Chương 5: Trừng phạt kẻ trộm đồ lót

Trans: Lư Trì Canh Rin





Chương 5: Trừng phạt kẻ trộm đồ lót

Cậu sẽ khiến Mangkorn nhạn ra rằng hắn thực sự đã xúc phạm nhầm người rồi.

"Aaaaaaaa!"

Đôi mắt Mangkorn mở to khi người bên dưới đột nhiên bắt đầu chủ động hôn mình. Một chiếc lưỡi mềm mại bắt đầu liếʍ và lướt trên má Mangkorn, sau đó tiến đến miệng và trêu chọc vòm miệng hắn. Mangkorn không lùi bước và cả hai bắt đầu hôn nhau một cách mãnh liệt. Nụ hôn của Mangkorn vẫn thô bạo và man rợ như đêm lần trước. Tim Yai đập thình thịch khi bàn tay dày bóp và xoa ngực cậu. Những ngón tay thon dài của bàn tay to lớn ấy kéo hai núʍ ѵú hồng hào khỏi khuôn ngực trắng ngần của cậu, xen kẽ những đợt kéo miết từ bên kia. Khi Mangkorn bắt đầu thở dốc, hắn nhả đôi môi đã sưng tấy của Yai ra. Rồi hắn hôn từ cổ Yai xuống đầṳ ѵú cậu, ngay lập tức nó đã cứng thẳng dựng hết lên.

"A, trời ạ, tuyệt quá."

Mangkorn bú ʍúŧ núʍ ѵú của Yai như thể hắn đang cố mυ"ŧ ra thứ chất lỏng gì đó vậy. Yai rêи ɾỉ vì từ trước đến nay chưa cô gái nào trêu đùa hai đầṳ ѵú của cậu như thế.

Một lúc sau, cả hai chân của Yai đều nhấc và kẹp qua phần hông dày cộp của người bên trên. Yai ngạc nhiên và ngay lập tức cố gắng đẩy hắn bằng hai tay mình, chợt cậu quên rằng cả hai tay đều đang bị trói ở đầu giường. Mangkorn đã không chờ đợi lâu nữa. Hắn lập tức thúc nhẹ vào ống hậu, ngay lập tức hắn bắn hết toàn bộ lên bụng cậu. Hắn không thể tin được rằng nam căn của mình sẽ bắn chỉ với cú thúc vào ống hậu.

"Ahhhh...."

Yai thơt phào nhẹ nhõm trước khi gầm nhẹ. Mangkorn cắn cánh tay bị trói của người đàn ông phía dưới hắn ta, sau đó dừng lại ở nách.Yai xấu hổ đến mức mặt trắng bệnh không nói lên lời, vì hắn hiện đang dính chặt lấy cậu. Tiếp đó, Mangkorn bình tĩnh cọ vào hông người kia. Hắn vuốt ve mũi và liếʍ khắp nách của cậu. (Chắc Yai có cạo l*ng nách chứ nhỉ:)))

"A...a, Mangkorn, đừng liếʍ."

Mangkorn vờ như không nghe thấy cậu nói và tiếp tục dùng lưỡi của mình để liếʍ nách cậu một cách điên cuồng. Sau đó cắn vào đó để lại những dấu vết nho nhỏ. Điều này khiến Mangkorn càng thêm phấn khích và hắn bắt đầu di chuyển eo nhanh hơn.

Yai ngẩng mặt lên và nhắm mắt lại. Lần làʍ t̠ìиɦ này không tệ như lần đầu. Hơn nữa, Mangkorn đã chuẩn bị khâu đầu tiên một cách kỹ càng nhất khiến bụng dưới của cậu co lại. Sau đó cái lỗ nóng rực của cậu hoàn toàn hút hết thứ cương cứng đang đam vào trong kia.

