mangkorn lắc đầu.

"Tôi phải kiểm tra mọi ngóc ngách trên cơ thể cậu. Cậu nên biết là mặc quần mà không có quaand lót nó khó chịu đến mức nào. Chỉ có chiếc quần thô rát cọ sát với da nó thực sự rất khó chịu. Thêm vào đó khó quần cọ vào da cũng rất khó chịu. Đến bây giờ là tôi đã nhẫn nhịn rất nhiều đấy." Thứ đó lấp ló giữa đũng quần jean đen của Mangkorn.

"Mau cởϊ áσ ra!"

"Tại sao tao phải cởi nó ra?" Yai hỏi một cách thờ ơ và tặng cho hắn một cái lắc đầu.

"Nếu cậu cởi hết thì tôi sẽ dừng việc tìm chứng cứ lại."

"Được thôi." Cậu đồng ý với yêu cầu của Mangkorn, vậy là Yai cởi bỏ chiếc áo phông xanh và chiếc qυầи ɭóŧ trên đôi chân thon thả của cậu. Ngoài ra, cậu còn đặt tay để che đi nam căn của mình để cái con người trước mặt kia không thể nhìn thấy gì cả.

"Quay lại." Mangkorn khẽ ra lệnh.

Yai cũng làm theo lời hắn nói. Mangkorn lúc này có thể nhìn rõ những vết sẹo và vết cắn hằn trên làn da trắng mịn của Yai.

Ngay lúc này Yai cảm thấy cơ thể mình tê tê, cậu cảm thấy như thể ánh mắt của người kia đang thiêu đốt khắp trên da thịt cậu vậy. Khi họ chạm mắt nhau, Yai hỏi.

"Có hài lòng mày chưa! Ném quần áo của tao qua đây để tao còn mặc vào."

"Ai nói là tôi đã hài lòng? Tôi vẫn chưa bắt đầu tìm kiếm gì hết mà." Mangkorn nói rồi ngồi xuống ghế sofa và khoanh tay trước ngực.

"Cái gì, tao đã nói là tao không lấy!" Yai cảm thấy rằng bản thân đang bị xỉ nhục. Nhưng khi thấy Mangkorn vẫn cứ nhìn chằm chằm mình thì cậu cảm thấy không ổn xíu nào. Đôi má trắng nõn giờ đỏ ửng vì xấu hổ và tức giận.

Mangkorn nhìn thấy Yai như vậy thì cười rất tươi.

"Bỏ hết tay của cậu ra. Tôi phải nhìn thấy toàn bộ mọi thứ. Nhanh lên, làm ngay đi!" Mangkorn nói.

Sau đó Yai dần rút tay ra khỏi nam căn của mình và đưa chúng lên đầu.

Thanh niên ngồi trên chiếc ghế dài, nhìn chăm chú vào phần bí mật của Yai. Lúc đầu Mangkorn chỉ nghĩ rằng sẽ đùa giỡn và chơi với Yai một chút thôi. Nhưng khi tận mắt nhìn thấy người kia khỏa thân và thứ nam căn kia của Yai không ngoài đự đoán của hắn, nó nhỏ hơn của hắn chắc luôn. Hắn thực sự đang rất cố gắng kiềm chế cảm xúc của bản thân.

Nhìn kỹ nam căn của Yai thấy đỉnh đầu hồng hào vì đã được cắt bao qυყ đầυ khiến Mangkorn nóng bừng cả người. Khi cẩn thận quan sát nam căn, hắn vô thức liếʍ môi và làm ướt đôi môi bằng chiếc lưỡi của mình, nó tạo cho hắn một điều gì đó rất lạ.

"Mở rộng chân cậu ra và cho tôi thấy hết mọi thứ, trong khi đó tôi sẽ đếm đến mười. Một..." Mangkorn nói, thậm chí hành động tiếp theo của cậu đã đánh gục hắn. Yai đã đồng ý làm như vậy.

