Chương 3: Em Đừng Quậy

Tuy rằng cô cũng thường làm những việc như thế này ở trong văn phòng làm việc của mình, nhưng nói cho cùng cô vẫn chưa bao giờ làm những chuyện quá kí©h thí©ɧ như thế ở trước mặt cấp dưới, tên Triển Lê này là cố ý muốn phá hoại thanh danh của cô phải không!

Trong lòng Tần Lộ không vui, mười ngón tay dùng sức ngắt l*иg ngực, sống lưng anh. Triển Lê để mặc cho cô ngắt nhéo qua một lần, thấy cô không có ý định bỏ qua, khóe môi cong lên phát ra âm thanh cảnh cáo cô: "Cô còn lộn xộn nữa, tôi sẽ lập tức mở cửa. Tiện thể để cho cô trợ lý của cô nhìn thấy cấp trên của cô ta hiện tại đang làm gì?"

Khóe mắt Tần Lộ giật giật lần nữa, cuối cùng chỉ có thể nhịn xuống, Triển Lê thấy vậy, ác ý đâm thêm hai cái, Tần Lộ không nhịn được ôm chặt anh, thân thể bởi vì kɧoáı ©ảʍ mà không ngừng run rẩy.

Ngoài cửa, trợ lý có chút nghi ngờ, cô ta ngầm trộm nghe ngóng đúng là trong phòng có truyền đến tiếng động, mà gọi hồi lâu, bên trong cũng không người trả lời cô ta.

Mặc dù vị giám đốc Tần Lộ này luôn luôn không làm việc đàng hoàng, nhưng mỗi lần công ty tổ chức cuộc thường kỳ cô chưa từng đến trễ hay vắng mặt, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?

Bị bắt cóc, bị bệnh nên mệt mỏi... Thấy không có người nào lên tiếng, đủ loại ý nghĩ hoang đường thoáng qua trong đầu người trợ lý, cô ta lại gõ mấy tiếng, vẫn lại là không ai trả lời, không nhịn được mở miệng nói, "Giám đốc Tần cô không sao chứ?"

Bên trong có chút tiếng thở dốc truyền đến, trợ lý vội nói, "Giám đốc Tần, cô là bị khóa trái ở bên trong sao? Có cần tôi tìm an ninh đến mở cửa hay không?"

"A... Không... Tôi không sao..." Không thể tiếp tục giả bộ không có người, Tần Lộ không thể làm gì khác hơn là mở miệng nói, "Tôi có chút không thoải mái... Cô giúp tôi trì hoãn cuộc họp lại đi..."

Khó khăn nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Lộ bởi vì người đàn ông bắt đầu chuyển động lần nữa mà châm lên ngọn lửa du͙© vọиɠ trong cô, làm cô cực độ vặn vẹo, anh lại áp cô đến một bên trên vách tường, bàn tay không an phận mà di chuyển tìm được hoa hạch ẩm ướt, dùng sức đè một cái.

"A..." Cảm giác giống như điện giật truyền đến, Tần Lộ không nhịn được hét lên một tiếng.

Ngoài cửa trợ lý nghe thấy tiếng thét có chút khẩn trương, "Giám đốc Tần, cô có cần tôi giúp cô gọi bác sĩ Trình tới đây không?"



"Không cần... Cô đi làm việc của mình đi... Không cần phải để ý đến tôi!"

Tần Lộ nói xong, cắn chặt răng chỉ sợ trợ lý của mình ở bên ngoài nghe được chút gì, mà người đàn ông trên người cô hết lần này tới lần khác lại cố ý muốn trêu đùa cô, đè cô ở góc tường không ngừng rút ra cắm vào không nói, còn vùi đầu vào trước ngực cô làm xằng làm bậy.

Đầṳ ѵú của cô đang bị anh không ngừng ngậm cắn, lôi kéo, liếʍ láp, cặρ √υ" tuyết trắng bị anh giày vò đến lưu lại một vết đỏ, bày ra dáng vẻ vô cùng da^ʍ mĩ, Triển Lê nhấm nháp nhũ hoa hồng nhuận của cô, không ngừng đánh chiếm đến chỗ mẫn cảm nhất trên người cô.

Tần Lộ cắn răng nhẫn nhịn cực kỳ khó chịu, thật vất vả nghe được tiếng bước chân trợ lý đã rời đi, mới há mồm thở dốc.

Dục hỏa đốt cháy làm cô sót lại không còn bao nhiêu lý trí, cô mở miệng không rõ đang nói gì, lông mi dài run rẩy, con ngươi khép hờ vẫn sáng lấp lánh khiến người ta càng muốn hung hăng ức hϊếp cô một phen.

Có ý nghĩ như vậy, Triển Lê liền ôm cô từ trên vách tường xuống. Vốn là tay anh đặt ở trên mông cô, theo vòng eo mảnh khảnh mà di chuyển lên tới giữa ngực. Khuôn ngực đầy đặn vốn khiến người ta ngưỡng mộ trong nháy mắt bị anh nhào nặn đến biến dạng, ánh mắt Triển Lê thẳng tắp rơi vào cặρ √υ" cao ngất trước mặt, "Nơi này lớn như vậy, bị rất nhiều đàn ông chơi đùa rồi đúng không?"

Nói bậy, cô cỡ 36D không phải vì được đàn ông chơi mà lớn, rõ ràng còn không phải do trời sinh thật là tốt sao! Mà chuyện này liên quan gì tới Triển Lê hắn?

"Anh lầm rồi… Từ trước đến nay đều là Tần Lộ tôi chơi đàn ông… chưa từng bị chơi." Bị áp bách đến thở không nổi, cả mặt Tần Lộ đỏ bừng, hai tay nắm lấy hai vai Triển Lê, dùng ánh mắt khıêυ khí©h nhìn anh.

"Là sao?" Triển Lê chậm rãi chuyển động trên ngực cô, trên dưới ma sát, ánh mê muội nhìn nơi nhẵn nhụi trắng như tuyết kia rung động theo từng tiết tấu của anh. Tay anh không ngừng chuyển động, nắn bóp, lúc nhanh lúc chậm, nhẹ nhàng uyển chuyển. Anh dùng môi mình ngậm chặt, tay nâng Tầm Lộ cao hơn một chút, trong nháy mắt lại dùng sức đè nén ngực cô khiến cho nhũ hoa căng cứng, dựng thẳng hơn.

Tần Lộ không nhịn được hô nhỏ lên một tiếng, cúi đầu nhìn thấy Triển Lê đang tham lam ngậm chặt nhũ hoa của cô.

Triển Lê há to miệng đem cả bầu ngực ôm trọn trong miệng, lại hút lại gặm cắn, tiếng vang phát ra làm người ta đỏ cả mặt.