Chương 11: Vụ đầu độc chết người: Tình trạng nguy kịch không có thuốc giải

“Á! Thức ăn có độc!”

Khi những lời nói hoảng loạn của Song Ngư vang vọng khắp căn phòng, một làn sóng sợ hãi và bối rối tràn ngập những người đang có mặt. Những khuôn mặt từng rạng ngời tiếng cười giờ trở nên xám xịt vì sợ hãi, bầu không khí sôi động giờ bị vấy bẩn bởi sự sợ hãi và bất an.

Trong cơn hoảng loạn, một số người bắt đầu nôn mửa, khuôn mặt nhăn nhó vặn vẹo khi tống thức ăn có-thể-nhiễm-độc ra khỏi cơ thể. Những người khác, không thể chịu đựng được ý nghĩ ăn đồ ăn có độc, vội nhổ ra những miếng còn sót lại trong miệng, hành động của họ được điều khiển bởi bản năng nguyên thủy hơn là lý trí.

Trong khi đó, tình trạng của Sư Tử chuyển biến xấu với tốc độ chóng mắt, cơ thể anh lên cơn co giật khi anh ngã xuống sàn, ý thức của anh chao đảo trên bờ vực của sự sống và cái chết. Cự Giải, người bạn thân thiết của Sư Tử và là một bác sĩ, đã hành động không chút do dự, lao đến bên Sư Tử để đánh giá tình trạng của anh.

Với óc quan sát tinh tường của một bác sĩ có chuyên môn, Cự Giải nhanh chóng nhận biết những dấu hiệu của chất độc đang tàn phá cơ thể Sư Tử. Cơn buồn nôn và nôn ói hành hạ Sư Tử, mỗi cơn nôn đều kèm theo tiếng hụt hơi, tiếng kêu đau đớn của Sư Tử vang vọng khắp căn phòng khi anh cố gắng thở. Tim Sư Tử đập dồn dập một cách bất thường, từng nhịp đập như lời cầu cứu tuyệt vọng giữa sự hỗn loạn đang diễn ra xung quanh.

“Sư Tử đã bị trúng độc!” Giọng Cự Giải vang lên đầy lo lắng, khuôn mặt lạnh lùng và điềm tĩnh thường thấy của anh đã biến mất hoàn toàn khi phải đối mặt với tình thế nguy cấp này. Lời tuyên bố đó tạo nên một làn sóng kinh hoàng lan khắp căn phòng, từng thành viên của nhóm đều chết lặng trong sự hoài nghi trước mức độ nghiêm trọng của thảm kịch đang diễn ra trước mắt họ.

Dù nỗi sợ đang cuộn lên trong bụng, nhưng Cự Giải vẫn hiểu rằng thời gian là yếu tố sống còn nếu anh muốn cứu mạng bạn mình. Nỗi tuyệt vọng càng gia tăng khi Cự Giải nhận ra rằng bước đầu tiên trong việc cứu Sư Tử là xác định nguồn gốc chất độc. Dù là bác sĩ chuyên khoa, nhưng Cự Giải không thể tùy tiện xác định loại chất độc mà Sư Tử đã nhiễm nếu không có sự trợ giúp của chuyên gia.

Trong không khí ngột ngạt của căn phòng, Xử Nữ là người đầu tiên bình tĩnh lại, cô vội vàng chạy tới thúc giục Nhân Mã. “Mau gọi xe cứu thương đi!”

Nhân Mã vừa nôn thức ăn trong miệng ra vừa cố gắng thều thào đáp lại. “Bệnh viện gần nhất cách xa nơi chúng ta đang ở khoảng 1000 km. Giờ đây tuyết lại đang rơi dày đặc, cho dù có liên lạc thì xe cứu thương cũng không thể đến được vì tuyết đã làm cho mọi con đường bị đóng băng.”

