Bộ tộc Phật Cốt Ma Chu điều chế mùi hương cần dùng đến rất nhiều vật liệu và phương pháp mà chỉ có bộ tộc bọn họ mới biết, rất nhiều trong số đó là phải sử dụng thân thể của con nhện mới có thể hoàn thành được.
Hạ Kham đưa tay vò mái tóc màu đen của mình rối bù hết cả lên, quyết định để những chuyện này tính sau, bây giờ bụng hắn có hơi đói, trước tiên lấp đầy bụng cái đã.
"Ơ?" Hạ Kham vừa đẩy cửa ra, đúng lúc bắt gặp Tạ Bình Bình vừa trở về, thiếu niên thông minh mặc trường sam, trong tay cầm bùa chú, vẻ mặt mệt mỏi, hiển nhiên là vừa làm nhiệm vụ từ Nho Tử Các.
Tạ Bình Bình cũng nhìn thấy Hạ Kham, cậu ta lập tức kêu lên: "Ta nhớ ngươi rồi, Trâu lão đại đưa ngươi đến chỗ ta à, xem ra từ nay ngươi nhất định phải theo ta rồi."
"Ý ngươi là?" Tạ Bình Bình người này từ trước đến nay luôn dễ gần, bề ngoài thiếu niên của cậu ta hoàn toàn không gây trở ngại tới việc hành xử như đạo sĩ, trí thông minh cũng rất cao, thế nên ở chung với nhau sẽ không lúng túng. Ít nhất Hạ Kham cảm thấy rất thoải mái, nghe thấy lời này của Tạ Bình Bình Bình, hắn ừ một tiếng, âm cuối hơi kéo dài.
Ra khỏi cửa, lúc này Hạ Kham mới đi đến bên bàn đá trong viện.
Lúc này Hạ Kham mới nhìn rõ trên bàn đá bày một ít rượu và thức ăn đã mua.
"Ý là từ nay về sau, hai chúng ta sẽ hợp tác với nhau, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra..." Tạ Bình Bình mở miệng giải thích, nhìn thấy dáng vẻ mất tự nhiên của Hạ Kham, cậu ta còn trực tiếp mở miệng chào hỏi: "Không sao đâu, ta mua chỉ để ăn, cùng ăn đi."
Hạ Kham cũng không câu nệ nữa, sau này đều ở chung một cái viện, theo như lời Tạ Bình Bình, hẳn là trong khoảng thời gian này ở Nghi Chinh Ti, hắn đều sẽ hợp tác làm nhiệm vụ với cậu ta. Quỷ vật không phải dễ đối phó, lúc nguy hiểm, tất nhiên phải phụ thuộc vào mức độ tình cảm giữa đồng đội với nhau.
"Bây giờ ngươi là Bạch Du rồi à?" Ăn được một nửa, Tạ Bình Bình nóng lòng mở miệng dò hỏi. Thật ra lúc Hạ Kham vừa mở cửa Tạ Bình Bình đã phát hiện, vớ vẩn, cậu ta cũng thăng lên từ Bạch Du, bộ dạng của cấp Bạch Du sao cậu ta lại không biết được chứ?
Khí thế chung quanh thanh niên cao gầy thoạt nhìn hiền lành dễ bắt nạt này vừa nhìn đã biết là vừa mới thăng cấp Bạch Du không lâu.
Quả nhiên giống như Trâu lão đại nói, thiên phú của người này rất cao.
"Ừm, ta có dùng chút mánh khóe." Hạ Kham ăn một ít đồ ăn, nhưng không uống rượu, bởi vì kiếp trước hắn hãy còn là nhện vị thành niên, Hạ Kham đã rất lâu không uống rượu. Hắn chủ yếu chỉ dùng bữa, hơn nữa hôm nay gần như không ăn gì, đói đến nỗi sau khi ăn hồi lâu, cuối cùng Hạ Kham cũng khôi phục lại, mới có tâm tư trả lời Tạ Bình Bình.
Cân nhắc đến quan hệ đồng đội trong tương lai, Hạ Kham còn tiết lộ một chút thủ đoạn của mình.
Tạ Bình Bình hài lòng gật gù: "Xem ra ngươi quán tưởng rất tốt."
"Vậy nhiệm vụ tiếp theo ngươi có thể làm chung với ta, sau khi làm xong đúng lúc làm thử thách để vào Nghi Chinh Ti, nếu như thành công thì sẽ nhận được lệnh bài của lão đại, đến lúc đó tiền lương nhận được cũng nhiều hơn." Ban đầu Hạ Bình Bình không muốn đưa theo Hạ Kham, chủ yếu là người mới làm nhiệm vụ, nếu như đẳng cấp không đủ tùy tiện tham gia nhiệm vụ mà chết, thì người chịu thiệt sẽ là cậu ta.
