Chương 5: Suy luận đầu tiên: Phát hiện dấu chân bất thường

“Cô đang làm gì ở đây?”

Tim Thiên Bình đập nhanh khi nghe thấy âm thanh đó, sự bất an và tò mò của cô nhất thời bị lu mờ bởi sự hiện diện bất ngờ. Cô chậm rãi quay lại và thấy Cự Giải đang đứng đó, ánh mắt anh dán chặt vào cô với vẻ vừa quan tâm vừa tò mò.

“Cự Giải.” Thiên Bình thở ra, sự nhẹ nhõm tràn ngập trong cô khi cô nhận ra khuôn mặt quen thuộc. “Tôi... tôi chỉ... đang... điều tra điều gì đó.”

Lông mày Cự Giải nhíu lại khi anh đến gần, đôi mắt ánh lên sự tò mò. “Điều tra cái gì?”

Thu thập suy nghĩ của mình, Thiên Bình kể lại việc phát hiện ra những dấu chân kỳ lạ, lời nói của cô tuôn ra vội vã khi trình bày chi tiết những phát hiện của mình.

“Có dấu chân phía sau biệt thự.” Cô giải thích, chỉ về phía những dấu vết trên tuyết. “Chúng có kích thước khác nhau, như thể cả những người đàn ông và những người phụ nữ đều đi qua đây. Nhưng do tuyết chặn lối vào phía sau nên tôi không thể biết họ là ai và làm sao họ đến được đây.”

Cự Giải chăm chú lắng nghe, vẻ mặt trầm tư khi cân nhắc lời nói của cô. Ánh mắt của Cự Giải lướt qua những dấu chân, đôi mắt tinh tường của anh ghi nhận từng chi tiết một cách kỹ lưỡng. Anh quỳ xuống bên cạnh Thiên Bình, xem xét những vết lõm trên tuyết với một cái nhíu mày trầm tư, những ngón tay anh lần theo đường viền của các dấu vân tay.

Khi Cự Giải quan sát con đường bị chôn vùi dưới một lớp tuyết dày, suy nghĩ của anh quay cuồng với những suy đoán. “Những dấu chân này…” Anh bắt đầu, giọng anh nhỏ dần khi anh ghép mảnh ghép trong đầu lại với nhau. “Có thể những người để lại chúng đã đến trước khi tuyết rơi. Hoặc sau khi tuyết rơi, họ có thể đã sử dụng một con đường khác hoặc tìm được đường vòng qua khu vực phong tỏa.”

Đôi mắt Thiên Bình hơi mở to trước khả năng nắm bắt vấn đề nhanh chóng của anh, một tia ngưỡng mộ lóe lên trong ánh mắt cô. “Anh nghĩ vậy?”

“Tôi tin đó là một trong những lời giải thích hợp lý. Nhưng chúng ta sẽ không biết chắc chắn cho đến khi thu thập thêm thông tin.”

Đôi mắt Thiên Bình lấp lánh niềm phấn khích mới trước những lời nói của Cự Giải, sự mong đợi của cô hiện rõ khi cô nghiêng người lại gần hơn, lắng nghe từng lời nói của anh.

“Bây giờ chúng ta có định điều tra không?” Cô kêu lên, giọng đầy nhiệt huyết háo hức khi cô gần như kiễng chân lên.

Vẻ mặt nghiêm túc của Cự Giải không thay đổi, ánh mắt băng giá của anh thoáng qua một chút thích thú trước sự phấn khích không thể kiềm chế của Thiên Bình. Anh hơi nhướng mày, một dấu hiệu tinh tế cho thấy sự thừa nhận của anh đối với sự nhiệt tình của cô, mặc dù thái độ của anh vẫn lạnh lùng và điềm tĩnh.

“Cô đang phấn khích vì điều gì?” Cự Giải hỏi, giọng không chút cảm xúc nhưng tò mò.

Má Thiên Bình đỏ bừng xấu hổ khi bị bắt gặp trong khoảnh khắc phấn khích của mình. Cô ngượng ngùng xoa xoa phía sau đầu, một tiếng cười khúc khích nhỏ thoát ra khỏi môi khi cô cố gắng lấy lại bình tĩnh.

