Chương 28: Cô Nắm Quyền Chủ Động Đem Côn ŧᏂịŧ Nhét Vào Tiểu Huyệt

Lúc Hà Lạc ngồi quỳ, cô phát hiện hai chân mình hoàn toàn mềm nhũn, cô nhìn thoáng qua côn ŧᏂịŧ giữa hai chân Giản Việt, chân càng run hơn, cô hít sâu một hơi, giống như đang chuẩn bị làm gì đó, sau đó chống tay lên cái bụng săn chắc của Giản Việt cũng không dám nhìn ánh mắt của anh hiện tại thế nào, chỉ có thể cố gắng ngồi xuống.

Tư thế rất lưu loát, nhưng có chút chật vật.

Bởi vì Giản Việt dưới tình huống cô chưa chuẩn bị xong, anh đột nhiên đẩy hông lên, côn ŧᏂịŧ trực tiếp tiến vào nơi nhạy cảm của tiểu huyệt, Hà Lạc hét lên một tiếng bị da^ʍ đột ngột khiến cô nằm xụi lơ trên ngực anh.

Đỉnh đầu cô truyền tới giọng cười của Giản Việt: “Hửm? Em đang ăn vạ à?”

“Rõ ràng là anh cố ý!”

Hà Lạc tức giận, nói: “Còn như vậy nữa thì em sẽ không làm!”

Bộ ngực mềm mại dán lên ngực anh, cả cơ thể cô cũng rất mềm mại.

Giản Việt giống như bị thiếu đốt: “Được, anh không quấy rầy em, em tiếp tục làm đi.”

Hà Lạc nằm im không nhúc nhích.

“Lạc Lạc….” Giản Việt đỉnh hông lên trên, thong thả dùng côn ŧᏂịŧ cọ xát vào tiểu huyệt của cô.



Tiểu huyệt bị cọ xát vài cái, nước sốt tràn ra, cô cắn môi, nhịn không được mà rêи ɾỉ vài tiếng: “A….Anh đừng.”

Hà Lạc chặn lại, nhất quyết không cho Giản Việt cơ hội chà đạp cô, cố gắng ngồi dậy, lòng bàn tay cô chống lên cơ bụng của anh.

Giản Việt đỡ eo cô, ánh mắt vẫn luôn dừng lên người cô, giống như đang chờ bước tiếp theo của cô.

“Giản Việt……”

“Ừm?”

“Anh, anh nhắm mắt lại được không?” Mặt Hà Lạc đỏ bưng: “Không được nhìn….”

Hành động này thật sự rất xấu hổ, cô không thể làm hành động đó trước mặt Giản Việt được.

Giản Việt làm theo lời cô nói, nhắm mắt lại không nhìn cô nữa.

Áp lực tâm lý của Hà Lạc cuối cùng cũng được hạ xuống, cô hít sâu một hơi ngồi quỳ xuống, nhìn thoáng qua côn ŧᏂịŧ giữa hai chân anh, cái này đã lớn mà còn dài nữa, ở đỉnh hơi cong lên tiểu huyệt có thể ăn vào sao?”

Cô cảm giác được việc chủ động làm như vậy có hơi đáng sợ…..

Hà Lạc nắm côn ŧᏂịŧ đang cứng, gân xanh ở xung quanh côn ŧᏂịŧ, làm cô có cảm giác như có thứ gì đó sắp bùng nổ, cô đem qυყ đầυ nhắm thẳng vào tiểu huyệt, sau đó từ từ ngồi xuống.



Động tác rất đơn giản, nhưng thật ra lúc làm lại không dễ dàng như vậy.

Hà Lạc đã thử rất nhiều lần, nhưng qυყ đầυ luôn trượt khỏi tiểu huyệt của cô, chọc nửa ngày cũng không chọc vào được, có lúc, cây gậy thịt cứng rắn kia thậm chí còn thoát khỏi lòng bàn tay cô, ba một cái bắn vào bụng Giản Việt.

Cơ thể Hà Lạc đổ đầy mồ hôi, Giản Việt cũng không chịu nổi, lúc anh nhắm mắt lại tất cả các giác quan của anh đều tập trung lên côn ŧᏂịŧ ở giữa hai chân anh, anh có thể cảm nhận được bàn tay nhỏ của Hà Lạc nắm lấy nó, có ý định nhét vào tiểu huyệt đang chảy nước sốt nhầy nhụa, nhưng cô không tìm được cách nào, làm cho anh hít mấy hơi.

“Có phải em làm anh không thoải mái không?” Hà Lạc lo lắng nói: “Hình như nó lớn quá, em làm thế nào cũng không nhét nó vào được….”

Giản Việt vươn tay ra, cầm côn ŧᏂịŧ của mình, quơ quơ, rồi nói với cô: “Dùng tay của em tách miệng tiểu huyệt ra, sau đó nhắm rồi ăn vào.”

“Tách…Tách ra….” Hà Lạc xém chút nữa là bị sặc.

Cô nuốt nước miếng, làm theo chỉ dẫn của Giản Việt, dùng ngón tay tách miệng tiểu huyệt ra, để lộ ra phần thịt hồng nhuận bên trong, sau đó ngồi xuống chỗ qυყ đầυ.

Lần này cuối cùng cũng tiến vào.

Côn ŧᏂịŧ thuận lợi tìm được cửa tiểu huyệt, lúc cô ngồi xuống, nguyên cây côn ŧᏂịŧ đâm thẳng vào tiểu huyệt của Hà Lạc.

……Rất sâu.