Chương 31: Quái thú, từ giờ em sẽ bao dưỡng anh! ...

Phần 72

Vẻ mặt của Một Hai Ba nghiêm nghị chưa từng có, lỗ tai không còn xoắn thành hình xoắn ốc, cũng không còn hơi cụp xuống mà đứng thẳng, căng cứng, giống như hai cột thu lôi cứng ngắc.

Nguyễn Nhu biết rằng nước bọt của Một Hai Ba có khả năng cầm máu. Vì vậy, khi anh cởϊ qυầи của cô, bắt đầu liếʍ mông cô, Nguyễn Nhu tiếp nhận không phản kháng chút nào.

Một Hai Ba đưa cái đuôi mềm mại cho Nguyễn Nhu đang khẽ nức nở, như thể truyền đạt an ủi. Nguyễn Nhu ôm cái đuôi của anh trong tay, nhân tiện coi nó như khăn giấy lau nước mắt cho cô.

... Máu dần ngừng chảy, nhưng cảm giác đau nhói đến tận tim vẫn tiếp tục. Nguyễn Nhu đau đớn không nói được lời nào, cô mơ mơ màng màng dùng tay vẽ hộp sơ cứu cho Một Hai Ba. Một Hai Ba lập tức hiểu được, gật đầu ôm Nguyễn Nhu, chạy về phía sinh cảnh.

Một Hai Ba chạy rất nhanh, mười phút sau đã đưa Nguyễn Nhu trở về hang. Anh cẩn thận đặt Nguyễn Nhu vào trong vỏ trứng thoải mái, sợ làm cô đau. Sau đó anh lấy bộ sơ cứu, đặt nó trước mặt Nguyễn Nhu.

Nguyễn Nhu nhanh chóng chọn lọ thuốc giảm đau, dùng tăm bông chấm thuốc rồi lung tung lau lên mông, sau đó cô chọn một hộp thuốc mỡ trị sẹo bôi lên mông.

Cô suy nghĩ một lúc, quyết định tốt hơn là không đeo băng. Cô không có đủ kỹ năng, không biết cách thông gió, không cẩn thận làm da bị viêm nhiễm thì hỏng. Chỉ cần chú ý giữ gìn vệ sinh, đừng chạy đến những nơi không sạch sẽ, sẽ không làm vết thương bị nhiễm trùng.

Sau khi bôi thuốc, Nguyễn Nhu thu dọn đơn giản, bảo Một Hai Ba đặt bộ sơ cứu vào vị trí ban đầu.

Trời đã khuya, Nguyễn Nhu ngủ mê man sau khi ăn mấy ngụm thịt nướng, Một Hai Ba vẫn còn lương tâm không hành động đuổi cô đi.

Buổi tối Nguyễn Nhu không nói gì quấy rầy Một Hai Ba, nhưng Một Hai Ba lại không ngừng âu yếm rêи ɾỉ bên tai cô, khiến cô thao thức cả đêm.

Lúc sắp tỉnh lại vào ngày hôm sau, Nguyễn Nhu có chút sợ hãi không dám mở mắt, bởi vì trong tiềm thức cô cảm thấy Một Hai Ba lại bỏ cô một mình nơi hoang vu, cho nên cô không dám mở mắt, cố gắng tự thôi miên bản thân, sau đó lại dần dần rơi vào trạng thái hôn mê.

Lần này ngủ đến 12 giờ trưa mới tỉnh dậy, Nguyễn Nhu mở mắt ra, đối diện với trần hang lờ mờ, trong khi Một Hai Ba bên cạnh đang ngồi dưới đất lặng lẽ liếʍ móng vuốt của anh.

Vốn dĩ chỉ là một bức tranh bình thường nhưng lúc này Nguyễn Nhu cảm thấy vô cùng vui mừng cùng an tâm.

Vì vết thương của cô, Một Hai Ba cuối cùng không đuổi cô đi.

Điều này cũng có nghĩa là trong thời gian cô dưỡng thương, cô có thể sống vui vẻ và hạnh phúc như trước?

... Nghĩ đến đây, Nguyễn Nhu không khỏi híp mắt cong mi, nụ cười ngọt ngào lan từ khóe miệng đến đáy mắt.

Phần 73

Nguyễn Nhu nghĩ quá tuyệt vời, mặc dù Một Hai Ba sẽ không tàn nhẫn đuổi cô đang bị thương ra khỏi hang, nhưng anh vẫn cố tình thờ ơ với cô. Ban ngày hầu như không giao tiếp bằng ánh mắt hay giao tiếp thân thể, chỉ có ban đêm, anh sẽ dịu dàng ôm cô vào trong vỏ trứng ngủ, bên tai nghe cô nói những lời yêu thương, nhưng anh không đáp lại, chỉ kiên nhẫn nghe .

Một Hai Ba đôi khi cả ngày không đi săn, chỉ ở trong hang làm bạn với Nguyễn Nhu.

