Chương 14

Bé con của phồng mặt nhỏ lên thực không hiểu: "Vì cái gì cô lại không nhận? Rõ ràng chính là cô."

"Cha, chính là cô ta, Quả Quả không có sai."

Khương Quảng Thịnh trấn an vuốt đầu bé bảo bối .

"Cha tin tưởng bảo bối."

"Quản gia, đem người này nhốt vào phòng chứa đồ sau đó báo cảnh sát đi."

Hầu gái hoảng loạn giải thích, thậm chí còn đẩy người tới bắt cô ta đi.

"Không phải tôi, thật sự không phải tôi."

"Các người không thể nghe nó nói bậy."

"Lão gia, tôi ở Khương gia đã 6 năm, lời tôi nói không bằng một câu của đứa nhóc mới về này sao?"

"Hơn nữa nó chỉ là một đứa trẻ, nhỡ nhóc đó nói bậy thíao? Ngài không thể oan uổng người tốt được."

Hầu gái vội vàng giải thích, không muốn đi.

Một loạt hành động này làm người vốn không nghi ngờ đều xinh ra khoài nghi.

Mà lời cô ta nói đã làm Khương Quảng Thịnh đen mặt.

Chỉ là một người giúp việc sao có thể so sánh với bé bảo bối nhà mình được.

"Ở nơi này có các bác các dì, anh chị mà chỉ trên người cô có hắc khí, ở trong căn phòng đó cũng có hắc khí, cho nên cô đã đi vào đó."

"Cô chính là người đó."

Hầu gái cắn răng sắc mặt không vui nói: "Nói hươu nói vượn, trên người ta sạch sẽ làm gì có hắc khí gì chứ!"

"Nhóc con ngươi không được nói bậy."

Sau đó dưới ánh mắt người hầu gái đó bé con lấy ta từ trong túi tiền một lá bùa, kẹp nó giữ hai ngón ta.

"Cô nói tôi nói bậy, chúng ta ở tại đây thí nghiệm một chút, ta đem lá bùa này ném lên người cô. Nếu là tôi sai tôi sẽ cin lỗi, nhưng nếu an toàn rơi xuống đất ta sẽ thì do tôi đã sai, tôi sẽ xinh lỗi cô, nếu mà đốt lên thành tro tàn thì chính cô là người xấu.

Bé con ngôn ngữ rõ ràng logic đem từng đoạn nói ra mà không gặp chút khó khăn nào làm người tin phục.

"Tôi thấy có thể."

"Tôi cũng thấy vậy."

Mọi người ở đây đều sôi nổi mở miệng phụ họa, cảm thấy đây là một biện pháp rửa sạch hoài nghi.

Tuy rằng mọi người không biết thực sự có dùng được không nhưng hiện tại có thể chứng minh chính mình không có quan hệ.

Dù sao, tiều lương của Khương gia là năm vạn, lễ tết đều có trợ cấp, công tác còn không mệt mỏi ai cũng không muốn mất đi công việc này.

Nhưng hầu gái kia biết đồ vật kia thật sự có tác dụng, sắc mặt có chút hoảng loạn: "Ai biết cậu có gian lận gì hay không?"

"Nhỡ đâu không cần chạm vào người đã thiêu đốt rồi."

"Có phải trong lòng cô có quỷ hay không?

Một người hầu khác không vui ra tiếng.

"Tôi thấy trong lòng có quỷ không dám đánh cược."

"Cô sợ tôi lừa cô có thể thí nghiệm trược một chút."

Nó xong bé đi tới bên người quản gia đem lá bùa dán lên mu bàn tay quản gia, lá bùa không có hiện tượng dĩ mà rơi xuống đất.

"Để tôi, tôi tới thử xem."

Một người hầu gái tương đối nhỏ nhắn chạy tới vươn tay đưa cho bé.

Lá bùa dán lên tay cô ấy nhưng vẫn bình yên vô sự.

"Xem, tôi không có làm sao cả."

Sau đó đám người hầu vì chứng minh trong sạch mà sôi nổi tiến lên thí nghiệm, cuối cùng toàn bộ đều thông qua.

Hiện tại chỉ còn lại người hầu gái vừa rồi không có kiểm tra.

"Cô nhanh lên đi, không dám để kiểm tra chính là trong lòng có quỷ."

"Đúng vậy, trong lòng có quỷ còn muốn lôi kéo chúng ta xuống nước."

Mọi người đều sôi nổi bất mãn với người hầu gái đó.

Thoải mái để cho kiểm tra không phải cho kiểm tra là được rồi sao, sao cứ phải cố kéo dài như vậy, nhỡ đâu Khương gia đem các cô đều sa thải hết thì sao.

Bé con cầm lá bùa đi đến trước mặt hầu gái, khuôn mặt bình tĩnh ném lá bùa ra.

Lá bùa nhanh chóng bay tới.

Hầu gái nhìn bùa bay tới rất nhanh nhưng đến trước mặt cô ta thì nháy mắt cháy thành tro.

"A!"

Nỗi đau xuyên tim lan tràn trong thân thể.

Hầu gái ngã trên mặt đất, cuộn tròn thành một đoàn, tay nắm chặt lấy ngực cảm giác giống như có người đem lục phủ ngũ tạng của cô ta lôi ra ngoài.