Lời nói của Nhân Mã như một gáo nước lạnh dội xuống bầu không khí căng thẳng, khiến sự khủng hoảng bàng hoàng bao trùm căn phòng. Bộ mặt của những người xung quanh trở nên tái mét, lo sợ.

“Hãy để tôi.”

Một giọng nữ cao vang lên, cắt ngang bầu không khí bàng hoàng của mọi người. Khi nỗi tuyệt vọng của tình thế đang gia tăng theo cấp số nhân, Thiên Bình xuất hiện như một ngọn hải đăng hy vọng, kiến thức về chất độc và dược phẩm đã giúp cô trở nên sáng suốt giữa sự hỗn loạn. Với cảm giác cấp bách, cô chạy đến bên Sư Tử, đôi mắt quét qua khuôn mặt xanh xao của anh để tìm bất kỳ dấu hiệu nào của loại chất độc chết người đang chảy qua mạch máu của anh.

Thiên Bình nghiêng người lại gần, các giác quan của cô hòa hợp với dấu hiệu mờ nhạt nhất của chất độc đang tàn phá cơ thể Sư Tử. Dựa vào khứu giác nhạy bén và trực giác nhạy bén của mình, cô đưa miệng vào gần miệng Sư Tử, phát hiện mùi hương thoang thoảng của loại thảo mộc chết người “Aconitum napellus” vương vấn trong hơi thở hổn hển khó nhọc của anh.

“Đó là Aconitum napellus.” Thiên Bình lập tức tuyên bố, giọng cô xuyên qua sự hỗn loạn như một con dao.

“Aconitum napellus? Đó không phải là tên một loại thảo dược sao?” Khi câu cảm thán giật mình của Kim Ngưu xuyên qua bầu không khí căng thẳng, lời nói của cô lơ lửng như một đám mây sợ hãi nặng nề, cú sốc tập thể vang vọng khắp căn phòng. Với dấu vết thức ăn nôn ra vẫn còn dính trên môi, Kim Ngưu không thể không nói ra câu hỏi quanh quẩn trong tâm trí tất cả những người có mặt, giọng cô run lên vì sợ hãi và không chắc chắn. “Mọi người… mọi người cũng đã ăn nó.”

“Đúng, Aconitum napellus thực sự là một loại thảo dược, nhưng nó chứa các hợp chất độc hại, đặc biệt là aconitine, có thể gây ra các triệu chứng ngộ độc nghiêm trọng khi nuốt phải.” Câu trả lời của Thiên Bình có chừng mực và ngắn gọn, giọng điệu bình tĩnh khi cô xác nhận những nghi ngờ của Kim Ngưu.

Quay sang Cự Giải với vẻ mặt nghiêm túc không kém, Thiên Bình không lãng phí thời gian ra lệnh. “Giúp tôi đỡ anh ấy lên. Chúng ta cần sơ cứu khẩn cấp ngay lập tức.”

Không chậm trễ, Cự Giải thoăn thoắt lao vào hành động, những cử động nhanh nhẹn và dứt khoát khi cùng Thiên Bình nâng đỡ phần thân trên yếu ớt của Sư Tử. Họ uyển chuyển sắp xếp cơ thể Sư Tử vào tư thế phù hợp, nhẹ nhàng nghiêng đầu anh về trước để tạo điều kiện cho chất độc dễ thoát ra ngoài.

Song song đó, Ma Kết và Xử Nữ vốn bình tĩnh và điềm tĩnh không chút lãng phí thời gian bắt tay thực hiện nhiệm vụ. Nhờ kinh nghiệm dày dạn trong xử lý những tình huống nguy cấp, họ tiếp cận Sư Tử và phối hợp nhịp nhàng động tác hỗ trợ của mình.