“Tôi... tôi chỉ... lo lắng về sự xuất hiện của người lạ.” Cô thừa nhận, lời nói nhuốm vẻ e ngại. Đôi mắt Thiên Bình hướng về phía Cự Giải, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu quan tâm nào. “Anh không lo lắng sao?”

Cự Giải bắt gặp ánh nhìn của cô với vẻ lạnh lùng, nét mặt của anh để lộ rất ít cảm xúc. “Lo lắng chẳng giải quyết được gì cả.” Anh trả lời, giọng nói đều đều và bình tĩnh. “Thay vào đó hãy tự chú ý an toàn cho bản thân. Những người có mặt ở đây đều là người lạ đối với cô.”

Vai Thiên Bình hơi căng lên khi cô tiếp thu những lời của Cự Giải, sức nặng của sự thận trọng của anh đè lên cô. Một thoáng bất an hiện lên trong mắt cô, ánh mắt cô rời khỏi vẻ mặt lạnh lùng của anh khi cô xử lý lời khuyên của anh.

“Nhưng ít nhất “người lạ” đó không phải là anh, phải không?” Thiên Bình thì thầm, giọng cô nhẹ nhàng nhưng đượm buồn.

Cự Giải vẫn bình tĩnh, mặc dù trên mặt anh có vẻ ngạc nhiên trước câu hỏi của Thiên Bình. Ánh mắt anh dịu đi một cách khó nhận thấy, một tia ấm áp làm tan chảy chiếc mặt nạ băng giá anh đeo.

Cự Giải đứng dậy, vẻ mặt nghiêm túc vẫn hiện rõ trên nét mặt khi anh nhẹ nhàng kéo Thiên Bình đứng dậy. Anh quỳ xuống lần nữa, sự đυ.ng chạm của anh dịu dàng khi anh phủi những hạt tuyết đọng trên gấu quần cô bằng đôi bàn tay to của mình.

Hơi thở của Thiên Bình nghẹn lại trước cử chỉ bất ngờ của anh, đôi mắt cô tìm kiếm màu xám trong đôi mắt của anh để tìm sự trấn an.

“Cảm ơn.” Cô thì thầm, giọng gần như hơi thở khi cô cố gắng truyền tải chiều sâu cảm xúc của mình.

Cự Giải bắt gặp ánh mắt cô bằng một ánh mắt thấu hiểu, giọng anh nhẹ nhàng nhưng cương quyết khi anh trấn an cô. “Đừng lo lắng quá.”

Thiên Bình gật đầu, lời nói của anh như liều thuốc xoa dịu những lo lắng, bối rối đang khuấy động trong cô. Khi Thiên Bình đắm mình trong sự an ủi của Cự Giải, một cái bóng xuất hiện từ lùm cây rậm rạp đối diện họ, phủ một tấm màn lạnh lẽo lên khung cảnh yên tĩnh.

Giật mình, hơi thở của Thiên Bình nghẹn lại trong cổ họng khi cô chỉ về phía bóng đen, giọng cô run lên vì sợ hãi khi cô cố gắng nói ra những từ mạch lạc. “Đ-ở đó…”

Cự Giải đứng dậy, ánh mắt xuyên qua làn sương mù đầy tuyết khi anh nhìn theo ngón tay run rẩy của Thiên Bình về phía bóng tối đang đến gần. Khi cái bóng đến gần hơn, không khí tràn ngập sự chờ đợi, Thiên Bình run lên vì lo sợ, tìm nơi ẩn náu sau hình dáng kiên định của Cự Giải. Cùng nhau, họ quan sát với sự cảnh giác thận trọng khi hình bóng đó dần dần thành hình, hình dáng của nó hiện ra từ sâu trong khu rừng đen như mực.

Từ màn sương mờ ảo, một chàng trai trẻ bỗng xuất hiện, vẻ điển trai của cậu hoàn toàn nổi bật giữa khung cảnh êm dịu của buổi tối tuyết rơi. Với mái tóc đen óng mượt mà rủ xuống gáy, đôi mắt xanh nhạt sâu thẳm lấp lánh tựa những viên pha lê băng giá, cậu tạo nên một bức họa đầy sức mê hoặc trên nền tuyết trắng xóa. Khoác trên mình bộ trang phục trượt tuyết bóng bẩy được tô điểm bằng những bông tuyết tinh xảo, từng cử động của cậu đều uyển chuyển nhẹ nhàng, mỗi bước đi như cuốn hút Thiên Bình vào thế giới huyền hoặc đến nghẹt thở.

