Chương 41: Quái thú hoa lệ bị sét đánh ...

Phần 100

Nguyễn Nhu không cho rằng Một Hai Ba không trở lại nhiều ngày như vậy vì anh ngẫu nhiên hứng khởi muốn tìm kiếm dấu vết lãng mạn ngọt ngào của bọn họ trong rừng.

Nhân tài bị sét đánh đến không có IQ thì làm như vậy, chưa kể đây còn là dã thú.

Nhưng tình hình thực tế là ...

Khi Nguyễn Nhu nửa vui nửa buồn xen lẫn thấy Một Hai Ba, anh thực sự đang đi bộ trong rừng! !

… Ngay lúc đó, cô gần như ngất đi vì tức giận - Mẹ kiếp cô ở trong hang lo lắng cho anh, không ăn không ngủ được, nhưng người liên quan không hề cảm thấy khủng hoảng, mà anh vẫn ung dung đi bộ! ! !

Điều kỳ lạ hơn nữa là ... Một Hai Ba ... không ngờ ... thực sự ... theo sau một người đàn ông bản địa ...

OMG ... Cảnh này hiếm và kỳ lạ như khi thấy Gaddafi và Obama ôm nhau hơn nữa còn hôn lưỡi thân mật ...

... Hai đối thủ một mất một còn đυ.ng vào cùng nhau! ... Nhưng cả hai bên đều rất bình tĩnh ... Lại còn đi dạo cùng nhau! !

Nguyễn Nhu lúc này đang rất tức giận, cô hít một hơi thật sâu hét lớn một tiếng về phía trước: "Một Hai Ba !!"

... Buồn cười chính là Một Hai Ba tiếp tục tiến về phía trước mà không nhìn lại, nhưng người đàn ông kia đột nhiên quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Nguyễn Nhu trong sự ngạc nhiên. Anh ta quơ chân múa tay nắm lấy đuôi của Một Hai Ba kéo nó. Định kéo Một Hai Ba lại, nhưng tiếc là sức không bằng, không những không kéo được Một Hai Ba mà còn bị cái đuôi của anh kéo về phía trước.

Nguyễn Nhu nhìn cặp đôi kỳ lạ một cách khó hiểu, lại hét lên: "Một Hai Ba dừng lại cho em!"

... Một Hai Ba vẫn bước về phía trước như thể không hề nghe thấy, nhưng người đàn ông lại bị kích động bởi tiếng kêu của Nguyễn Nhu, cố gắng hơn để kéo Một Hai Ba trở lại, nỗ lực mà giãy giụa một phen nhưng vô dụng, anh ta vẫn bị Một Hai Ba kéo về phía trước.

Nguyễn Nhu lúc này thực sự tức giận, hai tay chống hông hét lớn một tiếng: “Một Hai Ba ngươi trở lại cho ta !!!” Giọng nói lảnh lót âm vang tận mây xanh.

Nghe vậy, người đàn ông cũng nóng nảy, lúc này buông đuôi Một Hai Ba ra, không còn muốn kéo cậu nữa, mà lao thẳng về phía Nguyễn Nhu, nhanh chóng dừng lại trước mặt cô.

Nam nhân có chút ngây ngô, nói chuyện cũng không thành thạo, do dự nói: "Thịt Mềm, anh, Một Hai Ba..."

Nhìn gương mặt ngạnh lãng kiên nghị của người đàn ông trước mặt, lông mày Nguyễn Nhu cau lại nghi ngờ.

Không để ý tới anh ta, Nguyễn Nhu lao tới, đứng trước mặt Một Hai Ba, lớn tiếng hỏi: "Em vừa gọi anh, sao anh lại không để ý em?"

Nghe thấy âm thanh, Một Hai Ba chậm rãi quay đầu đầy lông xù nhìn về phía Nguyễn Nhu, đôi con ngươi màu nâu vàng dựng thẳng rất quen thuộc, nhưng hiện tại lại đánh giá toàn thân Nguyễn Nhu với ánh mắt xa lạ, khiến cô không thể giải thích được ma run rẩy, trái tim cô lạnh lẽo.

