Chương 29: Bị Côn ŧᏂịŧ Làm Cho Tới Khóc (1)

Hà Lạc ngửa đầu, cô không dám động, cũng không biết là nữ ở trên trong tư thế này thì côn ŧᏂịŧ sẽ tiến vào sâu như vậy, qυყ đầυ trực tiếp đâm thẳng vào tử ©υиɠ, làm cho cô cảm giác được ngoại trừ sự tê dại bên ngoài ra còn có chút đau, nước mắt tự động chảy ra.

….Ai nói nữ ở trên sẽ rất sướиɠ chứ??

Cái miệng nhỏ nhắn ở giữa hai chân cô vây chặt côn ŧᏂịŧ, bởi vì tiến vào quá sâu, nên tiểu huyệt chảy không ít dâʍ ŧᏂủy̠, mềm mại lại nhiều nước. Nhưng cho dù như vậy, vẫn có một đoạn của côn ŧᏂịŧ chưa được đi vào, Hà Lạc không dám ngồi xuống, chỉ có thể nhẹ nhàng đáp ở giữa hai chân anh.

Cô không nhúc nhích, giằng co ở chỗ đó, hai chân cũng không dễ chịu.

“Lạc Lạc, em động một chút.” Giọng nói Giản Việt hơi khàn.

“Chân em mềm……”

Hai tay Hà Lạc chống lên bụng anh, chỉnh lại tư thế, bắt đầu dùng tiểu huyệt lên xuống an ủi côn ŧᏂịŧ, cô không nhịn được mà cúi đầu nhìn thử, côn ŧᏂịŧ màu đỏ tím đang ra ra vào vào theo động tác của cô, sau khi thả chậm tốc độ, cô có thể cảm nhận được rõ nếp uốn của cây côn ŧᏂịŧ.

Thật cứng, thật lớn……

Nhưng Hà Lạc thật sự đã cố hết sức, đung đưa mông vài cái, tốc độ càng ngày càng chậm, căn bản là không giống Giản Việt lúc nãy, tốc độ có trật tự mà từ từ nhanh hơn.

Cô thở hổn hển, trên trán chảy đầy mồ hôi, cả người bởi vì trận tìиɧ ɖu͙© này mà trở nên nhớp nháp, cô vừa khó thở, vừa khó chịu mà bật khóc.

“Giản Việt……”



“Làm sao vậy?” Giản Việt mở mắt nhìn về phía cô.

“Em….Hình như không được…..” Vài sợi tóc ẩm ướt của Hà Lạc dính lên cổ, rõ ràng vừa tắm xong, nhưng hiện tại cô giống như được vớt từ ao lên, vẻ mặt cô chán nản thừa nhận nhược điểm của mình.

“Rất mệt, em không nhúc nhích được, không làm nữa….”

Giản Việt nhếch môi, buồn cười nói: “Mới làm vài cái thôi mà?”

“Thể lực của em không được, chuyện này em thừa nhận.” Ánh Mắt Hà Lạc hơi sáng: “Vậy anh làm đi.”

Giản Việt giơ tay nắm tay cô, giống như để đảm bảo cô chắc chắn: “Em sẽ hối hận khi nói ra những lời này.”

Nói xong, bụng anh bắt đầu thắt lại, anh từng chút từng chút đẩy côn ŧᏂịŧ lên, tốc độ của anh rất nhanh, lực đạo còn mạnh hơn lúc nãy, mỗi lần thọc vào rút ra thì hai túi trứng hung hăng đập vào rãnh mông của cô, vang lên tiếng “bạch bạch.”

Hà Lạc bị làm tới mức gục ngã, cô bắt đầu cầu xin: “A….Ưm a…..Không được….Giản Việt….Giản Việt….Anh nhanh quá…..A…..”

Nhưng tay cô đã bị nắm lại, hoàn toàn không nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ ra ra vào vào ở chỗ tiểu huyệt.

Giản Việt làm tới mức đỏ cả mắt, tư thế này làm anh có cảm giác kɧoáı ©ảʍ chưa từng có, người phụ nữ mềm mại xin tha càng kí©h thí©ɧ thú tính của anh, anh không dừng lại, tốc độ của anh bắt đầu nhanh hơn, so với lúc nãy thì mạnh hơn và thô bạo hơn.