Nhưng bây giờ, người mới này chẳng phải đã cấp Bạch Du sao?
Lý Ti sĩ cũng nói thiên phú của người nay có hơi kỳ lạ.
Hạ Kham nghe xong lời này, ngước mắt lên nhìn thoáng qua Tạ Bình Bình, phát hiện lúc cậu chàng này nói chuyện vẻ mặt nghiêm túc, không giống như là nói đùa. Hắn biết lệnh bài của Giám Thiên Ti, trước đây khi Lý Ti sĩ kiểm tra nhóm người mới bọn họ đã từng nói lệnh bài là thứ tốt, điều đó có nghĩa là người mới chính thức nhậm chức ở Giám Thiên Ti.
Nhân viên chính thức và thực tập đương nhiên có sự khác biệt.
"Ngươi nói thử xem." Hạ Kham đặt đũa xuống, giọng điệu bình thản nói.
Tạ Bình Bình cũng biết người này chắc chắn sẽ cảm thấy hứng thú, làm gì có ai không thích bạc cơ chứ. Cậu ta vội vàng mở miệng nói: "Đây là nhiệm vụ mà ta vẫn luôn kiên trì yêu cầu, là một hộ thương nhân ở thành Tây, người đàn ông chủ quản trong nhà thường xuyên ra ngoài buôn bán, thỉnh thoảng mới về nhà, mọi chuyện đều ổn."
"Cách đây không lâu, người đàn ông này về nhà mọi chuyện vẫn bình thường. Không ngờ phu nhân của ông ta phát hiện người bên gối bất thường. Bà ấy vô tình tỉnh dậy vào lúc nửa đêm và nghe thấy tiếng phu quân mình đang ăn gì đó, hình như là ăn món gì giống như da trộn lẫn với thịt, theo như bà ấy thì tiếng đó rất đáng sợ. Nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy thì chẳng có gì ở đó, mọi thứ trên giường vẫn sạch sẽ như cũ."
"Có phải là... ảo giác thính giác không?" Hạ Kham hỏi một câu, chuyện này cũng không phải là không thể. Quỷ vật hoành hành trên thế gian, con người vẫn luôn đứng ở cuối chuỗi thức ăn, biến thành huyết thực, một ít dân chúng nhát gan hoặc là dinh dưỡng không đầy đủ bởi vì quá sợ hãi quả thật sẽ xuất hiện ảo giác thính giác.
"Lúc đầu, khi Giám Thiên Ti nhận được tin cũng nghĩ như vậy, dù sao, loại chuyện này thỉnh thoảng sẽ xảy ra trong thành, cho đến khi một chuyện khác xảy ra."
"Khu vực đó liên xuất hiện người chết."
"Hầu như tất cả bọn họ đều là những người đàn ông đang ở độ tuổi khỏe mạnh nhất, từ mười bảy đến ba mươi. Họ đều chết trong tình trạng bị mổ bụng, lục phủ ngũ tạng không cánh mà bay." Tạ Bình Bình lắc đầu, phủ nhận suy đoán của Hạ Kham, tiếp tục nói.
"..." Điểm này thì có gì đó không đúng. Hạ Kham nhíu mày, trong khoảng thời gian hắn ở Nho Tử Các này cũng không phải không làm gì, ngoại trừ tu luyện quán tưởng con nhện và món đồ đồng trong đầu đó ra, hắn còn dành nhiều thời gian đọc sách, cố gắng nắm thông tin về quỷ vật ở thế giới này càng nhiều càng tốt.
Cái này gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Quỷ vật chỉ thích ăn nội tạng thì có rất nhiều, đặc biệt là nội tạng của người trưởng thành và thanh niên, bởi vì huyết khí dồi dào, vô cùng được quỷ vật bọn chúng yêu thích.
Hạ Kham trong thoáng chốc cũng không tìm được đối tượng hoài nghi.
"Nhiệm vụ này ta nhận." Hạ Kham quyết định tới đó nhìn xem, sau khi hạ quyết tâm hắn mở miệng nói với Tạ Bình Bình ở bên cạnh.
"Sảng khoái." Tạ Bình Bình cười toe toét, giơ ngón tay cái lên.
Cơm no rượu say, hai người nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ trên bàn đá, sau đó tạm biệt đối phương rồi trở lại phòng mình nghỉ ngơi.