Chương 23: Ngoài trời play (Hạ)

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Giang Thành hít thở thô nặng, đứng thẳng nhìn xuống ghế đá thiếu niên thân thể phiếm hồng không ngừng vặn vẹo. Đỉnh ống dẫn tiểu chảy ra vài giọt màu vàng, mã mắt co rụt lại gắt gao hút ống dẫn tiểu. Phía sau thủy quang tràn lan chảy ra đại lượng nước sốt đỏ. Ngón chân đáng yêu cuộn tròn, đầu ngón tay phiếm hồng.

“Bảo bảo thật đẹp!”

Giang Thành thấp giọng thở dài, mắt thâm thúy tràn đầy du͙© vọиɠ cùng yêu thương.

“Ba ba…… Ân…… Thao ta…… Thật là khó chịu…… Muốn tiểu…… A……”

Giang Tử Tức không chịu được tìиɧ ɖu͙© tra tấn, cặp mắt đào hoa thủy quang một mảnh, khóe mắt diễm lệ. Vệt nước trên cằm đã chảy tới cổ, môi đỏ bị hàm răng trắng tinh cắn, lưu lại từng hàng dấu răng, lại chậm rãi biến mất. Hai viên núʍ ѵú không ngừng phập phồng trên ngực bị xoa nắn đến đỏ bừng đứng thẳng, theo hô hấp nhảy lên, đều dụ hoặc Giang Thành đến đùa bỡn, chà đạp, xâm phạm cậu!

Giang Thành cũng chờ không kịp, giữa háng ngạnh đến phát đau, hắn cởi ra quần đùi duy nhất trên người, lộ ra nồng đậm âm mao cùng nhục vật sưng đại bên trong không bị qυầи ɭóŧ trói buộc. Gậy thịt thẳng tắp hướng lên trên, qυყ đầυ sung huyết lớn như trứng gà. Thịt hành đỏ tím, gân xanh vờn quanh côn ŧᏂịŧ lớn tản ra nhiệt khí cùng mùi xạ hương, dụ hoặc Giang Tử Tức cơ khát khó nhịn.

“Ba ba thao ta…… Ân…… Hảo muốn…… Đại dươиɠ ѵậŧ…… Nga…… Cắm vào…… A…… Thật lớn……”

Côn ŧᏂịŧ vừa lớn vừa nóng như nguyện cắm vào tao huyệt cơ khát. Đại qυყ đầυ thong thả căng ra huyệt khẩu, lại từng chút thao mở nụ hoa không ngừng mấp máy, chậm rãi hướng chỗ sâu trong thân thể đi vào, động tác lại nửa điểm không thấy nhanh hơn.

“Ba ba nhanh lên…… A…… Bên trong hảo ngứa…… A a!”

“Bảo bảo muốn nhanh một chút sao? Hảo! Ba ba liền cho ngươi!”

Bị nhi tử ghét bỏ động tác chậm, Giang Thành không vui, lập tức nhanh hơn, đại điểu nảy sinh ác độc khởi đâm chọc.

“A!…… Ba ba…… Mau dừng lại…… Không cần…… A…… Dâu tây…… Dâu tây bị đỉnh vào…… A……”

Giang Tử Tức chỉ lo muốn bị kê kê thao, lại quên còn có ba trái dâu tây. Tuy không lớn lại như cũ có trọng lượng, nhét ở nhục đạo, bị ba ba thao làm đỉnh đến chỗ càng sâu, làm Giang Tử Tức có ảo giác dâu tây bị đỉnh vào trong bụng.

“Nga! Bảo bảo thả lỏng! Không phải ngươi muốn sao? Thích sao? Bảo bảo thích ăn dâu tây đều sắp bị ba ba thao vào bụng!”

Giang Thành đùi cậu tách ra hai bên, nhanh chóng da^ʍ huyệt. Hai mắt hung ác, trong mắt du͙© vọиɠ nồng đậm sắp tích ra tới. Hai chân hắn tách ra đứng giữa nhi tử, cự long thô to hung ác cắm cúc huyệt ướt dầm dề lại nhanh chóng rút ra. Lặp lại như thế, mang ra thịt dâu tay bên trong bị thao nát, hỗn hợp tràng dịch, da^ʍ mĩ lại tình sắc.

