Chương 29: Hội ký bán sách 1

Sau nhiều năm mới viết tiểu thuyết trở lại, Giản Tĩnh đã chuẩn sẵn tinh thần sẽ gặp khó khăn. Tuy nhiên, tiến độ lại diễn ra suôn sẻ hơn nhiều so với những gì cô tưởng tượng.

Cô ở nhà một tuần liền, cắm đầu hoàn thành được câu chuyện đầu tiên.

Điều này đã trực tiếp khiến Khang Mộ Thành thay đổi kế hoạch, anh hẹn đạo diễn Hoàng đi ăn tối với cô.

Họ nói chuyện suốt một buổi chiều, Giản Tĩnh có rất nhiều cảm hứng và đạo diễn Hoàng có vẻ cũng rất thích thiết lập của phần hai, cuối cùng hai bên đã đạt được sự nhất trí sơ bộ.

Mặc dù các điều khoản trong hợp đồng cần đàm phán một thời gian nữa, nhưng nếu không có gì đặc biệt xảy ra thì ‘Bác sĩ ác quỷ’ sẽ trở thành tác phẩm thứ hai của Giản Tĩnh được đưa lên màn ảnh.

Vào thời điểm này, phim Trốn tìm đã chính thức ra rạp và bùng nổ sức nóng. Mọi người cũng không xa lạ gì với cái tên Giản Tĩnh, Kim Ô lại thực hiện chiến dịch tuyên truyền, đưa tên cô lên trang chủ của rất nhiều người.

Điều tuyệt vời hơn nữa là sau khi tên của cô được để cùng một chỗ với đạo diễn Đinh thì lại tiếp tục được gắn với đạo diễn Hoàng.

Sức người có hạn, rất ít người cẩn thận đi tìm kiếm thông tin về cô. Hầu hết mọi người đều lướt qua những tin tức này và chỉ có một ý tưởng đơn giản trong đầu, tiểu thuyết gia tên Giản Tĩnh này có đủ tư cách để hợp tác với đạo diễn Đinh và đạo diễn Hoàng.

Khang Mộ Thành thấy tốt liền nhận, không cần thị phi quá nhiều nhưng chuyện này thực sự giúp ích rất nhiều cho Giản Tĩnh.

Biểu hiện trực tiếp nhất đương nhiên là phản ứng của tác giả Ngô.

Ông ta không ngừng nã pháo về phía cô trong một sự kiện văn hóa.

Báo chí đưa tin: "... Trong diễn đàn, khi được hỏi cách nhìn nhận về những tác giả mới, tác giả Ngô đã tỏ ra vô cùng bất đắc dĩ. Ông nói: ‘Các bạn trẻ xông xáo là điều tốt, nhưng viết lách thì cần phải có kinh nghiệm, phải đọc nhiều, suy nghĩ nhiều hơn. Đó mới là điều mà những người trẻ tuổi nên làm, nếu không dù có được những lời tán dương chỉ bằng may mắn nhất thời thì chúng cũng sẽ nhanh chóng tàn lụi. Ví dụ, gần đây có một tác giả nữ rất có tiếng tăm, là kiểu tác giả kiếm tiền nhờ bề ngoài, người này tự cho là mình có thành tích rất đáng nể, nhưng tôi không sợ làm mất lòng mọi người, tôi nói thật, cô ta vẫn còn kém xa.”

Giản Tĩnh: ‘Ông nội xem điện thoại di động trên tàu điện ngầm.JPG’

Tất nhiên cô nhớ tác giả Ngô là ai, đó chính là một người tiền bối rất bất mãn với cô trong lễ kỷ niệm của Kim Ô. Tuy nhiên, lên báo phê phán mấy câu thế này thì được cái gì?

Thời đại đã thay đổi rồi.

Nổi tiếng với tin đồn cũng là nổi tiếng, ông ta cũng chỉ là tự dưng giúp cô nóng hơn thôi. Cô lắc đầu không thèm để ý nữa, điều quan trọng hơn bây giờ là sự kiện ký sách bán vào kỳ nghỉ hè.

Bây giờ ‘Bác sĩ ác quỷ’ đã xác nhận sẽ hợp tác sản xuất phim truyền hình, gần đây độ nổi tiếng cũng tăng cao, lại sắp đến kỳ nghỉ hè nên Khang Mộ Thành đã nhanh chóng nắm bắt cơ hội để sắp xếp lịch trình cho sự kiện ký sách bán.

Thời gian được ấn định vào ngày 1 tháng 7, ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè.

Giản Tĩnh vừa trải qua một tuần thi cử nên không có thời gian để ngủ nướng. Cô vội vàng đến tiệm tóc quen thuộc để làm tóc.

“Ngày trong tuần em đi học, ngày nghỉ thì đi làm.” Cô nói với Khang Mộ Thành: "Em còn giống súc vật của công ty hơn cả mấy người đang đi làm chính thức nữa.”

Nhà tư bản lạnh lùng, tàn nhẫn, vô tình Khang Mộ Thành chỉ đáp lại: "Đến đây lúc tám giờ, không cho phép đến muộn."

Giản Tĩnh: "..."

“Yên tâm đi, làm nhanh lắm.” Nhà tạo mẫu tóc an ủi cô: "Cô chỉ cần làm tóc là đẹp rồi. Đúng rồi, hai ngày nữa cô có thể đến nhuộm lại một lần, vậy thì sẽ để được lâu hơn.”

Giản Tĩnh thở dài: Mọi vẻ đẹp đều có cái giá của nó.

Gội đầu, dưỡng tóc, sấy tóc, chải tóc, trang điểm... Cô bị giày vò suốt một tiếng rưỡi đồng hồ mới có thể xuất hiện lộng lẫy trước cửa chính nhà sách Bổ Thiên.

Đây là hiệu sách quy mô cỡ lớn nổi tiếng nhất thành phố, nằm ở trung tâm thành phố, tuy không phải là nơi quá lớn nhưng chỗ này rất nổi tiếng, mỗi khi các nhà văn ký sách bán đều chọn chỗ này. Bổ Thiên có nghĩa là’ đọc sách để bù đắp những thứ thiên nhiên còn thiếu’. Không khó để nhận thấy hoài bão của người sáng lập.