Chương 42 : Huyết mạch của loài người quá thấp ...

Phần 103

Không biết có phải do tâm hồn thay đổi không. Tính tình của Một Hai Ba không còn cáu kỉnh nữa, không cần sáng nào cũng dậy sớm đi săn trong rừng nữa. Và mặc dù Ước Tệ thừa hưởng cơ thể của Một Hai Ba, nhưng anh ta vẫn cư xử tương đối bình thường, không táo bạo trong thời điểm hiện tại.

Đây là điều duy nhất đáng được ăn mừng.

Những ngày chung sống ba người có chút không quen. Buổi tối đi ngủ, Ước Tệ ngáy suýt nữa có thể đánh thức thần tiên trên trời, Nguyễn Nhu bị anh ta ồn ào không ngủ được.

Một Hai Ba cau mày kinh tởm nói: "Hắn, ngáy ngủ, thật ồn ào."

Nguyễn Nhu bất lực nhìn Một Hai Ba, nói, "Giờ thì cuối cùng anh cũng hiểu cảm giác của em rồi phải không?"

“… Hả?” Một Hai Ba, anh bị sốc.

"Trước đây anh ngáy như thế này ..."

"..." Một Hai Ba im lặng. .

Buổi sáng thức dậy, Nguyễn Nhu và Một Hai Ba đi săn trong rừng, còn Ước Tệ đợi trong hang.

Trước khi Nguyễn Nhu rời đi còn không quên dặn dò: "Đừng đi đâu, cẩn thận đừng làm hỏng cơ thể Một Hai Ba!"

Ước Tệ, anh trừng mắt nhìn cô nói: "Cô cũng nên cẩn thận, đừng tưởng làm chuyện ô uế với thân thể của tôi."

"..." Nguyễn Nhu bị chặn họng, một giây sau lập tức đánh trả: "Tuy rằng tôi rất muốn làm một ít chuyện với Một Hai Ba, nhưng thân thể của ngươi quá xấu xí, ngươi đừng lo lắng, ta sẽ không xuống tay đâu." . "

"..." Ước Tệ vô cùng sốc.

Phần 104

Nguyễn Nhu dẫn Một Hai Ba vào rừng rậm, không vội đi săn, cô muốn hái một ít rau quả trước.

Một Hai Ba chưa quen với cơ thể mới của mình, chẳng hạn như có thể đứng yên trên mặt đất và dễ dàng dùng tay lắc cành để hái quả. Nhưng hiện tại không được nữa, dù tay anh có dùng sức như thế nào thì cũng giống như đang quảng cáo, cánh tay cũng không duỗi dài ra được chút nào chứ đừng nói là hái quả trên cành.

Anh rất chán nản, chỉ có thể trèo lên cây cùng với Nguyễn Nhu với vẻ mặt đau khổ, sau khi hái quả xong mới cẩn thận trèo xuống.

Trước kia Nguyễn Nhu trèo cây, Một Hai Ba thường kéo dài một cái đuôi ra phía sau để đỡ cô không cho cô ngã xuống ... nhưng bây giờ thì không thể nữa, cái đuôi cũng không có, nên anh chỉ có thể sử dụng một tay còn lại miễn cưỡng đỡ lấy mông cô, nhưng cô hung ác tát anh một cái, mắng anh lưu manh.

... Một Hai Ba, lúng túng rút tay về, thật là đáng thương và oan uổng.

Ngoài ra, điều khiến anh không thể chịu nổi nhất chính là lớp da hổ bao quanh hạ thân của mình.

Theo Nguyễn Nhu, đây là thứ không thể thiếu đối với sinh hoạt của con người và được dùng để che đậy.

"Che đậy" anh không hiểu, nhưng anh không phản đối cách ăn mặc của Nguyễn Nhu, dù sao thân hình trắng bóng của cô bị Thú tam trường nhìn thấy cũng có hại.

Nhưng nếu bị buộc phải vây quanh tấm da hổ che đậy này ... thì anh cũng không muốn.

Thứ nhất, tấm da hổ này hạn chế và ảnh hưởng rất nhiều đến phạm vi vận động của anh, thứ hai, tấm da hổ này không dễ chịu như chính lông của anh, dán trên da không thoải mái còn không bằng không mặc.

Một Hai Ba nghĩ lại, cảm thấy không cần phải che đậy nên lập tức ra quyết định, xé da hổ kêu “ roẹt” một tiếng, ném xuống suối nhỏ gần đó, bị dòng nước cuốn trôi.

Khi cô nghe thấy tiếng động, Nguyễn Nhu quay đầu lại, và nhìn thấy Một Hai Ba đứng cách đó không xa không mặc gì, đang nhếch mép cười với cô. Nguyễn Nhu tức giận đến mức đi về phía Một Hai Ba và lớn tiếng nói: "Tại sao anh lại ném da hổ đi !?"

“… Không, thoải mái.” Một Hai Ba thành thật trả lời, anh lắc tay, đá vào đùi mình, nói, “Bây giờ, thoải mái.”