Khi chàng trai trẻ bí ẩn đến gần, đôi mắt của cậu khóa chặt vào giữa Cự Giải và Thiên Bình, một nụ cười yếu ớt hiện lên trên môi cậu khi cậu đưa tay ra làm cử chỉ chào hỏi.

“Xin chào. Tôi làm hai người sợ à?” Chàng trai trẻ bí ẩn hỏi, chất giọng nhẹ nhàng và quyến rũ đến không ngờ.

Cự Giải vẫn im lặng, ánh mắt anh liếc nhìn Thiên Bình, rồi lại liếc nhìn chàng trai trẻ mới đến, có một chút cảnh giác trong mắt anh khi anh đánh giá người lạ trước mặt họ.

Chàng trai trẻ được biết đến với cái tên Song Tử đáp lại sự quan sát của họ bằng vẻ quyến rũ thoải mái, đôi mắt xanh nhạt lấp lánh với một chút tinh nghịch. “Chà, cho phép tôi tự giới thiệu. Tôi là Song Tử.” Cậu nói, nụ cười rộng mở hơn khi chỉ về phía mình. “Tôi tin rằng tất cả chúng ta đều giống nhau... chúng ta là câu lạc bộ nghiên cứu bí ẩn không?”

Khi ánh mắt của Song Tử gặp ánh mắt của Thiên Bình, một tia thích thú nhảy múa trong đó, đôi môi cậu nhếch lên thành một nụ cười vui tươi.

Sự lo lắng của Thiên Bình giảm đi đôi chút khi nhìn thấy thái độ thoải mái của Song Tử. Cô nhíu mày bối rối, ánh mắt cô lướt qua giữa Song Tử và lùm cây rậm rạp phía sau cậu. Những ngón tay Thiên Bình siết chặt lấy áo khoác của Cự Giải, tim cô đập thình thịch vì lo lắng và tò mò. Cô ngước nhìn Cự Giải, tìm kiếm sự yên tâm trước sự hiện diện của anh, trước khi ngập ngừng thả tay ra và bước tới đối mặt với Song Tử.

“Chúng tôi không bị dọa sợ. Chúng tôi chỉ không mong đợi có ai đó xuất hiện từ bụi cây.” Cô chỉnh sửa lại câu hỏi vừa rồi của Song Tử, giọng cô pha lẫn ngạc nhiên và tò mò.

Nụ cười toe toét của Song Tử vẫn nguyên vẹn, không hề nao núng trước sự chỉnh sửa của Thiên Bình khi cậu thản nhiên giải thích, giọng điệu pha chút tinh nghịch. “Xin lỗi. Tôi đến muộn nên phải chọn con đường nhanh nhất.”

Khi những lời nói của Song Tử vang lên trong không khí, Thiên Bình không thể không thắc mắc về lời biện minh khó hiểu của cậu. Điều gì đã khiến cậu đến muộn như vậy?

Trước khi cô kịp nói ra suy nghĩ của mình, Song Tử tiếp tục với một câu hỏi khác, ánh mắt của cậu lướt qua giữa Thiên Bình và Cự Giải. “Tất cả các thành viên đều ở đây à? Tôi là người đến cuối cùng à?”

Thiên Bình lắc đầu, giọng cô có chút không chắc chắn. “Tôi không biết. Chúng tôi cũng chỉ vừa mới đến đây vào buổi chiều, chúng tôi không biết những người khác đã đến chưa.”

Một tia sáng vui tươi lóe lên trong mắt Song Tử khi cậu chuyển sự chú ý sang hai người họ, một nụ cười trêu chọc hiện trên môi cậu. “Chúng tôi? Vậy hai người là một cặp à?”

Đôi má Thiên Bình đỏ bừng vì ngụ ý, ánh mắt ngượng ngùng nhìn đi chỗ khác khi cô lắp bắp. “Đừng nói nhảm…”

Cự Giải vẫn giữ thái độ nghiêm túc, mặc dù một thoáng thích thú hiện lên trong mắt anh trước lời nói đùa vui tươi của Song Tử. “Chúng tôi chỉ gặp nhau trên đường thôi.” Anh làm rõ, giọng điệu chắc nịch nhưng không gay gắt.

