Chương 8.4:

Có đôi khi cậu sẽ cảm thấy Nguyễn Miên thực ấu trĩ, giống như quẹt thẻ vào thang máy với một thẻ phòng tượng trưng cho "Tôi là người thật", mặc dù có thể quẹt bằng điện thoại di động, nhưng Nguyễn Miên nhất quyết đưa thẻ phòng vật lý cho anh xem, bởi vì trên đó có in giấy chứng nhận thông tin cá nhân——

Sinh viên năm nhất: Nguyễn Miên

Nhàm chán vô cùng.

Điều đáng chán hơn nữa là Nguyễn Miên phải sửa sang lại áo sơ mi và đeo ba lô như một cô giáo nhỏ, nói rằng quần áo sẽ nhăn, lưng dễ bị đổ mồ hôi, trông rất bẩn.

Trọng tâm là rất bẩn.

"Vòng cổ của cậu."

"Khó có thể tưởng tượng được anh bỏ vào trong một cái túi bình thường như vậy, chẳng lẽ liền đem nó tháo ra sao?"

Nếu không phải là em trai của Nguyễn Miên, máu đặc như nước và là bảo bối của cha mẹ, Nguyễn Nguyên sẽ không muốn để ý đến cậu ta, nếu không cậu sẽ luôn cảm thấy mình giống như một con chó liếʍ liếʍ một con sói mắt trắng người đã không biết làm thế nào để trả ơn.

Vào ký túc xá, Nguyễn Nguyên từ trong túi xách lấy hộp đựng vòng cổ ra, Omega đều là phòng đơn, không cần phải tránh bạn cùng phòng cho phiền não, Nguyễn Miên nhận đồ vào tay khinh hỉ thét lên, mắt sáng ngời nhìn chằm chằm chiếc hộp nói: "Tại sao nó lại là vàng! Hộp quà được dán nhãn vàng của Mân Lệ Tư chỉ dành cho những lễ hội đặc biệt với số lượng có hạn! Anh ơi, anh làm ăn phát đạt chưa? Định tặng cho em một chiếc vòng cổ đắt tiền hơn sao?!"

Gì? Trong lòng Nguyễn Nguyên nhảy dựng, cậu nào biết Mân Lệ Tư còn có loại quy định này, lập tức trái tim đập loạn xạ lòng bàn tay đều đổ mồ hôi, thầm nghĩ nên không phải là Kỳ Liên đã để cái gì vào bên trong chiếc hộp, nếu không phải chiếc vòng kia thì làm sao bây giờ?

Có thể tưởng tượng ngăn cản Nguyễn Miên mở hộp đã không còn kịp rồi, sự kích động của Omega xinh đẹp gần như đốt cháy phòng ngủ, thành thạo mở hộp đóng gói lấy ra chiếc vòng cổ.

Con bướm, vụn kim cương, đóng gói màng đầy đủ hết.

Nó giống nhau!

Bên này Nguyễn Nguyên nhẹ nhàng thở ra, bên kia Nguyễn Miên lại có điểm thất vọng, cậu ta xé màng bọc, lăn qua lộn lại đem vòng cổ nhìn vài cái mới không thể không tiếp thu đây là kiểu dáng của Mân Lệ Tư.

"Vậy tại sao lại là tiêu chuẩn vàng? Mân Lệ Tư có thay đổi bao bì không? Còn tưởng sẽ có bất ngờ, ca ca anh có biết trong vòng em hiện tại, tất cả mọi người đều là thiếu gia da trắng, người được dựa hơi vào người lớn, nghe nói trước đây đính con bướm này vào vòng cổ. "

"Sao lại làm theo đơn đặt hàng? Không phải có làm sẵn sao?" Nguyễn Nguyên có chút buồn bực, cậu nhìn Nguyễn miên thành thạo tháo xuống vòng cổ màu đen trên cổ, nhìn chiếc cổ trắng nõn không có vết đỏ, lại nhớ tới toàn thân Kỳ Liên có rất nhiều sẹo, một lúc lại nghĩ đến Omega đã từng nhìn thấy ở tạ ký sinh trước đây, quả nhiên nơi này không phải thiếu gia thì cũng là công tử.

