Chương 9: Con thú nặng nhẹ ...

Phần 27

Một vài ngày trước Nguyễn Nhu từng suy nghĩ tại sao Một Hai Ba không có bạn lữ, hôm nay anh thật sự tìm được một Thú tam trường cái, đúng là khéo hiểu lòng người mà.

Nima không để ý khi nhìn thấy một người phụ nữ trong chiếc túi của Một Hai Ba, ngược lại còn nhìn Nguyễn Nhu với ánh mắt khao khát và thèm thuồng, khiến Nguyễn Nhu “tiếc hùi hụi”.

Sau khi vào hang, Nima đã hét lên kinh ngạc, có vẻ như rất ngạc nhiên về cấu trúc bất đồng của hang này với những hang khác. Thật là kỳ lạ khi có một vỏ trứng lớn, năm cây nấm lớn và một vài nhánh cây trong góc.

Nima yêu cầu được nằm trong vỏ trứng, nhưng Một Hai Ba không đồng ý; Nima yêu cầu nằm trên những cây nấm lớn đó, Một Hai Ba vẫn không đồng ý. Nima cuối cùng không vui, nhưng không biểu lộ ra ngoài, chỉ không nói nữa.

Một Hai Ba mổ phần thân của con rắn, sau khi tạo một ngọn lửa, anh bắt đầu nướng. Theo quy ước, giống đực và giống cái sẽ chính thức trở thành quan hệ bạn lữ chỉ sau khi cùng nhau ăn bữa tối hôm nay. Nguyễn Nhu ngồi bên cạnh anh nửa bước không rời khi anh nướng thịt, còn Nima thì cứ nhìn chằm chằm vào Nguyễn Nhu một cách mãnh liệt, điều này khiến cô cảm thấy rất bất an.

Mùi thịt nhanh chóng lan ra, nước miếng của Nguyễn Nhu bắt đầu tiết ra, nhưng dù sao cô cũng không dám ăn thịt rắn, cũng không biết có phải là rắn độc hay không.

Một Hai Ba gỡ thịt rắn ra, lấy một lượng vừa đủ đưa cho Nima, Nima vui vẻ cầm lấy thịt rắn, há miệng cắn một miếng nhỏ, uyển chuyển nhai chậm.

Một Hai Ba cũng cắn một miếng thịt rắn trên tay, nhai rồi nuốt chửng. Hang động đột nhiên trở nên yên tĩnh, trong không khí chỉ còn lại tiếng răng nghiền nát thịt rắn.

Sau một lúc, Nima đột nhiên ngẩng đầu lên, " Aler" nói điều gì đó với Một Hai Ba, ngón tay chỉ về phía Nguyễn Nhu.

Nguyễn Nhu không hiểu mà rùng mình một cái, nhưng đôi mắt Nima nhìn cô vẫn nóng rực. Trong đầu Nguyễn Nhu đột nhiên nảy ra một ý nghĩ - Liệu Nima có phải đề nghị ăn thịt cô không?

Nghe Nima nói, Một Hai Ba cũng quay lại nhìn Nguyễn Nhu, mắt anh dán chặt vào mặt cô trong vài giây. Nguyễn Nhu đột nhiên sợ hãi, sợ anh sẽ thực sự đồng ý để Nima ăn thịt cô, cô là một người phụ nữ yếu đuối không có sức phản kháng. Dù vậy, Nguyễn Nhu vẫn dũng cảm ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào Một Hai Ba.

Sau một lúc, Một Hai Ba thực hiện một hành động tương tự như "không thể". Giống như con người lắc đầu, anh lắc tai khi không cho phép.

Cơn giận của Nima đột nhiên dâng lên, bạn tình cũ của cô ta chưa bao giờ đối xử với cô ta như Một Hai Ba. Họ sẽ cho cô ta những gì cô ta muốn, cô ta muốn làm gì họ sẽ đồng hành cùng cô ta.

Nhưng khi nói đến Một Hai Ba thì khác. Cô ta muốn thử giường vỏ trứng của anh, nhưng anh không cho phép. Cô muốn nằm xuống trên cây nấm to đó, anh cũng không cho phép. Bây giờ cô ta yêu cầu được ăn con người ngon lành này, anh vẫn không cho phép.

Thật vô lý!

Nima gầm lên với Một Hai Ba với lời nhắn "Nếu anh không ăn thịt cô thì sẽ ly hôn!" Nguyễn Nhu có chút khẩn trương, lúc này nao núng bỏ chạy cũng vô dụng, cô lựa chọn dùng hai tay ôm lấy thân thể mềm mại có một không hai cọ vào trong vòng tay của anh.