Môi Song Tử cong lên thành một nụ cười tinh quái trước sự phủ nhận của họ, sẵn sàng trêu chọc họ thêm nữa thì một giọng nói đột ngột cắt ngang khoảnh khắc đó.

“Cự Giải! Cậu đang làm gì ở đây?”

Ba người quay về phía phát ra giọng nói và thấy Sư Tử đang đến gần, ánh mắt của Sư Tử dừng lại ở Thiên Bình đang đứng bên cạnh Cự Giải. Sư Tử cười khanh khách, tặng cho Cự Giải một cú huých nhẹ trêu chọc.

“Cậu nói đi hút thuốc để thư giãn đầu óc. Hoá ra người giúp cậu thư giãn đầu óc lại chính là cô gái tóc vàng này?”

Má Thiên Bình càng đỏ bừng hơn trước lời trêu chọc của Sư Tử, sự bối rối của cô hiện rõ khi cô cố giấu khuôn mặt ngượng ngùng sau mái tóc vàng của mình.

Cự Giải trợn mắt trước câu nói đùa của Sư Tử, giọng điệu kiên quyết khiển trách. “Đủ rồi, Sư Tử.”

“Xin lỗi, xin lỗi, đùa thôi.” Sư Tử nhanh chóng xin lỗi, giọng anh nhẹ đi khi nhận ra mình có thể đã vượt quá giới hạn.

Với cái gật đầu chấp nhận từ Cự Giải, Sư Tử chuyển sự chú ý sang Song Tử, sự tò mò của anh trỗi dậy khi anh hỏi. “Vậy đây là bạn của cậu à, Cự Giải?”

Ánh mắt của Cự Giải hơi nheo lại trước câu hỏi của Sư Tử, giọng điệu nghiêm nghị khi trả lời. “Đừng hỏi những câu hỏi ngớ ngẩn.”

Nhân cơ hội giới thiệu bản thân với Sư Tử, Song Tử nở nụ cười thân thiện khi đưa tay chào. “Tôi là Song Tử, thành viên của câu lạc bộ nghiên cứu bí ẩn. Tôi xin lỗi vì đã đến trễ.”

Sư Tử đáp lại cử chỉ đó bằng một cái bắt tay ấm áp, nụ cười toe toét khi chào đón thành viên mới vào nhóm của họ. “Chào mừng! Rất vui khi có cậu ở đây, Song Tử. Tôi là Sư Tử.”

Nói rồi, Sư Tử chỉ về phía cảnh cửa sau của biệt thự, giọng điệu vừa ra lệnh vừa mời gọi. “Các đồng chí vào phòng khách đi. Mọi người đang tập trung ở đó. Bây giờ mọi người chuẩn bị giới thiệu bản thân với nhau.”

Khi Sư Tử dẫn đường vào biệt thự, Song Tử theo sát phía sau, nụ cười thân thiện của cậu vẫn đọng lại sau khi trao đổi lời giới thiệu với Cự Giải và Thiên Bình.

Bốn người bước vào phòng khách, bầu không khí rộn ràng chờ đợi khi họ bước vào không gian nhộn nhịp. Những cái đầu quay lại khi nhìn thấy những người mới đến, sự tò mò lóe lên trong mắt những người đã tụ tập.

Ánh mắt Thiên Bình quét khắp căn phòng, dừng lại ở những gương mặt quen thuộc giữa biển người xa lạ. Cô nhìn thấy người bạn thân Xử Nữ của cô đang nép mình trong góc ghế sofa, vẻ mặt trầm tư của cô ấy như một sự hiện diện đầy an ủi giữa những điều xa lạ. Nhân Mã đứng sừng sững ở một góc khác, tinh thần phiêu lưu của anh có thể được cảm nhận rõ ràng ngay từ bên ngoài căn phòng.

