Đây là một người phụ nữ xinh đẹp hào phóng, có thể không đủ xinh đẹp nhưng lại có học thức uyên bác, ăn nói nhã nhặn, khó ai có thể không thích bà ta. Nhưng chồng bà ta lại là một người đạo đức giả và quỷ quyệt, trước mặt người khác thì đóng kịch vợ chồng tình thâm, nhưng thật ra thì ông ta đã nɠɵạı ŧìиɧ từ lâu rồi...
Không quá khó để viết một cốt truyện có nguyên mẫu thực tế, nhưng Giản Tĩnh vẫn gặp rắc rối.
‘Ác quỷ’ mà cô viết ra vẫn thiếu một cái gì đó.
Trên đời này không bao giờ có hai chiếc lá giống nhau, cùng một tác giả cũng chưa chắc có thể đảm bảo không viết khác đi, huống chi là một nhân vật sinh ra trong dưới ngòi bút của hai người khác nhau?
‘Giản Tĩnh’ trở nên nổi tiếng khi cô còn nhỏ nhưng cha mẹ đều đã qua đời, cô vô thức tách biệt khỏi thế giới bên ngoài. Bởi vậy ác quỷ dưới ngòi bút của cô chỉ là một người đứng xem ở bên ngoài tình cảm gia đình. Còn cô lại có gia đình hạnh phúc, cuộc sống bình thường, môi trường sinh hoạt khiến cô không khác gì người thường, cũng cho cô một góc nhìn gần gũi nhất với những người bình thường.
Cô đã phỏng đoán các hoạt động tâm lý của Lưu Bảo Phượng và đoán được động cơ của bà ta, nhưng điều này trái ngược với tâm lý của ác quỷ.
Ác ma không biết quan tâm.
Vào lúc ba giờ sáng, Giản Tĩnh đã xóa tất cả nội dung trong văn bản, một lần nữa chắc chắn về một sự thật.
Cô không thể nào viết ra ác quỷ của ‘Giản Tĩnh’.
Nhưng như vậy không có nghĩa là cô muốn bỏ cuộc.
Giản Tĩnh pha cho mình một cốc đá kiểu Mỹ, ngả người ra ghế. Ngoài cửa sổ trời đã tối đen, chỉ có một vài ngôi nhà còn sáng đèn.
Sau khi hết cơn buồn ngủ thì cô bắt đầu làm lại một lần nữa.
Nếu như những gì đã xảy ra là định mệnh không thể thay đổi thì tại sao cứ phải câu nệ chuyện quá khứ?
Giản Tĩnh và ‘Giản Tĩnh’ cùng tồn tại trong cơ thể này, và ác quỷ cũng vậy. Cô cũng có thể tạo thêm một nhân vật chính mới trong ‘Bác sĩ ác quỷ’ và biến nó thành một câu chuyện có hai nhân vật chính.
Khang Mộ Thành về nhà lúc 12:30 đêm và ngủ thϊếp đi lúc một giờ. Bây giờ là sáu giờ rưỡi sáng, anh mới ngủ được năm tiếng đồng hồ và đang xem bản thảo ‘Bác sĩ ác quỷ II’ do Giản Tĩnh gửi tới.
Bộ khung cũ, nhưng nhân vật mới.
Chuyện này đã nằm trong dự đoán của anh.
Mấu chốt của hệ liệt là phải có một sự kết nối rõ ràng, nhưng ‘Bác sĩ ác quỷ’ thì không. Nó được kết nối bởi các câu chuyện riêng lẻ và có thể kết thúc bất cứ lúc nào.
Nhưng độc giả là những sinh vật rất kén chọn.
Nếu phần thứ hai không thể duy trì phong độ như ban đầu, không, nói chính xác là nếu nó chỉ duy trì và không thể khiến họ phải sáng mắt hưng phấn thì chắc chắn họ sẽ thất vọng. Nhưng nếu thay đổi quá lớn, không giữ được phong cách nguyên bản thì cũng sẽ khiến độc giả thất vọng.
Giản Tĩnh đã tạo ra một thiết lập rất dễ dàng để bù đắp cho việc thiếu đi tuyến chính.
Ác quỷ tuy ác nhưng lại là những bác sĩ cứu sống và chữa lành vết thương cho người bị thương.
Nhân vật mới này là kẻ thiện nhưng lại phải làm một thợ săn bạo lực.
Thợ săn ác quỷ.
Trắng và đen, thiện và ác, nhập thế và xuất thế, trong truyện ẩn giấu đầy mâu thuẫn.
“Rất tốt.” Anh trả lời Giản Tĩnh: "Anh rất mong được xem tiếp.”
Giọng điệu của Giản Tĩnh lộ rõ sự không thể tin được: "Đây mới chỉ là bản nháp đầu tiên. Anh không cần cổ vũ em như vậy đâu. Em muốn biết anh thực sự đang nghĩ gì."
Khang Mộ Thành mỉm cười. Cảnh tượng như thế này đã xảy ra vô số lần, anh nói thuần thục: "Đây là điều anh thực sự nghĩ."
"Anh không cảm thấy đột ngột sao? Một nhân vật mới với một góc nhìn hoàn toàn khác." Cô hỏi.
Khang Mộ Thành nghĩ lại rồi trả lời: "Góc nhìn của người thợ săn là tất yếu. Ác quỷ không phải là con người. Nó không thể hiểu được nhiều yếu tố cảm xúc phức tạp, em cũng không thể bắt đầu. Thợ săn cũng là con người, họ có thể bù đắp cho thiếu sót này và làm cho người đọc có cảm giác nhập tâm tốt hơn.”
"Mối thù giữa hai nhân vật chính cũng làm phong phú thêm cho tuyến nhân vật chính của em. Lời nguyền lên ác quỷ là do tổ tiên của thợ săn tạo ra, thợ săn gánh vác trọng trách tiêu diệt ác quỷ... Nhân quả rất thú vị, độc giả đọc nhất định sẽ thích."
Sau một hồi suy nghĩ anh đưa ra kết luận: "Họ dung hòa với nhau rất hoàn hảo, bổ sung trọn vẹn cho nhau."
Giản Tĩnh sững sờ, nhất thời ngây ngẩn cả người.
Có lẽ đây chính là câu trả lời mà cô đang tìm kiếm.