Chương 8: Buổi hẹn hò tập thể của dã thú ...

Phần 24

Tiểu xoăn sức lực rất mạnh, Nguyễn Nhu bị đánh ngã xuống đất, hình như ngồi chỗ cô vừa mới tiểu ướt = =.

Những chiếc răng của Tiểu xoăn chưa mọc dài hoàn toàn và một vài chiếc cũng không sắc nhọn, nên Nguyễn Nhu không sợ cậu, vì vậy cô xoa đầu rồi lại ôm vào lòng.

Mãi cho đến khi ngực cô bị thứ gì đó cắn, Nguyễn Nhu mới hét lên một tiếng "A" rồi đẩy Tiểu xoăn ra, mở áo ra nhìn, khối tròn kia đã bị cắn đỏ.

Tiểu xoăn bị hất tung trên mặt đất một cách đáng thương, đôi mắt lấp lánh nước chăm chú nhìn Nguyễn Nhu, như ngay trong giây tiếp theo muốn lao tới cắn cô một lần nữa.

Nguyễn Nhu nhẹ nhàng vỗ sau đầu cậu, che ngực để cậu không nhảy lên nữa. Thú tam trường Tiểu xoăn có lẽ đang bú mẹ và chưa cai sữa, chắc cậu đói.

Nhìn thấy bộ ngực căng phồng của cô Là phóng tới phải không? Nhưng không phải phụ nữ có ngực là có sữa.

Nguyễn Nhu nắm tay Tiểu xoăn lên, hỏi: "Tiểu Xoăn, mẹ của em đâu? ... Nếu muốn uống sữa, em nên đi tìm cô ấy."

Tai Tiểu xoăn ôm lấy cánh tay Nguyễn Nhu, cổ họng phát ra tiếng ô ô đáng thương, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào ngực Nguyễn Nhu.

Nguyễn Nhu bất lực thở dài nói: "Nhà của em ở đâu? Chị đưa em về."

Lần này, tiếng ô ô của Tiểu xoăn thậm chí còn ảm đạm hơn, cậu rất đau khổ, nhưng tai cậu vẫn quấn lấy tay của Nguyễn Nhu không chịu buông ra.

"Không muốn về nhà?"

Nguyễn Nhu xoay người rời đi, "Vậy em ở lại đây, chị đi..."

Tiểu xoăn đi theo Nguyễn Nhu về phía trước, bàn chân nhỏ bé của cậu chìm trong bùn, để lại những dấu chân nhỏ.

Nguyễn Nhu trừng mắt nhìn cậu, "Cậu theo chị làm gì?"

Tiểu xoăn dừng lại, có vẻ hơi sợ hãi, rụt rè lùi lại nửa bước. Nhưng khi Nguyễn Nhu quay đầu lại, cậu lại nhấc chân lên bước theo cô một cách kỳ lạ.

Nguyễn Nhu quay lại nhìn cậu và hỏi: "Em muốn về nhà với chị không?"

Thú tam trường không có khái niệm về hai chữ "nhà", Nguyễn Nhu lại đổi cách khác: "Em muốn cùng chị trở về hang đất sao?"

"Nếu em muốn thì vung một cái đuôi qua lại, không thì vung hai cái đuôi qua lại."

Tiểu xoăn lập tức vẫy một cái đuôi, nhảy đến bên cạnh Nguyễn Nhu cọ cọ. Nguyễn Nhu xoa đầu, ôm đuôi như dắt chó đi dạo nói:"Đi thôi, chị đưa em về."

Phần 25

Một Hai Ba không biết tỉnh lại lúc nào, không thấy Nguyễn Nhu, anh định đi ra ngoài tìm kiếm, lúc này vừa thấy cô đã trở về trong tay cầm theo cái đuôi của một Thú tam trường con.

Thằng nhỏ này quen lắm, Một Hai Ba từng thấy rồi. Cha cậu ta là bạn chơi của Một Hai Ba khi nhỏ, mối quan hệ khá tốt. Anh chỉ không biết tại sao tên nhỏ này lại đến chỗ anh vào lúc nửa đêm thế này.

