【 Nhưng cũng phải nói, chiêu này của Ninh Thời Tuyết thật sự không tồi. 】
【 Đã học được đã học được, lần sau tôi cũng sẽ làm như vậy với em trai ở nhà, nhóc con cứ chờ đó mà xem!】
Đường Hạc An nghẹn họng trân trối, không nghĩ tới chiêu này lại dùng được.
Hắn lập tức quay đầu, nói với Đường Hạo Hạo, “Nếu con còn không lại đây ăn cơm, cha sẽ đem ảnh chụp con nghịch ngợm đưa cho thầy giáo và các bạn học ở nhà trẻ xem!”
Đường Hạo vốn đang cảm thấy Tạ Lạc Lạc không có cốt khí, tại sao lại khuất phục nhanh như vậy.
Kết quả vừa nghe Đường Hạc An nói, cậu nhóc trong nháy mắt tru lên như tiếng gϊếŧ heo, sau đó che miệng không dám nói nữa.
Đường Hạo ủ rũ cụp đuôi mà đi qua bàn ăn.
Hạ Lâm cũng cầm lấy di động, lắc lắc trước mặt Hạ Miểu, “Miểu Miểu, ba ba cũng muốn chụp nha, ba ba thật sự sẽ chụp đó.”
“Không muốn, không muốn, không cần.” Miểu Miểu lập tức chạy tới, ôm eo ba ba mình làm nũng.
Cuối cùng cô nhóc và Đường Hạo cũng ngoan ngoãn nói lời xin lỗi với mọi người.
Nguy hiểm thật, chỉ có Tạ Lạc Lạc bị quay được.
【 Cười chết, chỉ có Tạ Lạc Lạc bị tổn thương, ôm bảo bối một cái. 】
【 Ban nãy ai nói Ninh Thời Tuyết mặc kệ đứa bé? Có phải nên xin lỗi người ta hay không??? 】
Ninh Thời Tuyết dẫn Tạ Lạc Lạc đi rửa tay trước, sau đó mới trở về tiếp tục ăn cơm.
Tạ Lạc Lạc khó có khi không cần người chăm sóc, ngoan ngoãn tự cầm miếng khoai sọ nhỏ lên gặm.
Khuôn mặt nhóc con trắng trẻo, lông mi thật dài, quả thực giống một tiểu thiên sứ.
Đường Hạc An vốn dĩ rất phản cảm đối với Ninh Thời Tuyết, nhưng hiện tại lại nhịn không được nâng tay lên, dùng sức vỗ vỗ bả vai Ninh Thời Tuyết, “Không ngờ cậu cũng quan tâm đứa nhỏ như vậy."
Mọi khi Đường Hạc An đều bị Đường Hạo quậy đến đau đầu, tuy có thể dùng vũ lực áp chế, nhưng để Đường Hạo cam tâm tình nguyện xin lỗi, đây vẫn là lần đầu tiên.
Hắn nhẹ nhàng thở ra, quyết định không so đo chuyện trước kia với Ninh Thời Tuyết nữa.
Ninh Thời Tuyết không hề phòng bị nhận cái vỗ đầy tình thương này.
Đường Hạc An thân cao 1m9, hàng năm thường xuyên tập thể hình. Còn thân hình cậu thì tái nhợt đơn bạc, bị đập đến thiếu chút nữa hộc máu.
Tâm can tì phổi đều theo đó run rẩy, cậu gục đầu xuống kịch liệt ho khan, đuôi mắt trong chốc lát đã hồng rực lên.
“Không có việc gì chứ?” Đường Hạc An cũng hoảng sợ.
【 A a a, cậu ta sẽ không ăn vạ Đường ca chứ? 】
【 Có thể đừng nghĩ nhiều như thế không? Tôi cảm thấy Ninh Thời Tuyết thật sự không thoải mái. Cảm giác thân thể cậu ta thật sự không tốt lắm? 】
【 Nhưng tôi vẫn luôn muốn nói, vợ khóc lên thật sự rất quyến rũ. Sắc lang.jpg】