Ma Kết đứng sau Sư Tử, đôi tay vững vàng liên tục tung những cú đập chắc nịch vào lưng anh với nhịp độ đều đặn. Mỗi tiếng “thịch” vang vọng trong căn phòng, như lời nhắc nhở khẩn thiết về tính cấp bách của nhiệm vụ giải phóng chất độc khỏi đường thở của Sư Tử. Đối diện Sư Tử, Xử Nữ nhanh nhẹn cầm lấy một chiếc thìa sạch từ trên bàn. Quyết liệt, Xử Nữ dứt khoát đút thìa vào miệng Sư Tử, đưa sâu vào cuống họng, kí©h thí©ɧ cơ chế tự vệ khiến Sư Tử buồn nôn và nôn ra.

Đối diện Sư Tử, Xử Nữ nhanh nhẹn cầm lấy một chiếc thìa sạch từ trên bàn. Quyết liệt, Xử Nữ dứt khoát đút thìa vào miệng Sư Tử, đưa sâu vào cuống họng, kí©h thí©ɧ cơ chế tự vệ khiến Sư Tử buồn nôn và nôn ra.

Dưới sự sơ cứu chuyên nghiệp của họ, Sư Tử bắt đầu trào ngược và co giật dữ dội, toàn thân quằn quại khi chất độc ngoan cường tìm cách trụ lại. Dù họ liên tục nỗ lực hết sức, tình trạng của Sư Tử vẫn chưa có dấu hiệu chuyển biến, hơi thở của Sư Tử ngày càng trở nên khó khăn và gấp gáp khi anh cố gắng hít không khí.

Nhận thấy tình thế cấp bách, Cự Giải lại bắt tay vào hành động, giọng nói của anh vang lên giữa sự hỗn loạn khi anh ra lệnh cho những người tụ tập xung quanh. “Giúp tôi hô hấp nhân tạo cho Sư Tử! Tôi về phòng lấy thuốc!”

Với ý chí sắt đá và sự quyết tâm cao độ, Cự Giải lao về phía cầu thang như một tia chớp, từng bước chạy như muốn thách thức thời gian để kịp thời cứu sống người bạn thân thiết của mình. Trong khi đó, Ma Kết, với nhiều năm kinh nghiệm được đào tạo như một cảnh sát, đã nhanh chóng tiến hành thực hiện các biện pháp hô hấp nhân tạo cho Sư Tử. Những người khác, sau khi xác nhận mình không bị trúng độc, cũng đã bình tĩnh trở lại và tụ tập xung quanh, lo lắng dõi theo từng cử động của Sư Tử trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc.

Với mỗi cú ấn vào ngực Sư Tử, đôi tay Ma Kết di chuyển với độ chính xác điêu luyện, trong khi Xử Nữ nghiêng người lại gần, hơi thở của cô như một chiếc phao cứu sinh khi cô thổi không khí vào lá phổi đang chật vật của Sư Tử. Ma Kết và Xử Nữ làm việc song song, chuyển động của họ đồng bộ khi họ chiến đấu để giữ cho Sư Tử sống sót. Với mỗi lần nén và mỗi hơi thở, họ dồn hết sức lực và kỹ năng của mình vào nhiệm vụ trước mắt, tim của tất cả mọi người đập thình thịch theo nhịp nỗ lực của họ.

Bất chấp những nỗ lực của họ, hơi thở của Sư Tử vẫn yếu ớt và khó khăn, cơ thể anh co giật khi chất độc tiếp tục tàn phá cơ thể anh. Nhưng ngay khi sự tuyệt vọng đe dọa tiêu diệt họ, một tia hy vọng xuất hiện ở phía chân trời khi Cự Giải lao vào phòng, một hộp thuốc lớn nắm chặt trong tay.

Cự Giải không lãng phí thời gian để bắt tay vào hành động. Cự Giải mở hộp thuốc, đôi bàn tay di chuyển có mục đích khi lấy ra các lọ thuốc chống nôn, giảm đau và chống co giật. Cự Giải cầm kim tiêm, tiêm vào cánh tay Sư Tử các loại thuốc theo thứ tự antiemetics (chống nôn), analgesics (giảm đau), anticonvulsants (chống co giật). Thuốc chống nôn để dập tắt cơn buồn nôn hành hạ cơ thể Sư Tử, thuốc giảm đau để làm dịu cơn đau đe dọa xâm chiếm anh, và thuốc chống co giật để ngăn chặn những cơn co thắt dữ dội làm tàn phá cơ thể yếu ớt của anh.

