Chương 30: Huấn luyện thú bắt chước tiếng mèo ...

Phần 71

Kể từ khi xuyên đến thế giới này, Nguyễn Nhu chỉ tự nuôi sống bản thân trong hai ngày, thời gian còn lại sống phụ thuộc vào Một Hai Ba. Nói cách khác, nếu không có Một Hai Ba người cung cấp thức ăn và chỗ ở cho cô, cô không bao giờ biết mình đã chết thảm như thế nào ở khe suối nhỏ.

Mặc dù giống đực bao nuôi bạn lữ là hiện tượng rất bình thường trong tộc Thú tam trường, nhưng giống cái Thú tam trường có thể giúp đỡ bạn tình chút gì đó, còn Nguyễn Nhu… Cô dường như luôn trốn trong túi của Một Hai Ba. Không giúp anh săn thú cũng không sinh con.

Bây giờ Nguyễn Nhu quyết định một mình đi săn trong rừng, tốt nhất là bắt được một ít con mồi tử tế rồi về nhà khoe với Một Hai Ba.

Có hai lý do cho việc này.

Đầu tiên, cô phải chứng minh với Một Hai Ba một lần nữa cô sẽ không rời bỏ anh.

Thứ hai, cô muốn anh nhìn thấy khả năng của cô, nói với anh rằng cô không phải là một người phụ nữ mong manh, chỉ cản trở anh. Cô có thể sử dụng trí tuệ và sức mạnh của mình để giúp anh ... Anh sẽ cảm động sau khi thấy cô làm việc chăm chỉ, anh sẽ ôm cô vào lòng và chà đạp cô hàng trăm lần nha, không bao giờ rời đi nha, vậy không còn gì tốt hơn.,.

Nguyễn Nhu thầm cười khúc khích, bắt đầu đi sâu vào rừng.

Cô không kiêu ngạo, vì đây là lần đầu tiên đi săn, nên chọn một ít động vật có thân hình yếu ớt có sức tấn công thấp để săn.

Cô lật ba lô ra thì thấy thứ có thể giúp đi săn, một con dao găm, một con dao làm bếp, một cái xẻng, một ít thịt bò khô đã hết hạn sử dụng từ lâu, tuy đã hết hạn sử dụng nhưng mùi thơm vẫn còn, có thể dùng làm mồi nhử.

Đầu tiên cô chọn một điểm trong rừng có rất nhiều dấu chân động vật, cho thấy nơi đây thường có động vật hoạt động.

Nguyễn Nhu dùng xẻng đào một cái hố, không sâu lắm nhưng đảm bảo nếu động vật rơi vào, chúng sẽ không thể trèo ra ngoài. Sau đó, cô dùng rất nhiều cành cây tươi che miệng hố, rắc một ít bò khô thơm phức. Thịt bò khô để thu hút động vật tới ăn.

Nguyễn Nhu đã mất rất nhiều thời gian và sức lực để đào hố, cô ngồi xuống bên hố, muốn nghỉ ngơi một lúc.

Phương pháp chờ động vật mắc câu này thực ra không phải là cách khôn ngoan nhất. Không biết có thể bắt được những con vật có chỉ số thông minh thấp hay không, dù có bắt được chúng thì cũng không biết đến bao giờ, nếu chúng không đi con đường này thì Nguyễn Nhu cũng không còn cách nào.

Nếu không có sự giúp đỡ của Một Hai Ba, e rằng cô sẽ không thể bắt được những con vật đã rơi xuống hố.

Để đêm nay Một Hai Ba thấy kết quả đi săn của mình, Nguyễn Nhu suy nghĩ một chút quyết định cô vẫn nên dựa vào chính đôi tay của mình để bắt được con mồi.

Cô tìm thấy một bụi cây rồi nấp vào phía sau, trong đầu nhớ lại phương pháp săn mồi của Một Hai Ba. Một Hai Ba rất giỏi trong việc bắt chước các âm thanh khác nhau trong tự nhiên. Khi có sấm sét, anh kêu rầm rầm, khi trời mưa, anh sẽ kêu tí tách tí tách. Khi buồn chán, anh ta thậm chí sẽ học từ tiếng rêи ɾỉ của Nguyễn Nhu khi cô tình mê ý loạn .… Khụ khụ khụ, hiểu sai hiểu sai.