Yai ngồi xuống và dang rộng đôi chân gầy của mình. Yai cho người trước mặt nhìn thấy hết tất cả cơ thể của mình một cách tỉ mỉ nhất. Cơ thể Mangkorn nóng bừng, nhưng hắn vẫn tiếp tục theo dõi cậu từ đầu đến chân. Yai quay mặt sang hướng khác, cậu không muốn nhìn mặt của người đối diện chút nào, bởi vì cậu cảm tưởng như ánh mắt của Mangkorn đang thiêu đốt cậu vậy. Mọi động thái của Yai đều nằm trong tầm mắt của Mangkorn.

Mỗi cái nhìn của Mangkorn đều khiến Yai rùng mình. Ngoài ra còn tạo một cảm giác cồn cào khó tả trong người cậu.

"4,5,6." Mangkorn tiếp tục đếm.

Yai tham gia nhịp đếm bằng cách mở rộng hai chân của mình cho đến khi hết cỡ.

"Ngừng lại." Một âm thanh trầm ấm khiến Yai đông cứng.

Hai chân của Yai dang rộng ra một cách vô cùng dâʍ đãиɠ. Cậu cố gắng uốn cong chân và khép chúng lại một chút nhưng lại bị đôi mắt sắc bén của Mangkorn cản lại. Kỳ lạ thay Yai lại đồng ý tuân theo và tiếp tục mở rộng chân, phô bày từng bộ phận của mình...Nam căn của cậu, lỗ nhỏ của cậu và cái nhìn của hắn...

Từng chút một, ý thức của Yai dần biến mất.

"Cậu đang căng thẳng." Mangkorn nói, liếʍ môi và bước chân đến gần người thanh niên vừa gật đầu kia.

Hai núʍ ѵú màu hồng xinh xắn của Yai đã cương cứng. Yai cố gắng che giấu sự xấu hổ của mình với hắn vì cậu chưa bao giờ bị xỉ như thế.

Đôi mắt đen của Yai trừng trừng nhìn người đàn ông đang cầm trên tay đôi giày giày thể thao màu trắng và quần áo của cậu. Mangkorn bước dần tới gần Yai hơn.

Cơ thể Yai ngày càng nhũn ra. Tim cậu như ngừng đập. Hai đầṳ ѵú cương cứng như đang mời gọi người trước mặt vậy. Bụng cậu co thắt, phía dưới thì cương cứng và nóng rực. Nó cứng đến mức dựng thẳng và gần như có thể chạm vào rốn cậu.

"Nó thật sự rất cứng đấy. Cậu thực sự đã ra sai? Chỉ với một lầm chạm á?" Những ngón tay của Mangkorn vươn ra và chạm vào nam căn đang cương cứng của Yai.

Yai phát ra những tiếng rêи ɾỉ khi Mangkorn siết chặt lấy nam căn của cậu và giữ nó trong bàn tay ấm áp của mình. Hắn ta giữ nó một lúc, nhưng chỉ với cú chạm, chất lỏng bắt đầu chảy ra từ nam căn cương cứng của cậu.

Yai vô tình tạo ra tiếng rên, nhưng khi Mangkorn ấn mạnh nam căn của cậu một chút và giữ nó giữa hay tay, Yai đã vô tình tiết ra một chất lỏng màu trắng cùng một tiếng rên dài. Chỉ vì thích thú mà cậu ngồi khả thân và dang rộng hai chân cho Mangkorn chạm vào. Yai cố gắng kiểm soát bản thân tốt nhất có thể. Nhưng hàng động của cậu đã thắp lên ngọn lửa trong lòng Mangkorn, ngay lập tức hắn cởi cúc quần.

Yai trong khoảng khắc đó cậu bất chợt nhớ đến cái chạm của Mangkorn khi hai người ở cùng nhau đêm đó...Hơi ấm của hắn, mùi hương của hắn...cậu mê mẩn với những lần hắn chạm vào cậu. Yai cố gắng lùi lại và cố gắng tỉnh táo.