Nguyễn Nhu một tay ôm trán nói: "Đây không phải là vấn đề về thoải mái hay khó chịu! ... Hiện tại anh là người nên phải mặc quần áo, che đậy! Hiểu không?"

“Không!” Một Hai Ba chậm rãi lắc đầu, và nói một cách đương nhiên: “Anh không, che đậy… Anh, không, phải người.” Dứt lời anh lại lắc đầu.

"..." Nguyễn Nhu thở dài, không biết nên giải thích như thế nào với hắn "Anh không phải người, nhưng hiện tại anh là người!"

Lúc này, Một Hai Ba đã tìm ra điểm tò mò mới.

“… Đây, tại sao, khác với anh?” Anh mở to mắt, hai tay cầm cái vật mềm mại màu đỏ tím, rất khó tưởng tượng.

Mặt Nguyễn Nhu lập tức đỏ bừng, chỉ vào hạ thân Một Hai Ba hơi hơi run rẩy nói: "Anh, anh, anh... Đừng đυ.ng vào! Đó là lão nhị của người khác!"

Một Hai Ba, như thể không nghe thấy lời của Nguyễn Nhu, anh vẫn đang khám phá gốc rễ của những điều xấu xa của con người, lẩm bẩm: "Thật ... là khác ..."

Anh cố gắng kéo kéo đỉnh, nhưng kết quả không có gì thay đổi, anh mím miệng thất vọng nói: "Này ... Nơi này, không thể, kéo dài ..."

Hắn ngẩng đầu, thu ba lưu chuyển ( đôi mắt) nhìn Nguyễn Nhu một vòng, vẻ mặt bi thương rõ ràng ẩn chứa một ít chữ lớn! —— Giống đực con người quá yếu.

“Ai nói không duỗi dài!” Nguyễn Nhu trừng mắt nhìn anh, nhịn không được vì nhân loại vãn hồi một chút tự tôn. "Chỉ là anh không tìm ra bí quyết thôi."

"Nói dối ..." Một Hai Ba cúi đầu, vươn tay kéo lại, nhưng cuối cùng vẫn là không có kéo ra, mà là vô tình kéo đau, nghiến răng nghiến lợi kêu lên: "Ngươi xem. ... không thể kéo dài ... "

"..." Nguyễn Nhu nửa giây vô ngữ, cong môi khinh thường, quyết định không rối rắm chuyện nhàm chán này với Một Hai Ba.

... Hơn nữa, nếu thứ đó thực sự biến dài ra, cô sẽ thực sự hết cách.

Nguyễn Nhu vỗ một cái vào đầu Một Hai Ba, vừa đi về phía trước vừa nói: " Được rồi được rồi, nhanh lên, đừng chơi nữa."

"Ừm ..." Một Hai Ba đáp lại, cuối cùng thả đôi tay tà ác xuống, đứng thẳng người đuổi kịp Nguyễn Nhu.

Phần 105

Chiều cao ban đầu của Ước Tệ là hơn 1,8m. Anh ta có vẻ là một người rất thích rèn luyện. Làn da của anh ta cho ra ngoài sân bắn quanh năm mà phơi thành màu sô cô la. Cơ bụng sáu múi khiến người xem thèm thuồng, trên người không có một chút mỡ, khuôn mặt cũng ưa nhìn, đường nét rõ ràng, rắn rỏi, đủ các tiêu chuẩn của một người mẫu nam.

Dáng người này hoàn toàn trái ngược với cái bụng mũm mĩm giống kangaroo mẹ Một Hai Ba, nhưng Một Hai Ba lại tự cảm thấy rằng hình dáng của Ước Tệ kéo chân sau anh rất nhiều, trên đường đi luôn chọn những đặc điểm xấu, anh ta hơi nói lắp, như tiếng chim kêu gây ồn ào không ngừng.

Nguyễn Nhu ban đầu rất không quen nói chuyện Một Hai Ba, cô đã thích đoán suy nghĩ của anh thông qua Một Hai Ba chuyển động cơ thể. Nếu để anh chủ động nói ra, cô sẽ hơi mất hứng. Nguyễn Nhu muốn tìm một mảnh băng dính để bịt miệng Một Hai Ba lại, và cô đã làm như vậy.

... Nhưng sau khi làm điều này, cô ấy đã phát hiện ra. Mặc dù tôi có thể đoán được điều anh ấy muốn thể hiện thông qua chuyển động cơ thể của Một Hai Ba, nhưng cô không thể hiểu được ý nghĩ Một Hai Ba thông qua nét mặt và biểu tình của "Ước Tệ".

Bất đắc dĩ, Nguyễn Nhu phải để miệng của Một Hai Ba tự do trở lại, sau đó nghe anh tra tấn, bla bla bla, nói tất cả những điều không tốt về con người ...

Sau đó, Nguyễn Nhu bất lực trả lời: "Đừng lo lắng, em sẽ không thích giống đực con người."

... Một Hai Ba không ngờ lại yên tĩnh lại.

...

Quay trở lại chủ đề này, mặc dù dáng người Ước Tệ đẹp về mặt thẩm mỹ, nhưng xét về mặt thực tế thì nó kém xa Một Hai Ba.