"Đau quá...tay tao...tay tao đau." Yai rêи ɾỉ, vì tay của cậu đang bị buộc lại quá chặt. Ngoài ra cậu cũng không thể di chuyển vì người phía trên ghì chặt lấy cậu.

Mangkorn đã thông cảm và cởi trói tay cho cậu. Khi cổ tay cậu đã được tự do thì máu tại chỗ đó cũng đã được lưu thông bình thường. Yai đã không còn bị trói buộc nữa và cậu chỉ muốn đánh Mangkorn, để trút giận.

"Uh, hả?"

Yai không thể biết được hắn đang nghĩ gì, vì cơ thể nặng nề của Mangkorn đã hoàn toàn ấn cậu xuống. Sức của Yai không thể nào chống lại Mangkorn được.

Tối hôm đó cả hai có hành vi quan hệ chủ yếu là dựa vào bản năng và cũng đã làm rất nhiều lần. Các tư thế quan hệ rất vụng về, hầu như thời gian đều tập trung vào việc Yai nằm ngửa cố gắng chịu đựng những cú thúc đến từ Mangkorn vậy. Có thể vì lúc đó Mangkorn không hoàn toàn tỉnh táo và cả hai cũng đều chưa bao giờ quan hệ với người cùng giới nên mới nhưu vậy.

Lần này, Mangkorn kéo lấy cơ thể Yai, khiến cho cả cơ thể hắn gần như bao trùm lấy Yai. Bây giờ, nam căn của Mangkorn đã hoàn toàn nhét hết và lỗ nhỏ kia của cậu.

"Ách...."

Yai rên thành tiếng, bởi vì cậu cảm tưởng như cái đó đâm thẳng đến ruột cậu, đau nhói. Mangkorn không di chuyển, chỉ ở đó và dừng lại trong giây lát.Còn cậu thì chờ đợi người trước mặt điều chỉnh lại cái "hung khí" của mình.

Yai mong sẽ được nghe những lời ngọt ngào từ miệng Mangkorn, những lời an ủi như đêm hôm đó...nhưng chẳng lời nào được thốt ra cả.

Fuck fuck fuck fuck!!!!

"Ahhh....ahhh."

Âm thanh của eo cậu va chạm vào người hắn khiến cậu run rẩy, kết hợp với tiếng rên trông vô cùng gợϊ ȶìиᏂ, Yai với tay ôm ghì lấy tấm lưng của Mangkorn. Cậu hoàn toàn không biết rằng những vết cào mà cậu tạo ra vào đêm hôm trước vẫn còn lại trên tấm lưng của hắn.

Mangkorn thậm chí còn không giấu nó đi. Khi hắn cởϊ qυầи áo bên hồ bơi, một số cô gái đã hỏi về những vết tích đó. Nhưng hắn thậm chí còn không bận tâm và đáp lại qua loa.

Hai đùi trần của cậu va vào hông hắn liên tục. Vài phút sau, một chất lỏng đặc sệt lại bắn vào đầy bụng nhỏ của Yai. Yai bí mật đung đưa eo qua lại để nhiệt lượng tỏa ra khiến cậu thoải mái. Nhưng khi cậu mở mắt và nhìn thấy gương mặt tuyệt đẹp của Mangkorn thì cậu ngay lập tức đã dừng hành động đó lại.

"Làm nhanh lên."

Yai vô tình khiến cho miệng mình gần như hôn vào chóp mũi của Mangkorn, vậy nên cậu liền nhân cơ hội đặt một nụ hôn nồng nàn lên đôi môi mềm mại của hắn.

Yai hoàn toàn không thể chống lại Mangkorn. Khi Yai hôn sâu hơn một lần nữa thì hắn liền tăng dần tốc độ và thúc mạnh hơn vào bên trong cơ thể cậu. Tiếp đó, cậu bị thúc vào càng dữ dội hơn, cậu cố gắng chịu đựng những chất lỏng đang chảy trong lỗ nhỏ của mình.