Một bàn tay to lớn đột nhiên vòng qua cổ cậu. Mangkorn dùng tay còn lại của mình bắt đầu di chuyển nam căn cực kỳ cứng của Yai, trước khi hắn ôm cậu và ép cậu vào ngực hắn. Mangkorn ôm lấy cơ thể Yai, thô bạo và man rợ...hắn ta ta muốn chiếm hữu cậu.

"Ôm cậu một chút thôi mà đã như vậy rồi."

"Mày làm cái quái gì thế?" Yai tát Mangkorn và đẩy hắn ra.

"Được rồi, nhưng từ giờ trở đi, cậu sẽ là...đồ khốn nạn! Kẻ trộm đồ lót!"

"Cầm thú! Bỏ tao ra!" Những lời đầu tiên thốt ra là những lời chửi rủa.

Âm thanh thứ hai là âm thanh phát ra khi Mangkorn cúi xuống và ngậm lấy nam căn của Yai ở trong miệng. Hắn ta làm điều đó một cách vụng về và hắn mυ"ŧ có chút mạnh.

"Hừ! Này, này, này..."

Mangkorn nhìn người kia. Khi hắn liếʍ và mυ"ŧ dọc theo nam căn của Yai thì vẻ mặt hơi đau khổ chút, nhưng hắn vẫn cười nhẹ. Nhìn thấy gương mặt đó, Yai đã rất tức giận. Cậu nghĩ Mangkorn đang giễu cợt mình.

"Bốp." Vậy nên cậu đá một cú mạnh để trả thù.

"Yai Bastard!! Cậu làm gì vậy?" Mangkorn nhả nam căn của Yai ra khỏi miệng trước khi quay qua nhìn cậu bằng ánh mắt sắc bén. Yai cười vui vẻ, nhưng ngay sau đó cơ thể của cậu bị giữ chặt và bị ném lên giường.

"Vui vẻ đi, nếu không tôi sẽ đánh cậu đấy." Mangkorn lấy một chiếc khăn nhỏ gấp ở đầu giường và buộc nó quanh hai cổ tay Yai. Sau đó hắn móc nó vào khoảng trống ở đầu giường. Yai cố gắng giãy ra, nhưng vẫn không có tác dụng.

Mangkorn nắm lấy chân của Yai và dang rộng chúng ra. Hắn ta khạc nước bọt ra tay và đâm ngón tay và cái lỗ ẩm ướt của Yai. Mặc cho Yai có từ chối sự đυ.ng chạm này thì cái lỗ cũng đã hoàn toàn ướt đẫm.

"...đau quá..."

"Vậy thì đừng có căng thẳng." Mangkorn nói, hắn dùng tay xoa năm lên xuống nam căn đang cương cứng của Yai.

Khi đầu ngón tay chạm vào đầu nam căn đang cướng cứng của Yai, cậu đã gật đầu. Mangkorn thấy Yai thích thú nên đã dùng tay liên tục trượt lên xuống nam căn của cậu.

Mangkorn để hở hai chân của Yai trước mặt mình, với sự cương cứng của cậu trước mặt hắn và cái lỗ nhỏ kia đều lộ ra.

"Oa...Cậu đang rất phấn khích này."

Yai thấy xẩu hổ.

Mangkorn nhanh chóng bắt đầu đưa nhiều ngón tay hơn vào lỗ của cậu. Những ngón tay của hắn dày và thô, hơn nữa chúng còn nóng rực.

"Ư...ưʍ..."

Những ngón tay dày ấy cào cầu vào nơi non mền của Yai. Dáng Mangkorn cao ráo, uyển chuyển với những cơ bắp đang trói chặt cậu, hắn giữ chặt cơ thể đang lắc lư dữ dội, đồng thời dang rộng đôi chân của Yai ra.