Với hơi thở dồn dập và trái tim trĩu nặng vì lo lắng, cả nhóm nhìn Cự Giải tiêm một hỗn hợp thuốc cực mạnh cho Sư Tử, niềm hy vọng chung của họ đặt vào mỗi ống tiêm. Tuy nhiên, bất chấp những nỗ lực tuyệt vọng của họ, tình trạng của Sư Tử chỉ cải thiện đôi chút. Hơi thở của anh vẫn nông, mạch yếu khi chất độc tiếp tục tàn phá cơ thể anh. Sự hoảng loạn đe dọa sẽ áp đảo họ một lần nữa khi họ phải vật lộn với thực tế khắc nghiệt rằng thời gian không còn nhiều nữa.

Nhận thấy mức độ nghiêm trọng của tình hình, Cự Giải biết rằng họ cần thứ gì đó hơn thế nữa, thứ gì đó có thể chống lại tác động chết người của chất độc đang chảy trong huyết quản của Sư Tử. Với quyết tâm sắt đá, Cự Giải quay về phía nhóm, giọng anh vang lên giữa sự hỗn loạn.

“Chúng ta cần thuốc giải độc!”

Khi lời tuyên bố tuyệt vọng của Cự Giải vang vọng khắp phòng, ánh mắt anh hướng về Thiên Bình, trong đôi mắt xám tuyệt vọng bừng lên một tia hy vọng mới khi Cự Giải nhận ra giải pháp tiềm năng đang đứng trước mắt mình. Cự Giải đưa tay ra và nắm lấy vai Thiên Bình, giọng anh run lên vì kích động.

“Cô là dược sĩ phải không? Cô biết chất độc này là gì, vậy có nghĩa là cô cũng phải có thuốc giải đúng không? Hãy nhanh chóng cứu cậu ấy!” Những lời nói của Cự Giải lơ lửng trong không khí, mỗi âm tiết đều nặng trĩu sức nặng của sự tuyệt vọng chung.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Thiên Bình, vẻ mặt vừa hy vọng vừa mong đợi chờ đợi phản ứng của cô. Trong lòng nặng trĩu, Thiên Bình lắc đầu, giọng cô tràn đầy sự tiếc nuối khi cô né tránh những ánh mắt mong đợi đang đổ dồn vào cô.

“Không phải là tôi không muốn cứu anh ấy, mà là tôi không có sẵn thuốc giải độc Aconitum napellus.” Thiên Bình giải thích, lời nói của cô là lời nhắc nhở cay đắng về những hạn chế mà họ phải đối mặt trong cuộc chạy đua với thời gian.

Trong lúc bế tắc, sự tuyệt vọng lại đe dọa sẽ đánh gục họ thêm một lần nữa khi nhận thức về hoàn cảnh nghiệt ngã của họ trở nên rõ ràng. Tuy nhiên, ngay khi bóng đen của sự thất vọng bắt đầu bao trùm lấy họ, Bảo Bình đã mạnh dạn bước tới với một tia sáng lạc quan, giọng nói của cậu tràn đầy sự quyết tâm.

“Chị có thể tạo ra thuốc giải độc không?”

Ánh mắt mong đợi của mọi người lại dán chặt vào Thiên Bình.

