Chương 2

Yêu có thể hấp thụ linh khí từ người của Tiên tông, nhưng nội đan của Yêu cũng có tác dụng tương tự như trên người của Tiên tông và Quỷ tông.

Rõ ràng họ đều là chuỗi thức ăn của nhau.

Việc liên kết với Khu D đã là điều chắc chắn, nhưng may mắn thay, trong phó bản có các biện pháp bảo vệ, nên nếu bị gϊếŧ sẽ không bị mất mạng mà chỉ mất điểm. Bây giờ hệ thống chỉ muốn hướng dẫn Đồ Sơn Đình trong bản trải nghiệm để cậu bị loại trừ càng muộn càng tốt và tích được càng nhiều điểm hơn.

Thế giới vô hạn đã tồn tại hàng nghìn năm, cũng từng có yêu vô tình bị ném vào Khu D, nếu may mắn thì lấy được một số điểm trong bản trải nghiệm, không may thì bị loại ngay ngày đầu tiên, và... không có sau đó nữa.

Trong phó bản không được gϊếŧ người, nhưng khi ra khỏi phó bản và trở về thành chính của Khu D thì không còn hạn chế này nữa.

Hệ thống lên tiếng nhắc nhở Đồ Sơn Đình: [Cậu nên vào trong rồi.]

Đồ Sơn Đình mới biến hình ngày hôm trước, trạng thái hình người vẫn chưa quen lắm, dưới ánh mắt của nhiều người, cậu chậm rãi đi đến vị trí còn trống và ngồi xuống, mùi thơm của thức ăn khắp nơi khiến cậu có chút xao xuyến, nhưng hệ thống không cho cậu ngẩng đầu nhìn lung tung, cậu chỉ có thể cúi đầu nhìn chằm chằm vào mặt bàn trước mặt.

Bước đi chậm chạp và không được tự nhiên, sau khi ngồi xuống thì cúi đầu không nhúc nhích, trong mắt người ngoài thì giống như biểu hiện của sự căng thẳng bất an và… Còn trông rất ngoan ngoãn.

Không hiểu sao rất nhiều người lại nảy ra suy nghĩ như vậy trong đầu.

Đồ Sơn Đình ngồi vững, một màn hình sáng xuất hiện phía trên bàn dài, giọng điện tử lạnh lẽo vang lên trong đại sảnh.

[Người chơi đã sẵn sàng, bản trải nghiệm dành cho người mới chính thức bắt đầu.]

[Tôi là hệ thống chính 201, tiếp theo sẽ giới thiệu cho mọi người về các quy tắc của phó bản.]

[Đây là trận chiến phe phái, có 20 người tham gia, rút ngẫu nhiên thẻ thân phận, số lượng dị tộc là 15, số lượng nhân tộc là 5.

Người chơi rút được thẻ dị tộc có thể loại trừ những người chơi khác mà không bị giới hạn về số lần, địa điểm hoặc thời gian, người chơi thẻ nhân tộc không được loại trừ người chơi khác cho đến bốn giờ sáng, người chơi nhân tộc tìm được thẻ kỹ năng vào đêm cuối cùng sẽ có một cơ hội để loại trừ một người chơi khác.

Thẻ dị tộc không có thứ tự, thẻ nhân tộc có thứ tự. Người chơi dị tộc phải loại trừ người chơi nhân tộc theo đúng thứ tự, nếu không sẽ tự động bị loại trừ.

Người chơi dị tộc có thể loại trừ lẫn nhau, yêu cầu người chơi nhân tộc phải che giấu thân phận của mình hết mức có thể.]

[Lưu ý, có thể đổi phe một lần mỗi đêm lúc 12 giờ, nhưng nếu cả hai phe đều đầy, hệ thống sẽ điều chỉnh ngẫu nhiên, sau khi màn đêm buông xuống, biệt thự sẽ thả ngẫu nhiên các kỹ năng và công cụ tìm kiếm, mời các người chơi hãy mạnh dạn khám phá.

Thời gian mở phó bản này là 72 giờ, phó bản sẽ kết thúc khi chỉ còn một phe, khi phe dị tộc có thể vượt qua khi chỉ còn một người, trong khi phe nhân tộc tất cả đều có thể vượt qua.]

[Chúc mọi người chơi game vui vẻ! ]

Các quy tắc chỉ được phát một lần, sau khi giọng nói điện tử biến mất, màn hình sáng trước mặt xuất hiện hai hàng thẻ thân phận. Đồ Sơn Đình ngồi cuối cùng, ngẩng đầu liếc nhìn, thấy có người chọn thẻ, có người ngồi im không nhúc nhích, biết không phải rút thẻ theo thứ tự chỗ ngồi nên đưa tay lấy bừa một thẻ.

Một thiếu niên mặc trang phục kỳ lạ, trên người quấn những dải băng trắng dài, tay cầm một con dao phẫu thuật nhuốm máu.

[Chúc mừng người chơi đã rút được thẻ dị tộc, chúc cậu chơi game vui vẻ! ]

Là dị tộc à... Cũng khá phù hợp với thân phận của cậu.

Đồ Sơn Đình thấy quần áo trên mặt thẻ này thật kỳ lạ, không nhịn được nhìn thêm vài lần, thì đột nhiên một giọng nam đầy ẩn ý vang lên bên tai cậu.

"Rút được một lá bài rất phiền phức hửm?"

Người nói chuyện ngồi cạnh Đồ Sơn Đình, tư thế thoải mái dựa vào ghế, đôi mắt đào hoa chứa đầy ý cười nhìn chằm chằm vào Đồ Sơn Đình, anh mặc một bộ đồ thường ngày màu nhạt, trông giống như một cậu ấm được nuông chiều.

Đồ Sơn Đình nghiêng đầu nhìn anh, mũi không kìm được, khẽ động đậy.

Từ lúc ngồi xuống, cậu đã ngửi thấy mùi linh khí trên người bên cạnh, rất thơm, khiến cậu rất thèm ăn, nếu không phải hệ thống ngăn cản cậu thì cậu đã lao tới từ lâu rồi.

Người chơi xinh đẹp này chỉ nhìn chằm chằm vào anh, nhưng ánh mắt của cậu như có thể hút hồn người khác vậy, không hiểu sao Tô Túc lại thấy ngứa ngáy trong lòng, tiến lại gần hơn một chút, hạ giọng nói: "Sao cậu không nói gì vậy?"