Chương 12

Bộ não của cả Phong và Tuấn đều liền nhảy số, ánh mắt quét khắp căn phòng mong được một lối thoát cho cả nhóm.

- Nhìn kìa có cái lỗ thông gió trên kìa.

Tuấn chỉ tay về một phía, nơi ấy có một cái cửa thông gió nằm gần mái nhà vừa đủ một người chui qua, cùng lúc này ở bên ngoài một bàn tay đầy lông lá khô khốc như khúc củi mục thọc thẳng qua lỗ hổng trên cửa đâm thẳng vào người Tuấn trước tiếng thét thất thanh của Thảo. Tuấn không kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì bàn tay kia đã siết chặt vào quả tim của cậu ta rồi giật mạnh một cái sau đó kéo nó khỏi cơ thể nạn nhân.

Cái xác của Tuấn đổ ập xuống đất, hai con mắt trợn trừng nhìn vào khoảng không gian vô định, tay chân cứng đờ giật giật lên mấy cái, máu theo lỗ thủng chảy lênh láng khắp nền nhà. Bên ngoài dãy hành lang ngay đằng sau cánh cửa vang lên từng tiếng nhai nhóp nhép, bên trong căn phòng từng ngọn nến cũng đang dần cháy tới đáy. Cả nhóm biết nếu không hành động lúc này e rằng chỉ một chút nữa thôi tất cả sẽ chìm trong bóng tối và kinh khủng hơn nữa là trở thành bữa tiệc máu của kẻ vừa mới cướp đi sinh mạng Tuấn.

Bảo thấy cảnh tượng kinh hãi trước mặt bản năng sinh tồn tự nhiên trỗi dậy mãnh liệt, cậu ta quên cả vết đau từ khối u to như quả bưởi trên đầu vùng dậy kéo Thảo lao về phía góc nhà nơi cái lỗ thông gió, Phong thấy vậy cũng bế thốc Linh lên chạy về phía bên hai người. Cô ấy lúc này tuy đã rời khỏi cơn mê nhưng vẫn trong trạng thái đờ đẫn, hai con mắt ngây dại nhìn về phía cánh cửa đang liên tục phát ra những tiếng lép nhép đằng sau cái lỗ thủng.

Bàn tay quái dị ấy lại lần nữa thò vào bên trong mò mẫm sờ trúng nắm tóc của Tuấn. Con quái vật siết chặt để cho từng ngón tay nhọn hoắt tròn vo như đầu mũi tên cắm sâu vào trong bộ não. Bên kia Thảo tái mét mặt Bảo thấy thế vội bịp chặt miệng cô lại trước khi cô kịp hét lên một tiếng thất thanh đoạn đưa ngón tay trỏ lên miệng"suỵt" một cái nói:

- Yên lặng nào.

Nói rồi Bảo quay qua chỗ Phong.

- Mau tìm cách thoát khỏi đây trước khi thứ đó xử lý xong cái xác của Tuấn.

Phong gật đầu xong nhìn xuống Linh lại cảm thấy bối rối, không biết phải làm sao để đưa cô an toàn rời khỏi nơi chết tiệt này. Còn chưa kịp suy nghĩ thêm gì thì con quái vật bắt đầu dùng móng tay bấu chặt vào cái cửa gỗ bẻ cho nó lớn ra nhằm chui vào bên trong.

- Suy nghĩ mẹ gì nữa mau tự cứu lấy mình thôi.

Bảo gắt lên khi thấy Phong cứ ôm lấy Linh không biết đi hay ở.

- Mày biết gì mà nói.

Phong gắt lên, lúc này Thảo tỏ ra vẻ bực tức.

- Lúc này rồi các anh còn cãi nhau.

Cô nói xong tự đổ tất cả lỗi lên đầu cô gái đang đứng đờ đẫn trước mặt mình, không phải vì cô ta người cô yêu thương đâu bị chết một cách thê thảm như vậy. "Bốp" một cú vả hết tốc lực từ bàn tay nhỏ bé của Thảo táng thẳng vào má Linh, Phong sững người chưa kịp phản ứng gì thì toàn bộ cơ thể Linh rung lên một cái rồi hét lên.

- Á á á á á á cứu tôi....Má ơi hϊếp da^ʍ...bắt cóc.

Phong thấy thế ôm chặt lấy Linh trấn an, về phần cô thấy có người đến cứu mình thì không la hét nữa dù trong lòng vẫn còn rất sợ hãi xen lẫn với vô số câu hỏi. Bên kia lỗ thủng mỗi lúc một to, con quái vật đã có thể thò cái đầu đầy lông lá với tám cái lỗ chứa đầy răng nhọn thay cho ngũ quan và cặp mắt màu xanh lục như hòn bi ve cắm trên hai cái anten thịt đưa qua đưa lại trông như loài ốc sên. Linh thét lên thêm một lần nữa, từ lúc lấy lại được bình tĩnh chưa đủ mười giây mà đã bị dọa cho mém ngất đi mấy lần. Thảo sau cú đánh trút giận cũng không còn để bụng nữa cô nói cả nhóm cởi hết đồ nói lại với nhau tạo thành một cái thang dây sau đó cột vào cây gậy ném lên cái lỗ thông gió.

Bảo ném cái cây bay lên mấy lần rồi lại rơi xuống đất, bên kia con quái vật đã chui nửa cái thân vào bên trong căn phòng còn nửa thân dưới vẫn còn kẹt lại chưa thể vượt qua cái lỗ thủng.

- Trời đất anh mau mau tay lên để nó vào đây chết cả nhóm bây giờ.

Thảo dục, Linh chộp lấy cái cây ném một cú chuẩn xác qua cái lỗ thông gió tiện thể giật giật mấy cái cho cái cây mắc lại rồi cùng ba người còn lại leo lên trên. Linh leo lên trước ngó qua cái lỗ thông gió, cô há hốc mồm khi thấy những ngọn cây nhẹ nhàng lướt ngang qua.