Thiên Bình thở dài, nhíu mày lo lắng khi cân nhắc các khả năng. “Có thể.” Cô miễn cưỡng thừa nhận, bất đắc dĩ đối diện với ánh mắt mong đợi của mọi người. “Dược sĩ có thể sử dụng kiến thức về hóa học và độc học để chế tạo thuốc giải độc chuyên biệt dành cho loại chất độc cụ thể như aconitine từ cây Aconitum napellus. Nhưng việc chế tạo thuốc giải độc chính xác và an toàn yêu cầu kiến thức chuyên môn cao và quy trình phức tạp, quá trình này rất phức tạp và tốn thời gian. Cho dù tôi bắt đầu bây giờ thì cũng phải mất ít nhất một tuần mới hoàn thành.”

Thiên Bình nói xong, liếc nhìn Sư Tử đang yếu ớt nằm trên sàn với ánh mắt thương xót. Nhìn thấy khuôn mặt nhợt nhạt không chút sức sống của anh, Thiên Bình nặng nề bổ sung thêm một câu. “Tôi chỉ sợ rằng anh ấy sẽ không thể trụ vững đến lúc đó…”

Khi sức nặng của lời nói của cô đè lên cả nhóm, Bảo Bình bước tới với ánh mắt kiên quyết, bộ dạng từ chối chấp nhận thất bại. “Làm thế nào chúng ta có thể tăng tốc quá trình?” Bảo Bình hỏi, tâm trí cậu đang chạy đua với những khả năng có thể xảy ra. “Chị vừa đề cập đến việc sử dụng hóa học để tạo ra thuốc giải độc. Hóa học là sở trường của tôi. Có lẽ tôi có thể giúp chị tăng tốc quá trình.”

Một làn sóng mong đợi mạnh mẽ lan khắp phòng, hy vọng của họ được thổi bùng lên mãnh liệt bởi triển vọng về chuyên môn của Bảo Bình và Thiên Bình. Thiên Bình cân nhắc lời đề nghị của Bảo Bình một lúc, nhíu mày tập trung khi cô tính toán các khả năng. Sau một lúc im lặng, đôi lông mày lá liễu của Thiên Bình giãn ra, một tia quyết tâm sáng lên trong mắt khi cô chấp nhận lời đề nghị giúp đỡ của Bảo Bình.

“Cậu có mang dụng cụ hóa học tới đây không?” Thiên Bình hỏi, giọng điệu khẩn trương.

“Tôi không bao giờ rời xa chúng.” Bảo Bình trả lời, giọng điệu kiên quyết.

“Tốt.” Thiên Bình trả lời, trong giọng nói mang theo quyết tâm. “Vậy thì chúng ta hãy cùng nhau chế tạo thuốc giải độc.”

Bảo Bình gật đầu, lập tức theo Thiên Bình lên lầu chuẩn bị dụng cụ cần thiết. Trong khi đó, những người khác nhìn hai người rời đi, vẻ mặt của họ dịu đi một chút khi họ nhận ra rằng vẫn còn hy vọng cứu được Sư Tử.

Sau đó, cả nhóm tập hợp lại để đưa Sư Tử trở về phòng ngủ. Cự Giải duy trì hơi thở cho Sư Tử bằng mặt nạ dưỡng khí, trước khi tiêm thuốc an thần và giảm đau để xoa dịu nỗi đau của bạn mình.

Khi Sư Tử chìm vào giấc ngủ chập chờn, nỗi đau khắc trên mặt anh không hề phai nhạt, một lời nhắc nhở sâu sắc về trận chiến mà anh đang phải đối mặt.

Sau khi nhẹ nhàng đóng cửa phòng Sư Tử, Cự Giải ngồi phịch xuống sàn, lưng tựa vào lớp gỗ cứng cáp, vẻ mệt mỏi hằn sâu trên từng đường nét trên khuôn mặt. Đôi mắt vốn tĩnh lặng như nước của Cự Giải giờ đây phản ánh sự mệt mỏi, lo lắng và tuyệt vọng. Sức nặng của tình trạng của Sư Tử đè nặng lên anh, một gánh nặng mà anh gần như không thể chịu nổi.

