Chương 2: Em Chê Tôi?

Triển Lê không chút quan tâm, Tần Lộ không dám lớn tiếng, không thể làm gì khác hơn là cúi đầu dùng sức khẽ cắn vào vai anh.

"Ưʍ..."

Triển Lê đau đến kêu rên, rốt cuộc động tác dừng lại, nhưng lúc Tần Lộ cho là anh muốn rút người ra, anh lại nhanh chóng ôm cô đứng lên, xuyên thẳng vào bên trong đâm vào tận thành tử ©υиɠ của cô.

Du͙© vọиɠ thô to mà nóng rực đột nhiên kịch liệt mà va chạm đến tử ©υиɠ, Tần Lộ bị bất ngờ, kí©h thí©ɧ đến nỗi suýt nữa thét chói tai ra tiếng, nhưng bên ngoài từng trận tiếng gõ cửa làm miệng cô vừa muốn phát ra tiếng rêи ɾỉ lại không còn cách nào ngoài nuốt tiếng rên vào trong lại.

"Mau rút ra!" Tần Lộ không một tiếng động làm hình dáng của miệng khi phát âm, dùng ánh mắt hung tợn trừng Triển Lê.

Đối phương lại dùng lực hai cánh tay hữu lực quấn chặt eo của cô, khiến cho côn ŧᏂịŧ thô to nằm im sâu trong hoa huyệt chật hẹp, sau đó vươn tay ôm lấy cái mông của cô, ôm cô đi tới cửa.

"Anh... Anh muốn làm gì!" Tần Lộ giãy dụa muốn thoát ra, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng từ từ chuyển thành tái nhợt.

Triển Lê nhíu mày chậm rãi lộ ra nụ cười, vỗ vỗ lên phần lưng nhẵn nhụi mà mềm mại của cô, dùng giọng nói khàn khàn mà vô cùng gợϊ ȶìиᏂ nói: "Không phải là muốn đi ra ngoài sao?"

"Không... Tôi là... Bảo anh… Từ bên trong tôi... Ra... Ra... Đi..."

Cùng với việc di chuyển, côn ŧᏂịŧ Triển Lê không ngừng rút ra cắm vào bên trong hoa huyệt của Tần Lộ. Tần Lộ cảm giác phía dưới cơ thể mình bị dục hỏa Triển Lê làm toàn thân tê dại, cô chỉ có thể vô lực bám vào trên người anh, cả người phát run, không ngừng thở gấp.

"Giám đốc Tần? Cô có ở bên trong không?!"

Giọng nói của trợ lý càng lúc càng lớn. Tần Lộ cắn môi, tầm mắt bởi vì du͙© vọиɠ mà càng trở nên mơ hồ, mặc cho Triển Lê nâng chặt mông của cô đi về phía trước.

Người đàn ông cố gắng kiềm chế du͙© vọиɠ ở trong cơ thể cô đang không ngừng cọ xát vào từng thớ thịt non mềm, hoa huyệt bị côn ŧᏂịŧ to lớn của anh làm cho rộng ra, dâʍ ɖị©ɧ trào ra ngoài chạy xuống bắp đùi của hai người tạo thành một mảng lớn trơn ướt, từng cơn co rút làm dâʍ ŧᏂủy̠ càng chảy ra nhiều hơn.



Chỗ giao hợp của hai người đã sớm lầy lội không chịu nổi, mà động tác của anh khiến cho tiếng va chạm hòa theo dâʍ ŧᏂủy̠ ngày càng vang, cô khó nhịn phát ra tiếng rêи ɾỉ, Triển Lê còn cố ý bước chậm lại, nheo mắt hưởng thụ tiểu huyệt của cô không ngừng cắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ của mình.

Động tác của anh giống như gãi ngứa chọc cho cơ thể Tần Lộ càng thêm nóng như lửa, cô không nhịn được vặn eo cố gắng nuốt lấy nam căn của anh, cô đã bất chấp tất cả, chỉ muốn côn ŧᏂịŧ hung hăng mà to lớn của anh, thô bạo đâm xuyên vào tâm huyệt của cô.

Triển Lê nhíu mày, phối hợp giơ cánh tay chống đỡ sức nặng của cô, mặc cho người phụ nữ ở trên người chủ động tìm kiếm kɧoáı ©ảʍ, "Đại tiểu thư còn muốn tôi đi ra ngoài không?"

Hơi thở anh trầm thấp, đôi môi ma sát ở bên tai cô, Tần Lộ bị anh làm tâm trí rối loạn, hoa huyệt nóng ẩm lại mãnh liệt co rút lại một trận, khiến cho gương mặt tuấn tú của Triển Lê hơi vặn vẹo, hoa huyệt cắn chặt nam căn của anh, làm anh thiếu chút nữa kìm chế không được mà xuất tinh.

"Giám đốc Tần? Cô làm sao vậy? Cô ở đâu?" Ngoài cửa truyền đến tiếng hỏi thăm lần nữa, giọng nói của trợ lý kia tăng thêm vài phần khẩn trương.

Giọng nói gần ở bên tai khiến cho cuối cùng Tần Lộ cũng lấy lại tinh thần, cô lúc này mới phát hiện, Triển Lê áp sát cô lên vách tường bên cạnh cửa.

"Anh thả tôi xuống!" Tần Lộ thấp giọng nói, cũng không dám lớn tiếng, chỉ sợ trợ lý ở bên ngoài nghe được cái gì.

Mặc dù cô thường ở trong phòng làm việc làm ra những chuyện như vậy, nhưng rốt cuộc chưa bao giờ làm những chuyện quá kí©h thí©ɧ như thế ở trước mặt cấp dưới, tên Triển Lê này là cố ý muốn phá hoại thanh danh của cô phải không!

Trong lòng Tần Lộ không vui, mười ngón tay dùng sức ngắt l*иg ngực, sống lưng anh. Triển Lê để mặc cho cô ngắt nhéo qua một lần, thấy cô không có ý định bỏ qua, khóe môi cong lên phát ra âm thanh cảnh cáo cô: "Cô còn lộn xộn nữa, tôi sẽ lập tức mở cửa. Khiến cho trợ lý của cô xem một chút, cấp trên của cô ta hiện tại đang làm gì?"

Khóe mắt Tần Lộ giật giật lần nữa, cuối cùng chỉ có thể nhịn xuống, Triển Lê thấy vậy, ác ý đâm thêm hai cái, Tần Lộ không nhịn được ôm chặt anh, thân thể bởi vì kɧoáı ©ảʍ mà không ngừng run rẩy.

Ngoài cửa, trợ lý có chút nghi ngờ, cô ta ngầm trộm nghe ngóng đúng là trong phòng có truyền đến tiếng động, mà gọi hồi lâu bên trong cũng không người trả lời cô ta.

Mặc dù vị giám đốc Tần Lộ này luôn luôn không làm việc đàng hoàng, nhưng mỗi lần công ty tổ chức cuộc thường kỳ cô chưa từng đến trễ hay vắng mặt, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?