“Vừa rồi em gọi anh, sao anh lại không để ý em?” Cô lặp lại lần nữa, nhưng rõ ràng cô đã không còn tự tin như vừa rồi.

Một Hai Ba không trực tiếp trả lời câu hỏi của Nguyễn Nhu, anh bẻ một cành cây trên cây, sau đó ngồi xổm và bắt đầu vẽ thứ gì đó trên bùn.

Nguyễn Nhu nghiêng đầu qua và thấy anh ấy đang viết chữ! !

... Hàng chữ được viết quanh co, tuy không đẹp nhưng miễn cưỡng có thể hiểu được.

"Tôi không nghe thấy bạn gọi tôi."

Nguyễn Nhu tạm thời bỏ lại câu hỏi "tại sao Một Hai Ba có thể viết được" ra sau đầu, cô mở to mắt nói: "Em vừa gọi Một Hai Ba lớn như vậy, làm sao anh không nghe thấy?"

Một Hai Ba dừng vài giây, mới cúi đầu tiếp tục viết: "Tên của tôi không phải là Một Hai Ba."

…………

“Cái gì?” Nguyễn Nhu cau mày nghi ngờ.

“Bạn có thể đã nhận ra nhầm người.” Một Hai Ba viết lại.

Lúc này, người đàn ông vừa rồi cũng đuổi theo, đứng ở bên cạnh Nguyễn Nhu đáng thương ói ra: "Thịt Mềm, anh a, anh là..."

Nguyễn Nhu quay đầu nhìn anh, trong tiềm thức đột nhiên cảm thấy nếu trên đầu anh có hai lỗ tai thì lúc này nhất định sẽ rủ xuống.

"Anh nói anh là gì?"

"Anh là ..." Người đàn ông mà nói không nên lời, há mồm thật lâu cũng không phun ra được một chữ, cuối cùng anh nói từng từ:: "Anh, mới, là Một Hai Ba."

... Thế giới của Nguyễn Nhu đột nhiên sụp đổ.

Phần 101

Sau khi trở về hang cùng một sinh vật bề ngoại giống Một Hai Ba và một sinh vật nội tâm giống Một Hai Ba, Nguyễn Nhu mới phát hiện tất cả hai người bọn họ đều bị bỏng nhẹ, vết thương ở da bị cháy xém như muội than, trông thật đáng sợ.

Nguyễn Nhu vội vàng tìm một bộ sơ cứu, vừa bôi thuốc lên vết thương cho họ vừa hỏi rõ chuyện gì đã xảy ra.

Vì không rõ ai là Một Hai Ba, Nguyễn Nhu quyết định người có hình dạng người là "người" và người có hình thú là " thú" để phân biệt được họ.

“Đầu tiên, ai trong các người là Một Hai Ba.” Nguyễn Nhu hỏi.

“Anh!” Người đàn ông lập tức giơ hai tay lên.

Con quái vật cũng duỗi chân ra và chĩa vào người.

Khi Nguyễn Nhu nghe câu trả lời này, cô không thể phân biệt được là buồn hay vui. Cô điều chỉnh lại suy nghĩ phiền loạn, cô chăm chú nhìn người, hỏi:" Như vậy giả thiết anh thật là Một Hai Ba, vậy anh nói cho tôi vì sao anh biến thành như vậy?”

Người đàn ông nuốt nước bọt, chậm rãi nói: "Anh, ở trong rừng, gặp, anh ta … luc đánh nhau, bị sấm sét đánh ngất xỉu ... tỉnh dậy, sau đó, phát hiện, anh trở thành anh ta, anh ta trở thành anh ... "

Câu trả lời này hoàn toàn giống với suy đoán hoang đường của Nguyễn Nhu, sau vài giây im lặng, cô quay đầu nhìn thú và hỏi: "Anh ấy nói có đúng hay không?…… Là thật hay giả?”

Thú viết trên mặt đất: "Thật."