“A a…… Không cần…… Thao tới rồi…… Nga…… Dâu tây đi vào…… A…… Đại dươиɠ ѵậŧ quá nóng…… Ba ba…… A…… Không cần…… Ô…… Muốn hư…… Bị thao hư…… A a……”

Giang Tử Tức cau mày, hơi nước rốt cuộc tích góp thành giọt nước, chậm rãi theo khóe mắt chảy xuôi. Lỗ tai tinh xảo đáng yêu đã không còn trắng nõn trở nên đỏ bừng một mảnh. Môi vốn đỏ bị cắn mạnh càng như muốn tích xuất huyết. Ngực hướng về phía trước, như muốn được vuốt ve, hai tay cậu nắm đầṳ ѵú mình không muốn sống hướng lên trên lôi kéo, lại đột nhiên buông ra, đầṳ ѵú bắn lại còn sẽ rung động hai ba cái. Vòng eo mảnh khảnh vặn vẹo như rắn, thừa nhận trừu động đến từ cường tráng ba ba.

“Ba ba…… Buông ta ra…… A…… Muốn bắn…… Ngô…… Ba ba……”

Bị đùa bỡn lâu như vậy thân thể ở bị đồ chơi yêu nhất cắm lộng hơn một trăm cái, Giang Tử Tức rốt cuộc thừa nhận không được, du͙© vọиɠ bắn tinh xâm chiếm toàn bộ đại não, nhưng bị ống dẫn tiểu cắm làm tiểu kê kê không thể như nguyện bắn tinh.

Ngọc hành trắng nõn đã sung huyết, qυყ đầυ trướng đại, mã mắt thậm chí chảy ra vài giọt chất lỏng vẩn đυ.c, không biết là nướ© ŧıểυ hay tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Giang Thành cắm ống dẫn tiểu, chậm rãi đâm vào rút ra mã mắt cậu, làm một lần da^ʍ huyệt liền sẽ kẹp chặt một phân. Kɧoáı ©ảʍ trí mạng làm Giang Thành nhịn không được nheo lại đôi mắt mê người, dương cụ lại càng dùng sức thao làm, rồi lại lấy tốc độ tra tấn người chậm rãi rút ra.

“Ân! Bảo bảo, ba ba ở làm mã mắt có phải thực thoải mái hay không? Ân?”

“Không…… Ba ba cứu cứu ta…… Bảo bảo muốn bắn…… A……”

“Nói dối! Mã mắt bảo bảo rõ ràng bị ba ba thao làm thực thoải mái, mặt sau vẫn luôn cắn ba ba!”

Nói, Giang Thành rút ra một nửa ống dẫn tiểu bị cắm vào.

“A a!”

Giang Tử Tức cả người run rẩy, tiểu kê kê như cũ đứng thẳng. Mã mắt cắm ống dẫn tiểu, mông run rẩy không ngừng, cậu sướиɠ dùng hậu huyệt cao trào.

“Thao chết ngươi! Thao chết ngươi! Kẹp thật chặt! Bảo bảo!”

Giang Thành đột nhiên không kịp phòng ngừa dâʍ ɖị©ɧ tưới. Qυყ đầυ đứng mũi chịu sào, Giang Thành thiếu chút nữa tinh quan thất thủ bắn ra.

Dâu tây trong cơ thể không chỉ thật sự bị cự căn thao vào bụng, đã bị mãnh lực đâm đến biến thành nước sốt. Chỉ thấy huyệt khẩu Giang Tử Tức bị hành thân đỏ tím căng đến biến thành phấn sắc, căng chặt như giây tiếp theo có thể vỡ. Xung quanh một vòng màu trắng, đó là bị kê ba thao ra dâʍ ŧᏂủy̠ chậm rãi trở nên sền sệt. Thảm nhung trắng dưới đã trở nên hoàn toàn thay đổi, đỏ tươi một mảnh, ướt dầm dề tất cả đều là dâʍ ŧᏂủy̠.

“A a…… Thật lớn…… A nóng quá……”

Giang Tử Tức giương miệng, nước bọt chảy ròng, hai mắt mở to lại không có tiêu cự, thân thể co rút. Mỗi lần dùng hậu huyệt cao trào mang đến kɧoáı ©ảʍ đều bắn tinh vài lần, luôn cần nhiều thời gian mới có thể bình tĩnh.

Giang Thành còn tiếp tục thao lộng nhi tử cơ khát đến không ngừng co rút, chỉ nghe tiếng bạch bạch bạch, còn có tiếng nước khi giao hợp phát ra phụt phụt.

“Bảo bảo! Bảo bảo! Cùng ba ba…… Cùng nhau bắn! Ân!”