Chuyển sự chú ý của mình sang những người lạ còn lại, Thiên Bình lần lượt quan sát từng người, đánh giá vẻ ngoài và phong cách của họ. Thiên Yết, với mái tóc đen bóng như màn đêm và đôi mắt thâm sâu bắt mắt, tỏa ra một niềm tự tin thầm lặng khi hòa mình vào những câu chuyện. Bảo Bình, với cặp mắt màu xanh lam cuốn hút và mái tóc xanh dương rối bù mang đến một không khí gần gũi, dễ chịu giữa chốn đông người. Ma Kết, khoác lên mình bộ trang phục tối màu từ trên xuống dưới, nổi bật giữa căn phòng với vẻ ngoài trầm ổn, đôi mắt chăm chú dõi theo diễn biến câu chuyện. Và cuối cùng là Song Ngư, mái tóc tím mộng mơ cùng phong thái nhẹ nhàng tựa nữ thần, cô thoải mái dựa vào cánh tay rắn chắc của Ma Kết, nét duyên dáng nữ tính của cô ấy làm phòng như sáng bừng thêm một góc.

Ánh mắt của Thiên Yết dán chặt vào bốn người mới bước vào phòng, vẻ mặt cô vừa ngạc nhiên vừa lo lắng khi cô nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của chàng trai trẻ đứng đằng sau Sư Tử. Đôi mắt cô mở to, và một vẻ cứng nhắc thoáng hiện trên nét mặt cô khi một loạt câu hỏi chạy qua tâm trí cô.

“Tại sao cậu ấy lại ở đây? Không phải cậu ấy không xác nhận việc tham gia sao? Tại sao cậu ấy lại đến muộn như vậy? Trên đường đi cậu ấy đã xảy ra chuyện gì à?” Một loạt những câu hỏi về Song Tử tràn ngập suy nghĩ của Thiên Yết, mặc dù sự hỗn loạn bên trong cô được che đậy bởi vẻ ngoài bình tĩnh.

Bảo Bình cũng nhận thấy sự hiện diện của Song Tử, vẻ mặt của cậu vẫn thản nhiên khi cậu quan sát Song Tử với sự quan tâm thờ ơ.

Song Tử cũng nhận thức được sự dò xét của Thiên Yết và Bảo Bình, ánh mắt của cậu chạm vào mắt họ trong sự trao đổi thầm lặng của sự phớt lờ lẫn nhau. Cả ba người họ đã từng có mối quan hệ gắn bó, nhưng những hoàn cảnh gần đây đã khiến mối quan hệ giữa họ trở nên rạn nứt. Sáu cặp mắt nhìn nhau, mỗi người che giấu suy nghĩ của mình sau khuôn mặt bình tĩnh. Người ngoài không thể suy đoán những suy nghĩ đang xoay vòng trong đầu họ, nhưng đối với họ, sự ngầm hiểu giữa họ rất rõ ràng.

“Bốp!”

Tiếng vỗ tay đột ngột của Nhân Mã xé toạc không khí, cắt đứt mạch suy nghĩ của ba người đồng thời phá vỡ sự im lặng căng thẳng bao trùm cả nhóm. Giật mình, Song Tử nhìn quanh phòng và nhận ra rằng mọi người đã ngồi vào chỗ của mình.

“Mọi người ngồi vào chỗ đi.” Nhân Mã thông báo, giọng ra lệnh nhưng vẫn vui vẻ khi chỉ về phía những chiếc ghế có sẵn.

Song Tử phát hiện một chiếc ghế trống bên cạnh Cự Giải và nhanh chóng tiến về phía đó, ngồi vào ghế với cảm giác mong chờ.

Đối diện Song Tử là Ma Kết, khóe môi nhếch nhẹ cùng một lúc, nụ cười gian xảo hiện diện trên gương mặt của hai kẻ mưu mô.

Xử Nữ nắm lấy đôi bàn tay buốt giá của Thiên Bình đang ngồi bên cạnh mình, hỏi han nhẹ nhàng. “Cậu ở ngoài lâu như vậy sao, coi chừng bị cảm đấy. Lát quay lên phòng, tớ chườm ấm tay cho cậu nhé.”

Thiên Bình cảm thấy ấm áp khi được Xử Nữ quan tâm, nhẹ nhàng đưa tay áp lên gò má ấm áp của Xử Nữ, vừa phủ nhận vừa nũng nịu. “Không sao đâu, tớ khỏe như trâu ấy mà.”