Chà, điều này thực dụng có nghĩa là gì? ... Câu trả lời là: tất cả các loại thực dụng.

... Ví dụ, về săn bắn, Một Hai Ba có thể dễ dàng bắt được một con mồi nhỏ và mang nó về nhà, nhưng bây giờ, kỹ thuật săn của anh không khác nhiều so với Nguyễn Nhu đã được huấn luyện, sự linh hoạt mềm dẻo của anh thấp hơn, không bằng cô, hai người cùng nhau mới có thể bắt được dã vật to, nếu không may mắn, bọn họ không những không bắt được mà còn bị thương.

… Ví dụ, về thể lực, Một Hai Ba đã từng chạy ba km mà không tốn một giọt mồ hôi, nhưng giờ thì không ổn. Sau mười phút chạy, anh thở hổn hển vì kiệt sức miệng lưỡi khô khốc. Vốn dĩ Một Hai Ba cũng muốn bay trên đôi cánh của mình, nhưng sau khi nhảy lên và lắc lư cánh tay của mình một cách tuyệt vọng, anh thấy mình không kiên trì một giây nào đã rơi xuống đất.

... Này, anh quên rằng bây giờ anh không có cánh.

… Ví dụ như ở khía cạnh đào hoa, Một Hai Ba mềm mại như bông, lông tóc mượt mà óng ả, Nguyễn Nhu không thể nhịn được muốn đi lên cọ vào người. Một Hai Ba có thể ôm được người đẹp mà không cần làm gì cả. Nhưng hiện tại, toàn thân cơ bắp thô cứng, Nguyễn Nhu không cẩn thận đυ.ng vào một chút liền đau đến gọi mẹ. Một Hai Ba đã cố gắng làm nũng tỏ ra dễ thương vô số lần, ôm bụng lăn lộn trên đất, nhưng Nguyễn Nhu không muốn ôm anh, mà nhìn anh cười nói, "Không phải nói giống đực loài người yếu đuối sao?... Em không thích."

"..." Một Hai Ba không nói nên lời.

… Được rồi, được rồi, chúng ta sẽ không quở trách Ước Tệ không tốt nữa, nếu không anh chàng sẽ tức giận đến mức bật khóc khi biết điều đó.

Nói một ít dễ nghe.

Nguyễn Nhu với Một Hai Ba phối hợp khá tốt, đại công thần là Một Hai Ba. Khẩu kĩ bắt chước của anh giống Nguyễn Nhu hơn, có thể thu hút những con mồi béo tốt hơn. Đồng thời, cũng xin cảm ơn Ước Tệ đã cho Một Hai Ba cái miệng của con người và chiếc lưỡi linh hoạt, nhờ đó, anh có thể bắt chước âm thanh của các loài động vật một cách sống động hơn.

Khi Nguyễn Nhu trở lại hang mang theo chiến lợi phẩm dồi dào, họ gặp một vài Thú tam trường tình cờ đi ngang qua. Nguyễn Nhu nhanh chóng để Một Hai Ba ngồi xổm xuống và nấp sau lưng cô, chờ nhóm Thú tam trường đi qua.

Rốt cuộc, Một Hai Ba hiện đang sử dụng cơ thể của Ước Tệ, có những đặc điểm khuôn mặt rõ ràng của dã nhân viễn cổ. Thú tam trường sẽ không quên chuyện đám dã nhân đã tắm máu chiếm nhà của họ, nên không thể tránh khỏi việc chuyển ân oán của họ cho đồng loại Ước Tệ.

Nguyễn Nhu nghĩ rằng trong tương lai, cô đưa Một Hai Ba ra ngoài nên khiêm tốn một chút, để không gặp lại Thú tam trường.

Sau khi quay trở lại hang, Nguyễn Nhu chọn con mồi để ăn tối nay, những con còn lại để vào hang phụ nơi cất giữ con mồi, có thể ăn một bữa khác.

Ngoài ngủ, Ước Tệ làm gì trong ngày này ngoài ngủ, chỉ có ngủ. Lúc đầu ngủ rất say, nhưng sau đó nhàm chán mà ép bản thân ngủ nên ngủ rất nông.

Khi Nguyễn Nhu quay lại, tiếng động đủ để đánh thức anh ta, Ước Tệ mở mắt ra và ngay lập tức nhìn thấy Một Hai Ba cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, hoặc nói cơ thể của chính mình.

Anh ta không kìm được tức giận gầm lên: "Nữ nhân!! Cô đã làm gì với "tôi" !!"

... Tất nhiên, bây giờ anh ta không nói được lời nói của con người. Nguyễn Nhu nhìn anh gầm lên một cách khó hiểu, nhanh chóng đưa một miếng thịt sống: "Đói không? ... Bây giờ ăn đi."

"..." Ước Tệ nhìn xuống miếng thịt, gần như khóc thét vì tức giận.

Lời editor: Mình cố gắng edit 2 bộ mạt thế và trò chơi xong, mình sẽ edit tiếp bộ này. Chắc tầm 3 tháng xong 2 bộ kia