Chương 22: Ngoài trời play (Trung)

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Giang Tử Tức có thể cảm giác được một cái ống lạnh lẽo chậm rãi từ mã mắt cắm vào, cậu hoảng sợ, đương nhiên biết đó là cái gì!

Loại cảm giác muốn tiểu lại tiểu không ra còn mang theo tê tê dại dại mỏng manh làm Giang Tử Tức căng chặt thân thể. Tao huyệt càng co rút lợi hại, đè ép dâu tây, nghiền nát, tạo ra càng nhiều nước sốt, hỗn hợp dâʍ ŧᏂủy̠ cùng nhau ra tới.

“Ba ba!”

Giang Tử Tức giơ tay, cũng không dám trực tiếp lôi kéo tay Giang Thành, chỉ có thể nhẹ nhàng đáp trên cánh tay hắn, động tác nhẹ nhàng chậm chạp chống đẩy. Hai chân cậu moẻ lớn, không dám đong đưa, da^ʍ huyệt chảy ra nước sốt nhiễm ô uế thảm.

Ống dẫn tiểu lạnh lẽo cắm vào đi chừng 10cm, Giang Tử Tức có chút chịu không nổi. Vừa rồi ăn rất nhiều trái cây, lúc trước còn uống hai chén canh gà một ly nước trái cây, bàng quang tích góp rất nhiều nướ© ŧıểυ, như vậy kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ đi tiểu càng thêm khắc sâu.

“Bảo bảo thích dài hơn? Này ước chừng 18cm nga, bằng không tất cả đều cắm vào đi, bảo bảo thực thích loại cảm giác này đi!”

Tay phải Giang Thành năm ống dẫn tiểu, nhẹ nhàng hướng niệu đạo nhi tử cắm vào. Tay trái ấn một chân cậu, ngừa cậu kịch liệt động tác bị thương.

“Nhìn! Bảo bảo sướиɠ đều chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙, tao huyệt có phải rất muốn ba ba thao vào hay không?”

Giang Thành thuận lợi cắm ống dẫn tiểudài chừng 18cm vào niệu đạo, hai ngón tay khép lại cắm vào hậu huyệt. Cắm vào rút ra, đảo lộng dâu tây bên trong, đảo loạn thịt dâu tây mềm mại, nước dâu tây hỗn hợp dâʍ ŧᏂủy̠ huyệt chảy ra.

“A…… Ba ba…… Không cần…… Ân…… Khó chịu…… Ô……”

Da^ʍ huyệt tao lãng bị ngón tay gian da^ʍ, dâu tây cũng biểu hiện cảm giác nó tồn tại nghiền áp tao tâm, tiểu kê ba bị cắm ống dẫn tiểu lại thảm.

Da^ʍ huyệt sảng khoái càng làm côn ŧᏂịŧ không được giải phóng sưng to không thôi. Nhưng vì cắm ống dẫn tiểu, một chút động tác nhỏ đều sẽ dẫn tới niệu đạo đυ.ng đến ống dẫn tiểu. Tê dại, đau đớn, còn có cảm giác bị ức chế ý tiểu, không biết là muốn bắn tinh hay muốn tiểu làm đầu óc Giang Tử Tức dần dần hỗn loạn.

Giang Thành nhìn nhi tử đĩnh nhục hành, trên mã mắt có một ống dẫn tiểu còn lưu một đoạn, càng làm ngọc căn tinh xảo dụ hoặc vô song. Nhưng tao huyệt xác thật chảy xuôi nước trái cây, dần dần nhiễm hồng thảm nhung dưới mông. Mông ướt dầm dề dụ hoặc hắn chạm đến, chà đạp.

Trên thực tế, hắn cũng làm như vậy, hai bàn tay một trái một phải nắm tao mông. Hai tay hướng chính giữa đẩy đi, da^ʍ huyệt bị giấu trong đó, hai tay nắm cánh mông lôi kéi ra bên ngoài. Huyệt khẩu sáng lấp lánh ướt dầm dề liền sẽ một hô một hấp, như muốn ăn cái gì vào.

“Nga…… Hảo bổng…… Ba ba…… A…… Lại dùng lực…… Ân……”

Thành ruột đè ép trái cây, càng nhiều nước sốt từ dâu tây chảy ra. Cậu chờ đợi bàn tay không biết khi nào sẽ rơi xuống trên mông, có thể mang kí©h thí©ɧ cho mình. Từ hậu huyệt đến côn ŧᏂịŧ, đứng giữa muốn tiểu không tiểu muốn bắn không bắn, Giang Tử Tức hai mắt mê mang, thủy quang liễm diễm. Đầu lưỡi đỏ thắm thỉnh thoảng liếʍ cánh môi khô khốc, hai tay đã tự giác xoa nắn hai viên đầṳ ѵú trước ngực.