Xung quanh Cự Giải, các thành viên trong nhóm đều chia sẻ nỗi lo lắng với anh, nét mặt của họ phản ánh nỗi buồn và sự quan tâm tới tình trạng của Sư Tử. Mặc dù cảm thấy nhẹ nhõm vì đã thoát khỏi chất độc mà không bị tổn hại gì, nhưng trong lòng họ không hề có cảm giác may mắn mà chỉ có một nhận thức u ám về tình hình hiện tại của họ.

Bởi vì mọi người đều lo lắng cho tình trạng nguy kịch của Sư Tử nên không ai nhắc đến, nhưng nếu bình tĩnh suy nghĩ thì mọi người đều biết rằng Sư Tử đã bị người khác đầu độc. Kẻ đầu độc rất có thể là ai đó trong biệt thự này, hoặc một trong những người tham gia cuộc gặp mặt này.

Nói cách khác, trong số họ có khả năng cao đang che giấu ai đó có ý định gϊếŧ người. Ý thức được điều này, mặc dù không có người nào nói ra, nhưng mọi người đều âm thầm đề cao cảnh giác trong lòng.

Nhân Mã cảm thấy sức nặng của trách nhiệm đè nặng lên mình, bước tới để an ủi, đặt tay nhẹ nhàng lên vai Cự Giải. “Không sao đâu.” Nhân Mã trấn an, giọng anh như một thứ gì đó êm dịu giữa cơn hỗn loạn. “Đừng lo lắng quá. Ngày mai tôi sẽ gọi quản gia của tôi từ nhà chính và nhờ ông ấy mang một số loại thuốc giải độc có thể có ích đến đây bằng trực thăng. Chúng tôi cũng có thể sắp xếp đưa Sư Tử đến bệnh viện.”

Nghe những lời nói của Nhân Mã, một tia hy vọng lóe lên trong trái tim mệt mỏi của Cự Giải, lời hứa giúp đỡ ở phía chân trời mang lại phần nào niềm an ủi cho tâm trí đang rối bời của anh. Mặc dù biết ơn vì sự an ủi của Nhân Mã, nhưng một người thông minh như Cự Giải không có khả năng không nắm bắt được điểm mấu chốt như những người khác. Đôi mắt xám có chiều sâu của anh quét ngang qua khuôn mặt của những thành viên trong câu lạc bộ, không thể không tự hỏi liệu vụ đầu độc của Sư Tử là một sự cố cá biệt hay có điều gì đó độc ác hơn đang diễn ra.

Quay sang nhóm, Cự Giải đặt ra một câu hỏi khiến anh nặng trĩu trong đầu. “Có ai khác gặp phải bất kỳ triệu chứng bất thường nào không?” Cự Giải hỏi, giọng anh nhuốm vẻ quan tâm. Dù sao Cự Giải vẫn có đạo đức của một bác sĩ, quan tâm đến bệnh nhân giống như bản năng của anh.

Cả nhóm trao nhau những ánh mắt cảnh giác, mỗi thành viên im lặng đánh giá tình trạng sức khỏe của mình trước khi đồng loạt lắc đầu. Kim Ngưu, giọng có chút nhẹ nhõm, lên tiếng. “Không có gì bất thường cả.”

Cự Giải nhíu mày trước sự đảm bảo của họ, không thể rũ bỏ cảm giác khó hiểu đang trào lên trong dạ dày. Tại sao Sư Tử là người duy nhất trở thành nạn nhân của chất độc? Và làm thế nào nó có thể xâm nhập vào giữa họ mà không bị phát hiện? Khi anh cân nhắc những câu hỏi này, Cự Giải không thể không cảm thấy một loại bóng tối của sự không chắc chắn bao trùm sau vụ đầu độc này.

-----OoO-----OoO-----OoO-----

Trong góc phòng lờ mờ ánh sáng, hai cái bóng đen đang nói chuyện với nhau bằng tông giọng trầm lặng, hình dáng của họ bị bóng tối bao trùm che khuất. Chúng đại diện cho những thế lực vô hình ẩn nấp trong bóng tối, thao túng các sự kiện từ phía sau hậu trường.