"Người ta muốn lấy hết kim cương, khối kim cương vỡ vụn này làm sao đủ? Cả vòng tròn đều chảy nước mắt." Nguyễn Miên nói mang giọng điệu ghen ghét, lấy vòng cổ lá mỏng xuống, nhìn trong mắt mặt khắc tự bỗng nhiên sửng sốt, mạ vàng, loại này là yêu cầu thêm tính thêm tiền, tính theo số gam..... Tự Chữ không phải là cậu ta viết trước, mà là, mà là ——

"Chim nhỏ của tôi."

Không thích hợp, này quá là kỳ quái!

Anh trai tội nghiệp của cậu ta, chỉ có thể làm việc chăm chỉ, không thể bỏ tiền ra để luyện chữ và viết những từ mơ hồ như vậy ...

Nghĩ đi nghĩ lại, hứa bỏ ra 80 vạn tệ để mua cho anh một chiếc vòng cổ là rất không hợp lý, nhưng cậu ta lại cố tình bỏ qua điểm này, bởi vì dù gia đình có chật vật như thế nào, thì khoản đầu tư bây giờ cũng đáng giá, tuần sau bắt đầu chính là khóa thực hành cơ giáp, bởi vì dân dụng cơ giáp sắp phổ cập, cho nên Omega bọn họ không cần chờ đến năm hai và năm ba, mà có thể cùng Alpha, Beta học thao tác vào năm nhất.

Tức là hắn sẽ học lớp với con trai của nguyên soái, cho dù thường ngày khó gặp do khác lớp, nhưng ở lớp thực hành nhất định sẽ gặp được, cho nên cậu ta phải dùng những đồ vật hàng hiệu, cũng không thể để mình vừa vào tầm mắt của anh ta liền bị vào danh sách loại trừ.

Cho nên bất kể Nguyễn Nguyên có thủ đoạn gì, nếu chiếc vòng cổ này đeo trên cổ cậu ta thì chính là của cậu ta.

Nguyễn Miên vẫn giữ nguyên vẻ mặt, vẫn đeo vòng cổ giống như trước, khi đôi cánh khép lại, Nguyễn Miên đến gần Nguyễn Nguyên, từ trong mắt cậu nhìn thấy hầu kết lăn lên xuống.

Cậu ta khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào, ngọt ngào nói cám ơn ca ca, nhưng trong lòng lại rất chắc chắn, ca ca thân yêu của mình có một bí mật nhỏ không ai biết, hơn nữa bí mật nhỏ này tựa hồ có thể mang đến cho cậu ta rất nhiều tiền hoặc là......một số lợi ích vật chất.

Ít nhất, mọi người có thể để Mân Lệ Tư đóng gói một sản phẩm bình thường trong bao bì nhãn vàng, và "Chim nhỏ của tôi" cũng khiến mọi người tự hỏi đó là chú chim nhỏ của ai.

Nguyễn Miên không khỏi nghĩ tới anh trai mình leo lên được giường của người giàu có, nhưng giây tiếp theo lại phủ nhận ý nghĩ này, sao có thể coi trọng một Beta bình thường gầy gò như vậy chứ, cái này cậu ta cảm thấy là một trò cười lớn nhất thiên hạ.

Thứ tốt ở trong tay kẻ ngu dốt đều chính là lãng phí của trời, may mà thứ này cuối cùng lại ở trong tay cậu ta.

Nguyễn Miên khẽ chạm vào cánh bướm, tâm tình vui vẻ nói với Nguyễn Nguyên, lát nữa đi căn tin ăn cơm, trước tiên moi móc một số bí mật, nếu không lấy ra được thì để qua một bên, còn có chuyện khiến cậu ta nhọc lòng hơn.

Sau khi chứng kiến

toàn bộ quá trình Nguyễn Miên đeo vòng cổ, Nguyễn Nguyên biết nhiều hơn về Omega, hóa ra đeo vòng cổ thật ra cũng đơn giản như đeo kính áp tròng, từ trong nội tâm cảm thấy lúc em trai đeo lên rất đẹp,chính mình cũng không biết dây thần kinh nào bị chập nhất nhất muốn đeo thử.

Nhưng càng nhận ra điều này, trái tim anh càng đau nhói, ghen tị và không cam lòng bùng cháy trong lòng, nghĩ đến cuối tuần mình sẽ cùng Kỳ Liên đeo vòng cổ, cậu còn nghĩ tới mấy ngày nữa mình cũng đẹp như vậy, đừng để Kỳ Liên ở trên giường.