Sau đấy hắn giữ nguyên nam căn cắm trong cơ thể cậu và dần chậm động tác lại.

Yai bây giờ không quan tâm đến việc trước đây cậu đã tức giận và ghét Mangkorn ra sao nữa....

Yai thức dậy thì đã là sáng hôm sau. Khi cậu mở mắt thì cậu đã cầu nguyện rằng sẽ không nhìn thấy tên Mangkorn kia nữa. Nhưng ngược lại hắn vẫn nằm úp mặt bên cạnh cậu.

Một hình xăm con rồng lớn quấn quanh cánh tay phải của hắn cho thấy một mặt mà Yai chưa từng nhìn qua. Đôi mắt đen của Yai nhìn vào cánh tay của hắn. Sau cậu lại nhìn đến lưng Mangkorn và thấy những vết cào đỏ nằm rải rác khắp nơi trên tấm lưng rộng lớn đó.

Đôi má của Yai đỏ nựng lên vì cậu biết rõ người đã tạo ra những dấu vết đó – cả cũ lẫn mới.

Yai định đưa tay ra chạm vào người hắn. Nhưng trong đầu cậu dấy lên một nghi ngờ, rốt cuộc mục đích cậu muốn chạm vào hắn là gì? Vậy là cậu liền rụt tay lại và giơ chân định đạp mạnh vào mạn sườn Mangkorn. Nhưng với cử động đột ngộ đó đã khiến phía dưới của cậu đau điếng.

Yai cau mày và đưa tay ra phía sau tách lỗ nhỏ sưng tấy ấy ra. Chất lỏng vẩn đυ.c mà Mangkorn bỏ lại tràn ra ngoài. Ghê tởm!

"Chắc tối qua mình điên rồi...nhưng tại sao mình lại vẫn để Mangkorn làm chuyện này nhỉ? Nhưng mà lần này là lần cuối cùng hắn chạm vào mình. Lần sau tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện này nữa! Mình nhất định sẽ gϊếŧ hắn!"

"Dậy ngay!" Yai lại giơ chân đá Mangkorn.

"Hư."

Thân hình chắc nịch khẽ nhúc nhích. Mangkorn nằm sấp ngẩng đầu lên, hắn dùng tay vén tóc ra, ánh mắt vẫn còn đang ngái ngủ. Yai nhìn vẻ mặt đó mà cổ họng khô khốc một cách kỳ lạ, cậu nuốt nước bọt xuống cổ họng và quay mặt đi chỗ khác.

"Cậu có thuốc lá không?" Mangkorn hỏi.

"Trong túi quần của tao." Yai trả lời trong vô thức.

Mangkorn mỉm cười trước khi lôi ra một bao thuốc ra khỏi chiếc quần đắt tiền của Yai, lấy một điếu thuốc ra và châm lửa. Yai thấy dáng vẻ thản nhiên của người bên cạnh thì cũng lấy một điếu thuốc đưa lên miệng, châm lửa.

"Cháy đi." Yai nói.

Mangkorn di chuyển phần đầu thuốc đã châm cháy của mình lại gần điếu thuốc của Yai. Cả hai nhìn thẳng vào mắt nhau mà không nói lời nào.

Mangkorn nhướng mày đầy quyến rũ khi Yai đang phải nhìn hắn chằm chằm cho đến khi khói thuốc bốc lên từ điếu thuốc của cậu.

Hai người nằm im trên giường và chỉ hút thuốc. Như thể hai nguwoif đang suy nghĩ về mọi thứ dã xảy ra đêm qua vậy.

Mangkorn đứng dậy khỏi giường với vẻ mặt thoải mái. Vậy là Yai liền biết rằng hắn đang rất đắc ý, nhưng cậu cũng không hề căng thẳng.