...

Từ cử chỉ nhỏ này, Nguyễn Nhu có thể biết rằng anh ta thực sự không phải là Một Hai Ba. Một Hai Ba còn không cầm được bút chứ đừng nói đến viết chữ, khi trả lời câu hỏi cũng chỉ biết dùng phương pháp “ điểm tai”, “rung tai”.

...... Vào lúc này, người bên cạnh thú gật đầu phụ hoạ.

Nguyễn Nhu cảm thấy mình không thể nhận định người là Một Hai Ba nhanh như vậy, cô nói: " Người, anh trả lời cho tôi một vài câu hỏi."

“Ừ.” Người đàn ông vội vàng gật đầu.

"Một Hai Ba anh thích ăn gì nhất?"

“Luộc, cua, cua.” Người đó gần như thốt lên, nhưng khẩu âm không chuẩn như cũ.

"Bạn lữ của Một Hai Ba là ai? Bao nhiêu cái?"

“Thịt Mềm, chỉ có Thịt Mềm, chỉ một cái thôi.” Câu trả lời ngây ngốc này khiến Nguyễn Nhu không hiểu sao cảm thấy ấm áp.

"Cuộn Cuộn là ai?"

"Đứa trẻ."

= =.

"Cuộn Cuộn có bạn lữ không?"

“Không có.” Người đàn ông thành thật lắc đầu.

“Lần trước Một Hai Ba hôn lên mặt của một Thú tam trường cái, anh có nhớ kia là ai không?” Nguyễn Nhu lần này cố ý nói chuyện giả, chỉ muốn xem người có mắc bẫy hay không, đến tột cùng là thật là giả.

“ Nói bậy!” Sắc mặt của người đó đột nhiên nhăn lại thành bánh bao, anh nghiêm nghị nói: “Tôi chưa từng có. Tôi từng hôn giống cái khác, ngoại trừ Thịt Mềm.”

Sau đó anh ta nhìn Nguyễn Nhu với ánh mắt đánh giá "Có phải Thịt Mềm không?"

Nguyễn Nhu ho nhẹ rồi ngồi thẳng dậy. Cô ngừng đặt câu hỏi cho người, vì sợ nếu cô tiếp tục đặt câu hỏi, thân phận của cô cũng sẽ bị nghi ngờ.

Chuyển sự chú ý của mình sang thú, Nguyễn Nhu hỏi: "Anh không phải là Một Hai Ba vậy anh là ai?"

Thú cúi đầu, viết hai ký tự bằng một nhánh cây.

Ước Tệ.

Đây nên là tên của anh ta.

"Ước Tệ, anh làm gì trong khu rừng này?"

"Hái thuốc" Thú viết.

"Chỗ ở của anh có gần đây không?"

"Khá xa, nhưng hái thuốc ở dưới biển, cho nên tôi tới đây."

Nguyễn Nhu im lặng trong vài giây và hỏi: "Tại sao lại đánh nhau với Một Hai Ba?"

Thú nhìn người và chậm rãi viết: "Nó tấn công tôi trước."

………… Đây quả thực là tác phong của Một Hai Ba ==.

"Bây giờ anh bị đổi thân xác với Một Hai Ba, anh định tính sao?"

Thú dừng lại, dường như đang suy nghĩ về điều này, một lúc sau, anh ta cúi đầu xuống viết: "Bộ tộc của chúng tôi có vu sư có thể giải quyết loại chuyện này ... Nhưng tiền đề yêu cầu cả tôi và Một Hai Ba phải ở hiện trường nơi vu sư sử dụng phép thuật. "

"... Ý của anh là mang Một Hai Ba trở về bộ lạc của mình?"

"Đúng, chỉ có cách này."

"Tại sao tôi phải tin anh."

"Tôi không có chứng cớ làm cô có thể tin ... Nếu coi không chịu để Một Hai Ba theo tôi trở về bộ lạc, tôi chỉ có thể ở chỗ này cho đến khi cô đồng ý, nếu không tôi vĩnh viễn ở lại trong cơ thể Một Hai Ba.” Tương tự, Một Hai Ba chỉ có thể trong hình dạng con người hoạt động mãi mãi.