Hành động này hơi giống hành động làm nũng của mèo Ba Tư ở nhà.

Một Hai Ba nhanh chóng lắc tai với Nima, anh vẫn bênh vực Nguyễn Nhu, cái giá phải trả là anh phải chia tay Nima và không thể duy trì mối quan hệ bạn tình đêm nay.

Nima là một con Thú tam trường đầy kiêu hãnh, thấy Một Hai Ba tỏ thái độ kiên quyết, không ở lại lâu, sau một cái “trừng mắt” hung ác nhìn Nguyễn Nhu, cô ta quay người rời khỏi hang.

Một Hai Ba cũng không buồn lắm, liếc nhìn Nima rời đi, sau đó quay đầu lại, dùng móng tay xé một miếng thịt rắn nhỏ, đưa vào miệng Nguyễn Nhu.

Nguyễn Nhu hiện tại rất vui vẻ, há to mồm "A~", để Một Hai Ba đút thịt rắn vào miệng, sau đó mở rộng vòng tay ôm lấy Một Hai Ba, cười lớn: "Một Hai Ba, anh thật là giỏi." ! ... Haha, tôi biết anh không phải dã thú trọng sắc khinh bạn! "

Một Hai Ba không hiểu, nhưng anh cúi đầu, dùng cổ cọ lên mặt Nguyễn Nhu.

Khi đó, Nguyễn Nhu thực sự coi mình như một “người bạn”, mãi về sau, cô mới nhận ra mình cũng là một kẻ “ Sắc ”.

Phần 28

Gần đây Một Hai Ba có tâm trạng tốt, anh cũng dành nhiều thời gian để chơi đùa với Cuộn Cuộn hơn, đôi khi giống như người bố yêu thương con của mình. Nhưng khi Cuộn Cuộn quá nghịch ngợm không nghe lời, Một Hai Ba sẽ dùng đuôi để quất mông giống như Nguyễn Nhu.

Đôi khi Nguyễn Nhu và Cuộn Cuộn đều không ngoan, sẽ có một cảnh rất xấu hổ trong hang - Một người và một con thú đang nằm sấp trên mặt đất, con thú còn lại thì vẫy hai cái đuôi phía sau, vỗ vào mông của hai đứa phía trước, phát ra hai tiếng “bốp” lớn.

…………

Thoáng cái Cuộn Cuộn từ từ lớn lên, hàm răng của cậu đã dài và đều hơn, tuy không sắc bén như Một Hai Ba nhưng chúng cũng đủ để cắn xé họng con mồi. Hiện cậu đã cao tới tai Nguyễn Nhu, mà Cuộn Cuộn lớn rất nhanh, cậu sẽ đuổi kịp Nguyễn Nhu trong tương lai gần.

Chỉ là tính tình vẫn nghịch ngợm hoạt bát như trước, hơn nữa còn nghịch ngợm hơn Một Hai Ba, chỉ muốn phá lên trời. Khác với Một Hai Ba, Cuộn Cuộn đôi khi vì đạt được nhiều mục đích khác nhau sẽ làm nũng với Nguyễn Nhu, hành vi này rất thông minh. Nguyễn Nhu cũng nguyện ý để cậu làm nũng, chỉ lúc này cô mới có thể tìm lại cảm giác mình vẫn là một người huấn luyện thú. Đã lâu rồi Nguyễn Nhu không cầm roi nữ vương để chỉ huy các con vật trong rạp xiếc, trên thế giới này chỉ có Một Hai Ba vung cái đuôi vừa dày vừa to đánh cô.

Gần đây, Nguyễn Nhu đã phát hiện ra một loại cây rất hữu ích trên vùng đất thoát nước tốt trong rừng. Cây cao khoảng 16 mét, mùi lá hắc khó chịu nhưng hoa màu tím rất bắt mắt. Nguyễn Nhu bẻ một ít cành cây non để Cuộn Cuộn cho vào miệng, nhai một lúc rồi nhổ ra, điều này có thể giúp trẻ chắc răng và làm sạch miệng. Nguyễn Nhu cũng chia một ít cho Một Hai Ba để anh cùng nhai, thứ này đáng tin cậy hơn nhiều so với việc sử dụng hoa nhài để súc miệng.

Loại cây này vốn được trồng ở Ấn Độ, nhưng vì “lục địa lý tưởng” mà sinh sôi phát triển ở đây, Nguyễn Nhu cũng không còn ngạc nhiên như lúc đầu. Cô tin trong tương lai, sẽ thấy nhiều sinh vật không nên tồn tại trên lục địa này. Nếu có thể, cô thậm chí còn hy vọng có thể chụp một bức ảnh về một chú gấu Bắc Cực và một chú chim cánh cụt đang kề vai, điều đó sẽ rất vui.