Giang Thành rút ra cắm ống dẫn tiểu ở mã mắt nhi tử, một tay khác lại nhanh chóng nắm tiểu kê ba, vì phòng ngừa cậu nếm đến kɧoáı ©ảʍ ống dẫn tiểu rút ra cọ xát niệu đạo mà phun ra.

“Ba ba…… A…… Bắn cho ta…… Ân…… Muốn bắn……”

Giang Tử Tức tay trái cắm vào miệng mình, bắt chước tốc độ ba ba trừu cắm ra vào, mang ra càng nhiều nước bọt, mơ hồ không rõ nói chuyện.

“Bảo bảo muốn ăn sao? Ân? Muốn ăn sao!”

Giang Thành đè hai chân, bám sát ngực cậu, dồn dập thở hổn hển. Nhiệt khí khi nói chuyện tất cả đều phun ở trên mặt Giang Tử Tức, làm mặt cậu càng thêm đỏ tươi, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm hắn.

“Muốn muốn…… Ân…… Muốn ăn…… Tϊиɧ ɖϊ©h͙…… Ba ba….. A a……”

“Miệng bảo bảo ăn hay là…… Tao huyệt ăn ân?”

Cả người nam nhân đều ghé vào trên người cậu, mông gầy nhưng rắn chắc hữu lực đĩnh động. Dươиɠ ѵậŧ rút ra một chút lại hung hăng đi vào, một giây đều không ngừng thao nhi tử thân sinh dưới thân.

Toàn thân thiếu niên đều run rẩy, nghe xong lời này nhục huyệt càng run rẩy không ngừng, gắt gao cắn đồ chơi trong cơ thể. Huyệt phân bố dâʍ ŧᏂủy̠ sền sệt, miệng vô thức trương đại, phảng phất như vậy liền có thể ăn đến tϊиɧ ɖϊ©h͙ khát vọng không thôi.

“Thật là! Tao huyệt bảo bảo cũng muốn ăn ba ba tϊиɧ ɖϊ©h͙, miệng cũng muốn ăn, nhưng ba ba chỉ có một đại dươиɠ ѵậŧ a, này nhưng làm thế nào?”

Động tác cậu câu nhân làm Giang Thành nhiệt huyết sôi trào, rất nhiều lần nhan bắn nhi tử làm hắn đều dị thường thỏa mãn. Lúc này đại điểu đã không đân vào rút ra tao huyệt, chỉ là chôn sâu ở da^ʍ huyệt ướt nóng chặt chẽ trí mạng, chậm rãi xoay vòng. Qυყ đầυ nghiền áp tao tâm.

“Ba ba…… Ba ba…… A…… Bắn cho ta…… Muốn ăn…… Ân……”

Giang Tử Tức cực kỳ thích ba ba mạnh mẽ đâm cắm, lại không chịu được hắn ôn nhu cọ xát. Thân thể mẫn cảm có thể rõ ràng cảm nhận được qυყ đầυ no đủ như thế nào từ trên chậm rãi chèo thuyền qua đến huyệt tâm chậm rãi tới gần. Gần chút nữa, sau đó đủ loại nghiền áp ở tao tâm, trực tiếp làm tiểu kê kê hưng phấn tràn ra một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Giang Thành cũng thích nhìn bộ dáng cậu ăn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn, cho nên cọ xát huyệt tâm hắn lại tiếp tục tấn mãnh thao làm mấy chục cái. Cuối cùng buông ra côn ŧᏂịŧ nhi tử sau đó cất bước bên miệng cậu, trực tiếp đem nhục bổng kề bên bắn tinh ngang ngược nhét vào miệng cậu. Tinh quan buông lỏng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ liên tiếp bắn ra.

Giang Tử Tức bất chấp lại triều xuy cùng bắn tinh lại bắn nướ© ŧıểυ, hết sức chuyên chú nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân. Thực quản lăn lộn, Giang Thành bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bị cậu nuốt vào.

Nhìn bảo bối ăn xong tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình vẻ mặt thỏa mãn nằm trên thảm nhung thuần trắng, bên miệng thậm chí còn tàn lưu vài giọt dịch đυ.c. Trên ngực là tϊиɧ ɖϊ©h͙ cậu tự bắn ra, hai chân mở lớn, lộ ra tao mông ướŧ áŧ sáng lấp lánh, còn có huyệt khẩu. Một màn này làm Giang Thành lại bắt đầu khô nóng lên, gậy thịt vừa mềm chậm rãi lại có xu thế cương cứng.