Nguyễn Nhu vỗ nhẹ lên mặt, sắp xếp lại suy nghĩ và bắt đầu tự hỏi.

Một Hai Ba rất giỏi trong việc bắt chước các âm thanh khác nhau trong tự nhiên, khi có sấm sét, anh sẽ kêu rầm rầm, khi trời mưa, anh sẽ kêu tí tách tí tách, hơn nữa bắt chước rất chuẩn xác tương tự, hầu như không có sai sót. Anh áp dụng tài năng bắt chước âm thanh của mình vào việc săn mồi, thường sử dụng tiếng gọi của các loài động vật khác để thu hút đồng loại của chúng, sau đó lao ra cắn đứt cổ họng kẻ không may kia.

Tất nhiên, Một Hai Ba không phải chỉ sử dụng cách gian xảo này để săn mồi, nhưng Nguyễn Nhu nghĩ cách này là tốt nhất cho cô ... Tốc độ chạy của cô có thể coi là chậm nhất trong rừng, không thể đuổi gϊếŧ động vật, vì vậy tỷ lệ thành công khi thu hút chúng lại gần rồi ra đòn chí mạng cao hơn.

Nguyễn Nhu chỉ biết bắt chước tiếng mèo kêu chó sủa. Mặc dù cô cũng có thể bắt chước kêu của cá heo, nhưng ban ngày trên đất bằng giả tiếng cá heo kết quả chắn chắn cô sẽ không thu hút được bất kì động vật nào

... Đối với tiếng cho sủa, nó dường như cũng không được. Suy cho cùng, chó không phải là loài động vật thường sủa, chúng chỉ sủa khi thấy nguy hiểm và kẻ thù, sẽ rất bất thường nếu cô ở sau bãi cỏ sủa "gâu gâu gâu" không ngừng.

Nguyễn Nhu cuối cùng đã chọn tiếng mèo, hơn nữa còn là tiếng kêu của con mèo cái động dục vô cùng "liêu nhân".

Nguyễn Nhu chưa bao giờ gặp mèo kể từ khi cô đến dị thế đại lục này, nhưng điều đó không có nghĩa là không có mèo ở đây, có lẽ chỉ là do cô kém may mắn nên không gặp được.

Nguyễn Nhu thấy tiếng kêu meo meo của mình khá giống, hy vọng có thể hấp dẫn một con mèo đực háo sắc. Thịt mèo vị cũng không tệ, hehehe ...

"Meo meo ~ Meo meo ~"

Nguyễn Nhu liếʍ miệng, bắt đầu kêu meo meo, trong khi lặp lại từ "meo meo", cô tự nhắc nhở bản thân cố gắng lên! Kêu to hơn!

Cô kêu đến khi thấy hơi mệt, cô đã nuốt nước bọt để làm ẩm cổ họng, sau đó cô tiếp tục kêu.

Trời xanh không phụ lòng người, mèo đực tuy rằng chưa thấy con nào, nhưng xa xa đã nhìn thấy một con gấu trúc nhỏ tung ta tung tăng chạy tới.

Một thoáng Nguyễn Nhu không nói nên lời ...

Tôi nhớ lần trước, Một Hai Ba, khi anh bắt chước tiếng ếch kêu, anh cũng thu hút một con gấu trúc, khi anh bắt chước tiếng của con gà trống cũng thu hút một con gấu trúc. Lần này cô bắt chước tiếng mèo cái động dục kêu cũng chạy tới một con gấu trúc.

Gấu trúc, gấu trúc ... Các bạn có phải quá thích xem náo nhiệt không ...

Nguyễn Nhu nhìn thẳng vào con gấu trúc nhỏ, vô thức siết chặt con dao găm trong tay, sẵn sàng lao về phía trước bất cứ lúc nào giáng cho nó một đòn chí mạng.

... Dù là mèo đực hay gấu trúc, có thịt để ăn cũng rất tốt.

Chú gấu trúc nhỏ không hề hay biết nguy hiểm đang từng bước đến gần, thần chết đang cầm dao nhìn nó cười nham hiểm, nó vẫn dõi theo tiếng mèo kêu của Nguyễn Nhu đứng cách bụi cây một mét , đang kiễng chân lên, tò mò nhìn quanh tìm tung tích của "mèo mẹ", biểu tình ngốc lăng ngẩn người.