Nguyễn Nhu lần này im lặng một lúc lâu, quay đầu nhìn Một Hai Ba hình người thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: "Không ai có thể đảm bảo anh có âm mưu gì. Để cho tôi nghĩ xem, một thời gian. "

“Được rồi.” Về Ước Tệ được viết ra mà không do dự.

Phần 102

Buổi tối, khi đi ngủ, Nguyễn Nhu chui vào trong vỏ trứng nằm xuống. Một Hai Ba theo cô vào, đưa tay ra, vỗ nhẹ vào lưng cô.

Nguyễn Nhu quay lưng lại với Một Hai Ba, phớt lờ anh.

Một Hai Ba cố gắng vỗ thêm vài cái nữa, nhưng Nguyễn Nhu vẫn phớt lờ anh, vì vậy anh buồn bã thu tay lại, mím môi mất mát.

Vốn tưởng rằng Một Hai Ba sẽ không gọi cho cô nữa, nhưng sau khi hai bên im lặng một lúc, Nguyễn Nhu lại nghe thấy Một Hai Ba nhẹ nhàng gọi từ phía sau: "Thịt Mềm..."

Như nghĩ cô vẫn chưa tin anh, anh lại nói thêm một câu: "Anh, Một Hai Ba..."

Anh chưa bao giờ có thể học cách kết nối ba con số này.

Nguyễn Nhu vẫn không lên tiếng, Một Hai Ba mạnh dạn duỗi tay kéo ống tay áo cô: "Mặc kệ anh..."

Tiếng van xin giống như chó con bị chủ bỏ rơi, Nguyễn Nhu rốt cuộc không nhịn được quay đầu lại nhìn Một Hai Ba, đôi mắt có lúc trở nên sũng nước.

"Em biết đó là anh," cô nức nở nói.

“ Ngu ngốc.” Nguyễn Nhu đấm Một Hai Ba rồi gạt nước mắt nói: “Sao không nghe lời mà phải kéo bè kéo lũ đánh nhau !… Bây giờ thành ra thế này… ooh."

Mặc dù khuôn mặt này trông đẹp trai và thân thiện hơn nhiều so với Thú tam trường, nhưng Nguyễn Nhu vẫn thích khuôn mặt lông vàng hơn.

"Anh xin lỗi ..." Một Hai Ba rũ mắt xuống.

Nguyễn Nhu lắc đầu, thở dài và nói: "Em không trách anh. Em chỉ có thể trách ông trời không có mắt, đánh anh, làm anh có bộ dạng có coi thế này."

“Bùm!” Ước Tệ, người đang ngủ trong góc, đột nhiên đấm vào tường.

"Hừ ..." Một Hai Ba gật đầu. Nhìn vẻ mặt buồn bã của Nguyễn Nhu, anh vô thức muốn vươn tay ôm cô vào lòng, nhưng Nguyễn Nhu đã ngăn anh lại giữa chừng.

"Đừng chạm vào em, cho đến khi anh đổi lại thành hình thú."

"..." Một Hai Ba ngừng lại, anh vui vẻ thu tay lại, giấu sau mông.

“Một Hai Ba ngoan.” Nguyễn Nhu cố gắng kéo một nụ cười với anh, nói: “Không phải em không cho anh ôm, mà là không cho Ước Tệ ôm em, anh ta là quá xấu xí."

“ Bùm!” Ước Tệ, người đang ngủ trong góc, đấm vào tường một lần nữa.

Lúc này, trong lòng Ước Tệ đầy tức giận cảm khái vạn ngàn ――

Nima cũng là một mỹ nam trong bộ tộc, anh thế nhưng nhiều lần bị người phụ nữ có vấn đề về thẩm mỹ này gọi là xấu xí! ! ψ (╰_╯) Anh vẫn chưa ghét con sư tử vàng này xấu xí đâu! !