…………

Hôm nay là lần thứ năm Cuộn Cuộn đi săn trong rừng cùng Một Hai Ba và Nguyễn Nhu. Trước đó cậu đã săn được một vài con mồi cỡ vừa, nhưng điều đó chỉ đạt được nhờ sự trợ giúp của Một Hai Ba. Bắt đầu từ hôm nay, Một Hai Ba sẽ không còn phối hợp với cậu nữa, Cuộn Cuộn phải dựa vào khả năng săn bắn của chính mình, để có thể dũng cảm sống sót trong khu rừng rậm này.

Thói quen “sáng chơi, chiều đi săn” đã học được từ Một Hai Ba, cậu đánh nhau lăn lộn trên bãi cỏ với con Một Hai Ba, hễ tóc lấm lem là nhảy vào hồ, ngâm rồi rửa sạch. Một Hai Ba khi chơi đùa thì như một đứa trẻ chưa trưởng thành, lúc chơi đến tức giận, hai con thú thực sự lao vào đánh nhau, Cuộn Cuộn luôn bị anh đánh mũi xanh má sưng. Nhưng vết sẹo vừa lành lại quên đau, lại lần nữa lăn lộn đánh nhau với Một Hai Ba.

Khi hai thú đang chơi đùa, Nguyễn Nhu ngồi bên bờ hồ câu cá. Gần đây cô tìm thấy một bộ dụng cụ câu cá trong thùng xe tải, cô mua chiếc cần câu này đã lâu, khi chuyển đi muốn vứt đi mua cái mới nhưng lại xảy ra hiện tượng thùng rác đầy nên tạm thời đặt nó vào trong xe tải. Bây giờ cô xuyên qua đây, Nguyễn Nhu phải dựa vào nó để đỡ buồn chán, mặc dù câu cá vốn dĩ là một công việc nhàm chán.

Một Hai Ba và Cuộn Cuộn đánh qua đánh lại thì biến mất. Khi quay trở lại, hai thú hơi vụng về cầm một bó hoa mỏng manh trên tay, họ chạy đến và đưa chúng cho Nguyễn Nhu - người đang ngồi bên hồ câu cá.

Nguyễn Nhu tươi cười cầm lấy những bông hoa, khéo léo kết chúng thành một vòng hoa rồi đội lên đầu cô, lại cúi đầu nhìn mình trong hồ nước trong vắt, vẫn xinh đẹp quá.

Loài hoa này có tên là Lantana*, nổi tiếng với những cánh hoa mỏng manh và tươi sáng, tuy đẹp nhưng lại rất thu hút những con ong. Nguyễn Nhu đã bỏ qua điều này, vì vậy cô đã dại dột kết nó thành một vòng hoa và đội nó trên đầu.

Hoa lantanaBảo Mẫu Thú Nhân - Chương 9: Con thú nặng nhẹ ... Mãi cho đến khi một đàn ong nhỏ tụ tập trên đỉnh đầu, Nguyễn Nhu mới như bừng tỉnh, không nhịn được hung hăng vỗ đầu cô.

Ya ya! ! Không phải cô hành động như vậy chẳng khác nào tự đặt một tấm biển ghi "Obama Obama! Ta là Bin Laden, hãy đến ném bom ta!"?

Một con ong đốt trên mu bàn tay của Nguyễn Nhu, Nguyễn Nhu mở miệng bằng một tiếng hét "Á", suýt chút nữa ăn được mấy con ong, vội vàng vứt bỏ vòng hoa đẹp đẽ nhưng vô dụng, ôm đầu chạy như bay.

Tuy nhiên, tại sao ong lại nhận người không nhận hoa, không thích cắm những bông hoa đáng yêu này, chúng không bỏ cuộc, đuổi theo Nguyễn Nhu, bay trong rừng. Lúc này, Một Hai Ba thông minh, anh quấn lấy eo Nguyễn Nhu đem cô vào hồ nước, sau đó liền nhảy xuống một cái thật mạnh.

Cái lạnh đột ngột cùng sự im lặng xung quanh khiến Nguyễn Nhu nhanh chóng nhận ra mình đang ở trong hồ, tạm thời tránh nguy cơ bị ong đốt thành mặt sầu riêng, nhưng tiếng “vo ve” đáng sợ vẫn lơ lửng trên đầu cô không chịu rời đi. Chúng rất kiên nhẫn không vội vã rời đi, dường như dù có chết chúng cũng chờ Nguyễn Nhu ra ngoài.