Mangkorn phủi tấm chăn ra khỏi người, để lộ tất cả những dấu vết mà Yai để lại trên người. Hơn nữa, hắn hoàn toàn phô diễn từng tỷ lệ cơ thể của mình. Yai không nhìn hắn ta nữa, dù biết rằng bản thân mình không phải một người ngây thơ, nhưng cậu cũng không thể chấp nhận được sự táo bạo của hắn. Hắn làm vậy như thể đang muốn gây ấn tượng với ai đó vậy.

"Hay...hắn muốn gây ấn tượng với mình?"

"Mày đang làm gì đấy?" Yai hỏi khi thấy người đàn ông kia quỳ gối xuống bên giường.

"Nhặt quần và qυầи ɭóŧ của tôi." Mangkorn nói, miệng vẫn ngậm điếu thuốc.

Trước khi kéo chiếc qυầи ɭóŧ ra khỏi gầm giường, bàn tay to dày của hắn đã cầm nam căn khổng lồ của mình lên – nó cũng chính là thứ đã nằm trong lỗ nhỏ của cậu suốt đêm qua.

Suy nghĩ của Yai về biểu hiện của Mangkorn hoàn toàn chẳng còn ý nghĩa gì cả vì cậu không còn để ý nữa. Nhưng khi cậu nhớ ra rằng bản thân mình chính là người đã nhét cái qυầи ɭóŧ của hắn xuống đó thì chợt xanh mặt. Yai cố gắng trốn tránh tình huống và nhanh chóng dập tắt điếu thuốc. Sau đó cậu hỏi:

"Mày...biết chiếc qυầи ɭóŧ ở dưới đó?"

"Đúng vậy." Mangkorn trả lời và kéo chiếc quần jean đen của mình.

"Làm sao mày biết?"

"Tôi không mù."

Đôi má trắng nõn của Yai nóng lên vì xấu hổ. Mangkorn nói mấy câu này nghĩa là hắn đã biết hết rồi. Vậy thì tại sao lại bảo cậu lên phòng? Để làm cái mẹ gì chứ?

"Có phải mày lừa tao không, Mangkorn?"

Người kia mỉm cười.

"Đúng vậy, tất cả chỉ là sự đùa cợt thôi. Không có bằng chứng gì hết, nên tất nhiên là tôi đùa cợt cậu rồi. Khi cậu giấu qυầи ɭóŧ của tôi dưới gầm giường, tôi đã vờ như không thấy, nhưng thực chất tôi thấy hết tất cả. Vậy nên tôi mới tìm cách để dọa cậu chút thôi."

Nghe được lời thú nhận của Mangkorn như vậy, cậu tức giận đến mức suýt chút nữa là đầu xì cả khói. Vậy là cậu liền quên đi cơn đau ở thắt lưng của mình và nhảy lên người Mangkorn, cậu đá hắn ta cho đén khi Mangkorn ngã xuống đất.

"Ầm ầm!"

Mangkorn loạng choạng đứng dậy. Hắn dùng tay che bụng vì khi nãy bị Yai đạp đau. Đôi mắt sắc bén của hắn nghiêm nghị nhìn người trên giường. Ngay sau đó hắn đưa tay về phía cậu, nắm lấy chân cậu.

"Đừng chạm vào tao. Thằng khốn chết tiệt!!! Mangkorn!!"

"Giận sao? Nhưng tối qua cậu chính là người bảo tôi thúc sâu vào trong hơn đó."

"Súc sinh! Tao sẽ gϊếŧ mày!"

"Nào, tôi đưa cậu lêи đỉиɦ."

Yai nhìn những vết còn sót lại trên giường. Cậu biết rằng những gì mà Mangkorn nói hoàn toàn là thật.

Đêm qua, cậu đã liên tục bị thúc vào từ phía sau. Hai chân của cậu đã dang rộng để thứ to lớn và cứng rắn kia tiến vào, thúc liên tục vào bên trong. Tệ nhất là cậu thích điều đó. Cậu đã sướиɠ đến mức bắn ra đầy giường. Yai muốn trút giận lên hắn nhưng cậu lại chọn cách im lặng. Cơ thể cậu bây giờ gần như bị Mangkorn nuốt chửng. Và cậu chắc chắn không thể xông đến tẩn hắn ngay bây giờ.