Môi Cự Giải nhếch lên thành một nụ cười tinh tế khi anh nghe câu trả lời của Thiên Bình, một cảm giác thích thú và khó hiểu đan xen trong anh. Anh nhớ lại hình ảnh cô đứng sợ hãi phía sau lưng anh chỉ vài phút trước, và bây giờ, anh lại nhìn thấy cô tự tin khẳng định sức mạnh của mình. Dù thấy cô vừa hài hước vừa đáng yêu nhưng anh vẫn giữ vẻ mặt thường trực, im lặng quan sát cuộc nói chuyện giữa Thiên Bình và Xử Nữ.

Trong khi đó, đôi mắt cú vọ sắc bén của Sư Tử đảo khắp căn phòng, quan sát số lượng người có mặt. Anh nhíu mày lo lắng khi nhận ra có hai thành viên trong nhóm vắng mặt. Quay sang Nhân Mã, anh cất tiếng thông báo. “Có vẻ như chúng ta thiếu hai người? Họ không đến sao?”

Nhân Mã gật đầu xác nhận, tuy nhiên trên gương mặt anh thoáng chút thất vọng. “Không, hai người đó đã đến, nhưng họ báo với tôi là họ quá mệt để tham gia buổi giới thiệu.” Anh giải thích thêm. “Họ nói là sẽ gửi lời xin lỗi đến mọi người vào sáng ngày mai.”

Song Ngư, nổi tiếng với khả năng vận dụng tình huống có lợi cho mình, không thể cưỡng lại cơ hội khuấy động tình thế bằng một cú đâm tinh tế. Với một nụ cười bẽn lẽn, cô nhận xét, giọng cô đầy ẩn ý khi cô chớp chớp lông mi một cách ngây thơ. “Chà, thật tiện lợi cho họ khi phớt lờ những kế hoạch của tập thể.”

Không hài lòng với lời nhận xét đâm chọc của Song Ngư, Xử Nữ nhẹ nhàng xen vào. “Cô gái, như vậy không tử tế lắm đâu. Mỗi người đều có lúc mệt mỏi quá độ.”

Song Ngư, cảm nhận được sự không đồng tình của Xử Nữ nhưng không hề bối rối, đáp lại bằng một nụ cười ngọt ngào. “Ồ, tất nhiên rồi, chị gái tốt bụng.” Cô ngọt ngào trả lời, giọng điệu đầy sự chân thành giả tạo. “Em chắc chắn là họ đã mệt mỏi sau một cuộc hành trình dài, nhưng vẫn khá thất vọng phải không?”

Khi nghe lời đáp trả giả tạo của Song Ngư, biểu cảm của Xử Nữ hơi thay đổi, một thoáng khó chịu hiện lên trên nét mặt cô. Mặc dù cảm thấy không thoải mái trước bản tính lôi kéo của Song Ngư, Xử Nữ đã chọn không can dự sâu hơn, thay vào đó chọn cách duy trì hòa bình.

Trong khi đó, những người khác trong phòng quan sát cuộc trao đổi với mức độ quan tâm khác nhau. Một số liếc nhìn Song Ngư và Xử Nữ, cảm nhận được không khí căng thẳng, trong khi những người khác chỉ nhún vai từ chối nhận xét và quan sát diễn biến.

Nhân Mã, người luôn là người hòa giải, nhanh chóng can thiệp, giọng nói của anh cắt đứt sự căng thẳng như một con dao. “Được rồi, chúng ta đừng nhắc đến những người vắng mặt.” Anh xen vào, giọng điệu kiên quyết nhưng mang tính ngoại giao. “Hôm nay chúng ta có rất nhiều việc phải làm, vì vậy hãy tập trung vào nhiệm vụ trước mắt.”

Với lời nói của Nhân Mã, cả nhóm chuyển sự chú ý của họ trở lại vấn đề hiện tại, bầu không khí trong phòng trở nên dễ chịu hơn khi họ chuẩn bị tiến hành phần giới thiệu. Ghi nhận thông tin về những thành viên vắng mặt, Nhân Mã đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đảm nhận vai trò người chủ trì buổi họp. Đứng giữa căn phòng rộng lớn, nụ cười ấm áp của anh làm bừng sáng cả căn phòng khi anh nhìn về phía những người tham gia.

“Chào mừng các thành viên của câu lạc bộ nghiên cứu bí ẩn! Tôi rất vui khi tất cả chúng ta đã có mặt đông đủ ở đây vào ngày hôm nay. Vậy ai muốn giới thiệu về bản thân mình trước nhỉ?”