Nguyễn Nhu nghĩ thầm nên ra tay thì ra tay, không ra tay lúc này thì lúc nào nữa!? … Vì vậy, tiếng kêu “meo meo” của con mèo đột nhiên biến thành âm thanh “ahhhh” gϊếŧ địch, Nguyễn Nhu hét lên lao ra khỏi bụi cỏ, sau đó nhảy lên người con gấu trúc, dùng sức nặng của cả cơ thể đè chặt nó.

Gấu trúc nhỏ bị Nguyễn Nhu đột nhiên bay ra ngoài làm cho giật mình, nhưng vẻ mặt vẫn ngốc lăng ngẩn người, thậm chí đứng yên không biết chạy, còn trầm ngâm nhìn Nguyễn Nhu.

Nhìn vào khuôn mặt tròn trịa của gấu trúc, con dao găm đang giơ cao của Nguyễn Nhu đột nhiên mất hết dũng khí đâm xuống.

TAT mẹ kiếp, khuôn mặt quen thuộc thân thiết thế này, quầng thâm mắt to không gì sánh được, đây là bảo vật của Trung Quốc.

... Là Tuấn Tuấn? Hay Viên Viên?

Trong lòng Nguyễn Nhu chợt dâng lên một cảm giác tội lỗi, cô nhanh chóng cất con dao găm đi, sau đó đứng dậy khỏi gấu trúc, bước sang một bên.

“Chị hôm nay tâm trạng tốt, đi đi… ahhhhhhhhhhhh!” Nguyễn Nhu "chơi khốc" chưa nói xong, cô đã ngửa mặt lên trời trước hét to, tiếng hét đau đớn dọa chim chóc trên cây sợ hãi đồng loạt cất cánh bay.

Khóe miệng Nguyễn Nhu run rẩy quay lại nhìn cái mông bị thương nặng của cô ... NND, con gấu trúc đáng chết, còn há mồm cắn cô!

"Aaaaaa...Đau quá! Mẹ kiếp nhả ra" Nguyễn Nhu tiếp tục kêu thảm, tất cả ngũ quan mặt đau đớn gần như đều xoắn vào nhau.

Cô đã sai, cô đã sai hoàn toàn ... Đây hoàn toàn không phải là gấu trúc báu vật quốc gia dễ thương thân ái, đây chỉ là một con thú hôi hám với khuôn mặt gấu trúc giả bộ đáng yêu để lừa lấy cảm tình mà cắn trả mà thôi!

Nguyễn Nhu tự trách trong lòng cô quá bất cẩn, sau đó nhanh chóng giơ dao găm trong tay lên, không chút do dự mà nặng tay đâm vào mặt gấu trúc giả, lưỡi dao sắc bén lập tức xuyên qua miệng nó, máu bắn tung tóe.

Con gấu trúc giả gầm lên đau đớn, theo bản năng há miệng ra suýt nữa ngã xuống đất vì đau. Nguyễn Nhu nhân cơ hội giải cứu cặp mông chịu đủ phong sương của mình khỏi miệng nó, rồi nhanh chóng dùng tay bò về phía trước hai mét, làm bộ muốn lấy ra một con dao làm bếp từ trong ba lô ra.

“Ngươi còn không nhanh rời đi !?… Có tin ta sẽ gϊếŧ chết ngươi bằng một dao kế tiếp hay không!” Nguyễn Nhu trừng mắt đe dọa, cố gắng đuổi con gấu trúc giả bằng khí thế của mình.

Vẻ mặt ngốc lăng ngẩn người của con gấu trúc giả đã biến mất từ

lâu, lúc này nó kinh hoàng trợn mắt nhìn Nguyễn Nhu, sau khi nghe những lời đe doa của cô, nó lập tức chật vật bỏ chạy về hướng ngược lại để tránh bị Nguyễn Nhu tấn công.

Nguyễn Nhu thở phào nhẹ nhõm, tinh thần hoàn toàn thả lỏng, cô muốn nằm trên đất nghỉ ngơi, nhưng lại đυ.ng phải cái mông bị thương đầy máu, cô không kìm được mà kêu đau lần nữa.