"Mày làm tao bị thương đấy, thằng khốn khϊếp."

"Điện thoại của tôi đâu?" Mangkorn đưa tay ra trước mặt cậu.

"Không nói!"

"Yai này, khốn khϊếp! Cậu chết tiệt thật đấy."

Cậu cười thật tươi, khi đôi mắt của cậu tinh nghịch nhìn thẳng vào Mangkorn.

"Được rồi, điện thoại của tôi đâu?" Mangkorn ngoắc ngoắc tay hỏi.

Yai không cần nói dối nữa nên đáp.

"Trong bồn cầu."

Nghe thấy câu trả lời thì Mangkorn lặng lẽ nhìn người đàn ông trên giường, đó là đồ rất quan trọng với hắn. Nó không chỉ là một thiết bị thông thường hay một thiết bị lưu trữ dữ liệu

"Cậu không biết là có thể sao lưu dữ liệu trong điện thoại sao? Để còn đề phòng trường hợp máy gặp sự cố ấy."

"Tao biết chứ." Yai trả lời.

Yai không ngu ngốc, nhưng cậu đã phá hỏng một thứ rất quan trọng của Mangkorn, chỉ để bản thân cậu thấy thoải mái.

"Mày đừng nghĩ đên việc đăng...."

"Tại sao tôi phải giữ bí mật clip đó và giấu kín không cho ai xem chứ?" Mangkorn nói.

"Nhưng nếu cậu đồng ý thì cũng đáng để thử lắm chứ. Tên tài khoản của cậu là gì?"

"Không, không, không, không...Không được phép để ai thấy clip đó, ngoài mày...và tao." Yai hét lớn.

Nhìn thấy nụ cười tinh quái của Mangkorn thì cậu vội vàng quay mặt đi hướng khác. Hai má cậu đỏ bừng, cậu bây giờ đang rất xấu hổ.

"Được rồi." Mangkorn đáp, xoa đầu Yai mấy phát.

"Tôi xin lỗi vì đã khiến cậu hiểu lầm."

Những câu nói chân thành của hắn cùng cái chạm nhẹ vào đầu đã tạo nên một cơn nóng rạo rực trong lòng Yai. Vậy là cậu đã bị sốc và cậu phải cố gắng để xua đi cái cảm giác đó. Còn hắn thì quay người đứng dậy và giơ ngón giữa của mình lên với người trước mặt.

Một lúc sau, Yai lấy khăn tay để thấm chất lỏng còn đọng bên trong lỗ nhỏ đã sưng tấy của mình. Nhìn thấy cảnh này, Mangkorn lắc đầu.

Trong đầu hắn hiện lên suy nghĩ muốn giày vò người trên giường kia thêm ít nhất là hai hiệp nữa.

"Chết tiệt!" Yai đột nhiên rêи ɾỉ.

Yai đứng dậy rời khỏi giường và tiến đến chiếc ghế để tìm quần áo của mình, tiện thể đứng đó mặc quần áo luôn.

Mangkorn vậy là không ngần ngại bước tới đứng sau lưng cậu, tay hắn vuốt ve phần hông tròn trịa của người kia.

Cơ thể Yai lại được nâng lêи đỉиɦ, khi những đầu ngón tay to mềm của Mangkorn mơn trớn kẽ mông và vùng xung quanh lỗ nhỏ của Yai. Những ngón tay của hắn nghịch ngợm trêu chọc ở đó.

Những đầu ngón tay nghịch ngợm đột nhiên đâm vào lỗ nhỏ của Yai khiến Yai run lên ngay lập tức.

Một lần nữa, cậu biết bản thân không quay lại được nữa.