Khi Tiểu xoăn nhìn thấy Một Hai Ba, mắt cậu sáng lên, vui mừng nhảy về phía trước, bất ngờ cắn vào lông ngực của Một Hai Ba. Một Hai Ba giật cậu ra khỏi ngực, rồi dùng đuôi quất nhẹ vào mông cậu.

Sau đó Nguyễn Nhu mới biết rằng hai thú này đã quen biết nhau từ trước.

Một Hai Ba, bằng giọng "Aler" nói với Tiểu xoăn, Tiểu xoăn hiểu, nhưng cậu chưa biết nói, không thể đáp lại. Một Hai Ba không có cách gì, cũng không thể đuổi cậu ta đi, vì vậy đành phải tạm thời để cậu ta ở trong hang động của mình một đêm.

Có lẽ Tiểu xoăn chưa từng vào hang Một Hai Ba bao giờ, khi nhìn thấy chiếc giường siêu lớn bằng vỏ trứng, cậu tò mò và thích nó, hét lên muốn trèo vào nằm xuống. Một Hai Ba nghĩ với thân hình nhỏ bé kia, cậu ta chắc chắn không leo vào được, nên không quan tâm. Không ngờ sau khi thử mấy lần, thằng nhỏ đã thật sự chui vào vỏ trứng, Một Hai Ba vội giơ móng vuốt ném ra ngoài, nện xuống đất.

Tiểu xoăn rêи ɾỉ một cách đáng thương, rồi đưa mắt nhìn sang chiếc giường làm bằng năm quả nấm lớn của Nguyễn Nhu.

Nguyễn Nhu bất giác rùng mình, vỗ vỗ trên giường bất lực nói: "Chỉ cần nửa đêm em đừng cắn chị."

Nghe vậy, Tiểu xoăn khéo léo vẫy đuôi, rồi nhiệt tình bay lên giường của Nguyễn Nhu.

Phần 25

Sáng sớm hôm sau, xác Thú tam trường được mang về nơi cư trú, lần này tổng cộng có hai con, một con đực và một con cái, chúng là một đôi.

Nguyên nhân tử vong vẫn là vũ khí đâm xuyên bụng, chảy máu quá nhiều.

Con Thú tam trường cái đã rất đẹp, với bộ lông màu trắng như tuyết và phần đuôi hơi cuộn lại. Trông rất quen mắt, Nguyễn Nhu nghi ngờ vỗ đầu, chỉ là cô không thể nhớ đã nhìn thấy ở đâu.

Đúng lúc này, một bóng thú nhỏ nhắn màu trắng đột nhiên từ bên cạnh nhảy ra, lập tức rơi trên hai thi thể, chính là Tiểu xoăn.

Nguyễn Nhu đột nhiên nhận ra Thú tam trường giống cái trông rất giống với Tiểu xoăn!

Mối quan hệ của họ có thể là ...?

Tiểu xoăn nằm trên cái xác, tiếng ô ô trong cổ họng khiến thân hình yếu ớt càng thêm đáng thương. Cậu liếʍ đi liếʍ lại vết thương trên bụng tử thi, như thể liếʍ sạch máu đã khô, thi thể sẽ tự nhiên hồi phục.

Một Hai Ba cũng đi tới, ngồi xuống bên cạnh Thú tam trường đực, nhìn xuống thi thể, lỗ tai rũ xuống, vẻ mặt vô cảm, nhưng nhất định không vui.

Tâm trạng của Nguyễn Nhu trở nên nặng nề hơn với họ, cô chậm rãi đi đến chỗ Tiểu xoăn và nhẹ nhàng chạm vào tóc cậu. Đứa trẻ còn quá nhỏ mà cha mẹ nó đã qua đời, tương lai nó sẽ lớn lên như thế nào trên lục địa nguy hiểm này?

…………

Sau đó, Một Hai Ba và Nguyễn Nhu đã đào một cái hố lớn chôn cất cha mẹ của Tiểu xoăn. Tiểu xoăn gây ồn ào bên cạnh, không chịu rời khỏi cha mẹ mình, nhảy xuống hố, gần như bị vùi trong đất. Một Hai Ba tức giận, lôi cậu ta từ trong đất ra, tiếp đó nhấc chân đá cậu ta đi ngàn dặm.