Ôm hi vọng vào hành lý may mắn, Nguyễn Nhu đảo tung mọi thứ sau lưng bày trên mặt đất, cố gắng tìm xem có thấy băng vải không.

Trên mặt đất toàn đồ vật hỗn loạn không dùng được, Nguyễn Nhu không bỏ cuộc, cô lục lại ba lô, nhưng chẳng thấy gì cả.

Nguyễn Nhu thở dài chán nản, nhẹ nhàng chạm vào mông bị thương của mình.

Không ngờ hàm răng của con gấu trúc giả sắc nhọn đến mức nhìn thấy máu luôn, xuống tay không lưu tình chút nào. Theo ước tính, vết thương của cô hiện tại nghiêm trọng hơn nhiều so với lần cô bị Lông Đốm Ngắn cắn trước đây.

Máu không ngừng chảy khiến phần dưới của Nguyễn Nhu cơ bản đã tê liệt. Cô không thể đi lại được nữa. Bò bằng tay sẽ mất quá nhiều thời gian. Đoán chừng trước khi quay trở lại sinh cảnh, cô đã mất quá nhiều máu mà chết.

Nguyễn Nhu đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng, nếu cô chết thì ai sẽ nối dõi tông đường cho Một Hai Ba? Sẽ ra sao nếu Nima khó chịu đó quay lại thông đồng với anh ... Và cô vừa phá thân không lâu, ông trời nhanh như vậy phải cướp đi tính phúc nhân sinh của cô, không chơi như vậy a TAT!!!!

"Một Hai Ba !! ... huhuuuuuu!"

"Cứu mạng..."

"Một Hai Ba, đến cứu em !!"

Vốn dĩ chỉ là vật lộn trong tuyệt vọng, trước khi chết, rống một rống khiến cái chết của cô trở nên hùng tráng hơn, không ngờ cô thực sự gầm được Một Hai Ba.

Anh đang đứng sau thảm cỏ xanh nhạt, rất gần cô, như thể anh có thể đưa tay tới với cô, nhưng quá xa, cô thậm chí không còn đủ sức để duỗi tay.

“Ô ô…… Một Hai Ba mau tới đây ôm em một cái……” Lần này cô dịu giọng, khóc nức nở gọi anh cách đó không xa.

~~~```~~~~```~~~```~~~```~~~

Tác giả có chuyện muốn nói: Tôi sẽ chiều các bạn một lần (có phải một lần không !?) trả lời những câu hỏi của các bạn.

Câu hỏi: Tại sao mùa hè đến con đực phải xua đuổi con cái?

Trả lời: Thực ra đó chỉ là một giả thiết thôi, và không có nguyên nhân sâu xa.

Thú tam trường sẽ trở nên rất táo bạo, cáu kỉnh vào mùa hè! Nó táo bạo, cáu kỉnh như thế nào? ... Đúng ... Đúng, thật là nam nữ thú táo bạo đánh nhau! ... Vì vậy, cần phải để hai con thú tách ra vào mùa hè!

Có một bạn nữ độc giả muốn hỏi, than ôi, lần đầu tiên nữ chính gặp Một Hai Ba cũng là vào mùa hè! ! Sao lúc đó không thấy tính khí cục cằn của anh!

Ai dô, ai dô ~ trước khác nay khác a ~ bây giờ Một Hai Ba là người (cầm thú) có vợ, cư nhiên sẽ khác ~~

Có một chị độc giả khác muốn hỏi, than ôi, làm sao để Thú tam trường không táo bạo, cáu gắt! !

Hừm ... điều này gần như là không thể, rốt cuộc tác giả đã sắp đặt chúng thành "Thú tam trường sẽ trở nên cục cằn vào mùa hè sau khi có bạn tình" ... Nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng ... Thực tế có một phương pháp.

Hahaha ... muốn biết phương pháp là gì? ... Làm mặt quỷ, tôi không nói với bạn đâu!

Các bạn gái nào còn thắc mắc cứ mạnh dạn hỏi nhé! Tôi sẽ trả lời miễn là tôi không còn hư hỏng nữa, ==? Tôi không biết liệu tôi có thời gian để trả lời không.