Bóng đen thứ nhất, nét mặt nhăn nhó vì giận dữ và sợ hãi, buông những lời buộc tội cái bóng thứ hai. “Ngươi nói độc dược chỉ làm hắn tê liệt, không có nói có thể gϊếŧ chết hắn!”

Bóng đen thứ hai không hề nao núng trước sự bộc phát của bóng đen thứ nhất, chỉ nhếch mép cười đáp lại, đôi môi cong lên thành một nụ cười chế nhạo. “Sợ hãi phải không?”

Bóng đen thứ nhất nổi giận trước giọng điệu chế nhạo trong lời ám chỉ, cơn giận càng bùng phát. “Đừng chơi trò chơi với ta.” Bóng đen thứ nhất đáp lại một cách gay gắt. “Ta có thể làm nhiều thứ, nhưng ta không phải là kẻ gϊếŧ người không gớm tay như ngươi đâu.”

Bóng đen thứ hai nhếch mép cười, vẻ mặt khinh thường khi giả vờ vô tội. “À, nhưng có lẽ việc đầu độc người khác sẽ khiến ngươi trở thành anh hùng trong tâm trí méo mó của mình.” Bóng đen thứ hai chế nhạo, lời nói tràn đầy ác ý không chút kiêng nể.

“Ngươi… ngươi dám…”

Trong cơn thịnh nộ, bóng đen thứ nhất giơ tay lên nhắm vào khuôn mặt của bóng đen thứ hai, chuyển động được thúc đẩy bởi sự tức giận và cay cú. Nhưng trước khi đòn đánh của bóng đen thứ nhất kịp hạ cánh, bóng đen thứ hai đã dễ dàng tóm lấy cổ tay đang vung xuống của bóng đen thứ nhất, cái nắm tay chắc chắn như một cái kẹp quanh cánh tay run rẩy của bóng đen thứ nhất.

Bóng đen thứ nhất kêu lên đau đớn, ánh mắt của bóng đen thứ hai trở nên lạnh lùng và tàn nhẫn, vòng tay siết chặt lại với cường độ tàn khốc.

“Đau quá! Tha cho tôi đi! Đừng làm vậy mà!” Bóng đen thứ nhất lập tức cầu xin, giọng điệu nhuốm đầy sợ hãi, giống như bộ dạng hung hãn và tức giận vừa rồi chỉ là ảo giác.

Bóng đen thứ hai chỉ cười khẩy đáp lại, trong mắt lóe lên tia nguy hiểm chết người. “Ngươi sẽ làm như ta nói. Hiểu?” Bóng đen thứ hai tuyên bố, giọng điệu ra lệnh.

Với sự pha trộn giữa nỗi kinh hoàng và sự cam chịu, bóng đen thứ nhất gật đầu yếu ớt, ý chí tan vỡ dưới sức nặng thống trị của bóng đen thứ hai. “Vâng… vâng… tôi hiểu…” Bóng đen thứ nhất thì thầm đáp lại, giọng nói gần như không thể nghe được trong sự im lặng ngột ngạt của căn phòng.

Bóng đen thứ hai hài lòng, lúc này mới thả cổ tay bầm tím của bóng đen thứ nhất ra.

“Ha. Đúng là thứ vô dụng chỉ biết khua môi múa mép.”

Bóng đen thứ hai để lại một câu chế nhạo, rồi đi về phía cầu thang dẫn lên căn phòng của mình. Bóng đen thứ nhất sụt sùi nước mắt, nhanh chóng lê bước theo sau. Và khi bóng tối tan trở lại trong bóng tối, cảm giác điềm gở nặng trĩu trong không khí, một lời nhắc nhở ớn lạnh về những thế lực vô hình đang hoạt động trong màn đêm.