Tiểu xoăn lúc này đã yên lặng hơn, cậu không dám làm phiền Một Hai Ba nữa. Nguyễn Nhu chỉ biết cậu bé đang buồn, nhưng không biết cậu có khóc không, trong ấn tượng của cô, dã thú sẽ không rơi nước mắt. Nguyễn Nhu thỉnh thoảng nhìn chăm chú vào mắt Tiểu xoăn, cảm giác so với tối hôm qua có chút sương mù, có chút mơ hồ, nhìn không rõ.

Sau khi chôn cất cha mẹ của Tiểu xoăn, Một Hai Ba đưa Nguyễn Nhu và Tiểu xoăn trở về hàng, anh tìm một vài cành cây, cắt một mảnh đất ở góc hang và chỉ vào Tiểu xoăn. Điều này có nghĩa rằng đây sẽ là nơi cậu bé ngủ trong tương lai, Một Hai Ba có ý định nhận nuôi cậu.

Tiểu xoăn nhìn Một Hai Ba, trong lòng dấy lên một thứ tình cảm có thể gọi là biết ơn.

Kể từ ngày đó, đợt huấn luyện leo cây đã có thêm một Thú tam trường, còn Nguyễn Nhu có thêm một người sư đệ.

Mỗi lần Nguyễn Nhu và Tiểu xoăn bị Một Hai Ba bắt liều mạng leo cây, trong lòng cô luôn có một nỗi buồn. Cô thực sự làm mất mặt người huấn luyện động vật, đã bị một dã thú bắt nạt thành như vậy.

Nguyễn Nhu đã đặt cho Tiểu xoăn một cái tên là Cuộn Cuộn, trùng tên với chú chó cưng lông xù ở nhà.

Cuộn Cuộn rất dính Nguyễn Nhu, tất nhiên cũng rất dính Một Hai Ba. Nhưng Một Hai Ba rất lạnh lùng với cậu. Anh sẽ chơi với cậu ấy khi có tâm trạng tốt. Nếu tâm trạng không vui, anh sẽ đá cậu ta đi.

Cuộn Cuộn từ từ lớn lên, tính tình càng ngày càng hoạt bát. Mặc dù cậu đã dần dần bắt đầu ăn một số loại cá và thịt nhỏ, nhưng lúc nào cậu vẫn nghĩ về việc bú sữa của Nguyễn Nhu, nhưng mỗi lần đều phải thất vọng. Một Hai Ba lúc đầu chỉ nhìn cậu và Nguyễn Nhu cãi nhau rồi bỏ qua, sau đó không hiểu sao dần dần anh lại thích thú với bộ ngực của Nguyễn Nhu, nhiều lần anh cố gắng hút sữa với Cuộn Cuộn làm Nguyễn Nhu sợ đến mức buông tay chạy trối chết. Cô nhất định phải mặc hai chiếc áσ ɭóŧ bất kể thời tiết nóng nực thế nào.

Nguyễn Nhu phát hiện một điều rất không thể tin được, ngực Thú tam trường cái không phồng lên! Cô đã lén lút quan sát rất lâu, nhưng cô không tài nào đoán ra được tại sao bộ ngực của bọn họ lại không phồng lên, cuối cùng cô chỉ có thể ngớ ngẩn tự nhủ rằng "Giống cái Thú tam trường thuộc chủng tộc ngực phẳng. "

Điều đó không tệ. Nguyễn Nhu, người phụ nữ lang thang trên rìa của cup B và cup C, đã trở thành một " Ba đào sóng vỗ". Một Hai Ba và Cuộn Cuộn quan tâm đến bộ ngực của cô, điều này là dễ hiểu.

Chỉ là ... Cuộn Cuộn có thói quen bú sữa, nghĩa là cậu đã được bú sữa mẹ, điều mâu thuẫn là con cái ở đây là sinh vật không có vυ", vậy sữa ở đâu ra?

Nguyễn Nhu cảm thấy khó hiểu ...