Nguyễn Nhu nhanh chóng không thể chống đỡ được nữa, cô bắt đầu khó thở. Một Hai Ba và Cuộn Cuộn thì khác, dung tích phổi của họ cao bất ngờ, như thể họ sinh ra ở dưới nước không cần thở. Nguyễn Nhu nghẹt thở, cố gắng khép miệng lại, làn da của cô dần trở nên tái nhợt.

Một Hai Ba nhanh chóng nhận ra sự khác thường của Nguyễn Nhu, không ngờ khả năng nín thở của con người lại tệ như vậy, nhìn vẻ mặt như sắp chết của Nguyễn Nhu, anh không khỏi cảm thấy lo lắng.

Một lát sau, ngay lúc Nguyễn Nhu sắp không chịu được vì ngạt thở, Một Hai Ba đột nhiên bật dậy phóng ra khỏi nước, Nguyễn Nhu ngẩn người nhìn anh, thấy anh không để ý bản thân đang bò lên bờ, đột phá vòng vây của bầy ong chạy như bay đến rừng rậm . Một con ong đầu đàn lập tức chú ý đến Một Hai Ba, quay đầu bay đuổi theo anh, những con ong khác cũng bay theo nó, trong vài giây đã biến mất khỏi tầm mắt của Nguyễn Nhu.

Nguyễn Nhu cũng không chịu nổi nữa, đỉnh đầu phá tan mặt nước lộ ra ngoài, tham lam hít thở không khí trong lành trên bờ. Sau đó Cuộn Cuộn ló đầu lên mặt nước, lắc bộ lông dính đầy những giọt nước của cậu, rồi thông cảm kéo Nguyễn Nhu, người đã mất sức lên bờ, để cô nằm thẳng hô hấp.

Nguyễn Nhu nhanh chóng phục hồi sức lực, điều đầu tiên cô nghĩ đến là tìm kiếm Một Hai Ba để xác định tình hình hiện tại của anh có an toàn hay không. Nhưng cô sợ mình sẽ lại cản trở anh, hơn nữa trong rừng rậm này có rất nhiều suối hồ, Một Hai Ba, chỉ cần tìm được một cái nhảy vào là có thể thoát khỏi nguy hiểm của bầy ong.

Sau một hồi suy nghĩ, Nguyễn Nhu quyết định cùng Cuộn Cuộn quay về hang đợi Một Hai Ba.

Để tránh bị ong đuổi trên đường, bọn họ hoàn toàn không dám dừng lại, không nghĩ tới đi săn hay tìm thức ăn, trước trốn trở về hang rồi tính.

Chiều nay dài đằng đẵng, mấy lần Nguyễn Nhu muốn mặc áo bông đi vào rừng để tìm Một Hai Ba, cô đột ngột bị Cuộn Cuộn kéo lại khi vừa đến cửa hang. Mặc dù anh chàng nhỏ bé này nghịch ngợm, nhưng thực sự rất hiểu chuyện vì bố mẹ mất sớm nên cậu tự lập sớm.

Giống như Thú tam trường khác cùng tuổi, chúng vẫn ngoan ngoãn và nhút nhát trốn trong hang của cha mẹ, chúng không dám ra tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Chạng vạng tối Một Hai Ba mới về, trên tay còn mang theo vài con mồi rỉ máu.

Khoảnh khắc nhìn thấy bóng dáng anh xuất hiện ở cửa hang, Nguyễn Nhu đã kích động đến mức muốn khóc, nhưng cô nhanh chóng kìm nén cảm xúc này, chạy về phía trước cầm bộ sơ cứu, kéo Một Hai Ba ngồi xuống, cô bôi thuốc cho anh.

May mà trên người Một Hai Ba không bị thương nhiều, hai bên tai sưng vù, trên mũi nhỏ bị cắn một bọc, trông rất buồn cười.

Đó chỉ là một trận bất ngờ nhưng không có nguy hiểm, Nguyễn Nhu thở phào nhẹ nhõm mà tâm tình cũng thả lỏng, Cuộn Cuộn dường như cũng thở phào nhẹ nhõm theo cô.

------+++-----++++------

Tác giả có chuyện muốn nói: Hahaha, bản thảo đã sắp viết xong rồi, hahaha, ta có chút cao hứng. Thái hậu cuối cùng cũng có thể ăn thịt, ô ô ô hố, chống nạnh ngửa mặt lên trời cười to.