Mangkorn không hài lòng nên liền lấy nam căn của mình ra và đè lên người Yai đang bị trói trên giường lớn.

"Ahhhhhh!"

Khi những ngón tay của Mangkorn xoa nắn nam căn của Yai thì cậu biết rằng bản thân xong rồi, sự hưng phấn đã chiếm lĩnh cơ thể cậu. Cơ thể Yai gần như đã đến giới hạn. Nhưng lần này Mangkorn rút ngón tay ra khỏi lỗ nhỏ của cậu. Điều đó khiến Yai khó chịu. Cậu gật dầu và nhìn chủ nhân của bàn tay. Nhưng cậu lại vô tình lại bắt gặp đôi mắt màu nâu xuyên thấy của hắn, cậu nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác và hướng mắt của mình về một hướng khác. Mangkorn nhấc mông cậu lên.

"Mày tính làm gì?"

"Cậu cũng đâu phải một người ngây thơ gì đâu nhỉ." Mangkorn nói, cúi xuống và thì thầm vào tai cậu.

"Đừng."

Lời thì tầm đó càng khiến Yai đỏ mặt hơn. Yai cố gắng thoát ra và cậu không thể bỏ cuộc được nữa. Lần hắn không đánh mất lỹ trí vì dính thuốc kí©ɧ ɖụ© mà mởi nhu cầu của chính bản thân hắn.

Mangkorn nhìn thấy sự bối rối trong mắt Yai. Thế là hắn liền mạnh bạo hôn lên môi Yai, bắt đầu mυ"ŧ mạnh. Hắn mυ"ŧ mạnh môi cậu, đưa lưỡi vào để chiếm hữu hết khoang miệng cậu.

Yai điếng người vì cậu chưa bao giờ được hôn như vậy. Nụ hôn mà cậu nhận được bây giờ nó quá khác lạ. Vậy nên Yai đã rất ngạc nhiên.

"Mày đang làm gì đấy?"

"Hôn cậu."

"Không được." Yai từ chối.

"Đêm còn dài, chúng ta vẫn có thể hôn nhau tiếp."

"Mày không phải vợ tao. Nên tao sẽ không để mày hôn tao như thế này nữa đâu."

Yai cho hắn biết bản thân chỉ hôn người mà cậu có tình cảm đặc biệt sâu đậm, ví dụ như vợ cậu chẳng hạn. Nhưng đêm nay dù không bị dính thuốc kí©ɧ ɖụ© vậy mà cậu vẫn bị cuốn theo.

"Chỉ cần hôn tôi thôi và nụ hôn này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả." Mangkorn nói khi hắn đưa những ngón tay ấm áp của mình dọc theo đôi môi hồng nhạt của Yai.

Yai chưa bao giờ nhận thấy rằng Mangkorn lại có khuôn mặt thanh tú và đôi môi đẹp như vậy. Yai đông cứng người lại, để cho người kia vuốt ve mình theo ý hắn, bởi vì hiện tại cậu đang choáng váng với những lời nói của mình lúc trước.

"Mày có hôn tất cả bạn tình của mày như này không?" Cậu hỏi.

"Đây có thể nói là một chuyện khá liều lĩnh đối với tôi." Mangkorn ngay lập tức đáp lại, tận dụng cơ hội để chạm vào môi cậu và hôn sâu hơn.

Đầu lưỡi mềm mại của Mangkorn quét qua khoang nóng bỏng của Yai, hắn ta cắn nhẹ lên môi cậu kí©h thí©ɧ dây thần kinh khắp người cậu. Vậy là cậu để Mangkorn chủ động trước. Nhưng ngay sau đó cậu nghe thấy một giọng nói trầm và sắc bén:

"Thật mềm, thật gợi cảm...thật nóng bỏng." Mangkorn gầm gừ.

"CẬU THẬT TUYỆT VỜI."

Lần này cậu sẽ khiến Mangkorn nhận ra rằng bản thân hắn đã xúc phạm nhầm người rồi.