Phần 26

Hôm nay là đêm rằm, thời gian Thú tam trường trở về nơi cư trú cũng sớm hơn bình thường rất nhiều. Nguyễn Nhu vốn tưởng rằng có Thú tam trường ngoại lai muốn gia nhập bộ lạc, nhưng tình huống thực tế hiển nhiên không phải như vậy.

Trong các trận chiến thông thường, giống cái sẽ không tham gia, chỉ tụ tập xung quanh để xem. Nhưng hôm nay thì khác, Nguyễn Nhu nhìn thấy nhiều Thú tam trường cái ngồi thành một vòng tròn lớn xung quanh đống lửa, chải đầu cho nhau, một số trong đó còn đi tán tỉnh các Thú tam trường đực.

Một Hai Ba trở về và ngồi trong vòng tròn lớn này. Anh cầm con mồi bắt được hôm nay trên tay. Chúng là hai động vật bò sát dài 5 mét, thoạt nhìn khá giống thằn lằn, nhưng không phải vậy. Ngay lập tức, vài Thú tam trường cái chạy tới, ngồi xuống bên cạnh Một Hai Ba, hai con mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào " đôi thằn lằn", " Aler ...". Cô không biết họ nói về gì .

Một Hai Ba thỉnh thoảng sẽ đáp lại vài lần, không để ý mấy Thú tam trường cái kia, cũng không nhiệt tình. Mấy Thú tam trường cái bị lạnh nhạt, dần dần chán nản, lần lượt rời đi, nhưng có chút tiếc nuối nhìn những "con thằn lằn" trong tay Một Hai Ba, vừa rời đi vừa nhìn lại mấy lần.

Nguyễn Nhu bắt đầu quan sát hoàn cảnh xung quanh, cô phát hiện cách đó không xa có vài ba giống đực giống như Một Hai Ba. Tất cả đều ngồi trên mặt đất, tự mình mang theo con mồi, thu hút nhiều Thú tam trường cái đến hiến mị, nếu giống đực và giống cái thích nhau, chúng sẽ rời khỏi vòng tròn và trở về hang của con đực để qua đêm.

Nguyễn Nhu dần dần hiểu đây là một buổi hẹn hò tập thể của Thú tam trường !

Cô cũng tìm thấy bóng dáng bạn tình của Lông Đốm Ngắn giữa một bầy Thú tam trường cái đang hiến mị, lúc đầu cô rất ngạc nhiên, nghĩ rằng bạn đời của Lông Đốm Ngắn không chung thủy và phản bội hắn. Nhưng sau đó Nguyễn Nhu phát hiện ra Lông Đốm Ngắn cũng đang ngồi cách đó không xa vui vẻ tán tỉnh các giống cái khác, cô cảm thấy nhẹ nhõm.

Có vẻ như mối quan hệ giữa Thú tam trường khá lộn loạn tùy tiện, không có bạn lữ cố định và có thể ly hôn bất cứ lúc nào.

Màn đêm dần dần buông xuống, ánh trăng càng ngày càng sáng. Nhiều Thú tam trường đực đã tìm thấy những giống cái yêu thích của mình, dẫn người đẹp, mang con mồi quay về hang qua đêm.

Thậm chí Một Hai Ba cũng xác định được một giống cái có thể đưa về hang. Đó là Thú tam trường với bộ lông đỏ rực, trông rất xinh đẹp, ngẩng cao đầu, mang vẻ kiêu sa, lộng lẫy của nữ hoàng, đứng cùng Một Hai Ba vàng óng rất xứng đôi.

Nguyễn Nhu đột nhiên muốn đặt cho cô một cái tên, Nima.

~~~~~~``````````~~~~~~~~````````~~~~~~~

Tác giả có chuyện muốn nói: Ahhhh, chương cuối ít hoa quá, tim ta a..., phổi ta a..., dạ dày ta..., trứng của ta... bị thương ...

Ngắm nhìn bá vương của ta, anh đẹp quá ... Ta nhìn Nima mà rơm rớm nước mắt.

Ngồi trước máy tính cả buổi chiều hôm nay, ta bị đau lưng. Các bạn cùng lớp rủ ta đi bơi nhưng không dám đi.