Nói rằng anh ấy làm bạn với cô, nhưng có vẻ như không phải vậy. Anh không nhìn hay nói chuyện với cô, anh không vuốt ve, anh chỉ phát ngốc ngồi đằng xa, Đây có phải là làm bạn không?

Nói rằng anh không làm bạn với cô ... Anh đã ở trong hang với cô cả ngày ...

Thật là quá rối rắm.

Vào những ngày Một Hai Ba đi săn trong rừng, anh gọi Cuộn Cuộn sang trông Nguyễn Nhu, đổi lại Một Hai Ba sẽ chia cho Cuộn Cuộn nửa số thức ăn anh săn được.

Một hôm Một Hai Ba lôi Cuộn Cuộn vào hang, không biết hai người (thú) đã nói chuyện gì với nhau. Nói rất lâu trước mặt Nguyễn Nhu, nhưng thật đáng tiếc cô không thể hiểu một từ.

Nhưng sau ngày hôm đó, Nguyễn Nhu thấy thời gian Một Hai Ba chăm sóc giảm đi rất nhiều, trong khi Cuộn Cuộn chăm sóc cô nhiều lên .

Cô miên man suy nghĩ có phải Một Hai Ba đã giao cả đời mình cho Cuộn Cuộn, cô lập tức hoảng sợ trước suy đoán của chính mình.

Sau khi vết thương của Nguyễn Nhu lành, Một Hai Ba gần như hoàn toàn không hỏi chuyện của cô. Ban ngày, anh dậy sớm đi săn , ký thác cô ở hang Cuộn Cuộn, buổi tối mùa màng bội thu trở về, đưa cô về ăn tối rồi cho cô ngủ trong vỏ trứng.

Một Hai Ba và cô dường như đang ở riêng. Anh nhường vỏ trứng cho cô ngủ nhưng anh lại ngủ trên nền đất cộm người.

Nguyễn Nhu biết Một Hai Ba không thể ngủ nếu không có vỏ trứng, cô cảm thấy suốt đêm Một Hai Ba đang không ngừng lăn qua lăn lại, khi thì thở dài khi thì duỗi chân, luôn không bình yên. .

... Một Hai Ba thà ngủ trên sàn còn hơn ngủ chung giường với cô, điều này khiến trái tim bé bỏng của Nguyễn Nhu đau đớn.

Sau khi vết thương trên mông hoàn toàn lành lặn, Nguyễn Nhu lại không nhịn được tĩnh mịch, bắt đầu chạy quanh bên ngoài hang động.

Bởi vì Một Hai Ba không có ở đó, Cuộn Cuộn chịu trách nhiệm chăm sóc cô thực sự có tâm hồn của một đứa trẻ, bề ngoài cậu nghiêm túc đứng đắn không cho Nguyễn Nhu chạy lung tung, nhưng thực tế trong lòng cậu đã không nhịn được muốn lăn trong bùn với cô.

Nguyễn Nhu thừa hiểu đứa trẻ do chính mình nuôi nấng. Cô ghé miệng vào tai cậu, sau vài câu xúi giục dụ dỗ khiến cậu không thể kìm lòng được, phóng túng Nguyễn Nhu chơi trong rừng ... hoặc phóng túng cậu chơi trong rừng với Nguyễn Nhu.

Nhưng tất nhiên Nguyễn Nhu không chỉ chơi cho vui, cô vẫn nhớ lý tưởng lớn của mình là "dựa vào sức săn của chính mình", bởi vì lần săn đầu tiên thất bại nặng nề, lúc này cô không dám hành động hấp tấp, cô phải kéo Cuộn Cuộn chạy khắp rừng trước, cô cẩn thận nấp bên cạnh khi cậu đi săn, nhân tiện rút kinh nghiệm. Dần dần, cô bắt đầu hợp tác với cậu trong việc bắt con mồi, chẳng hạn, cô có trách nhiệm bắt chước tiếng mèo kêu dẫn dụ con mồi, còn cậu có trách nhiệm lao ra cắn cổ con mồi.

Cô cũng dùng con dao găm nhỏ của mình học theo Tiểu Lý Phi Đao, ném một lần là trúng, nhưng lực không đủ để một lần thấy máu, nhưng cũng quá đủ để đối phó với một số động vật nhỏ chạy chậm, da mỏng.

Sau đó, Nguyễn Nhu đã có thể tự mình bắt được một ít động vật chạy nhanh như thỏ rừng, gà lôi.

Bởi vì công tác bảo mật thực hiện tốt, cô và Cuộn Cuộn bắt đầu hành động vào mỗi buổi sáng khi Một Hai Ba rời khỏi nhà, buổi chiều, hai người chạy về hang trước khi Một Hai Ba quay trở về. Do đó, Một Hai Ba không phát hiện Nguyễn Nhu trong im lặng đã rèn luyện kỹ năng săn bắn của mình.

Cho đến một buổi tối, Nguyễn Nhu cả người bụi bặm trở về, ném trước mặt Một Hai Ba con gấu trúc giả cao hai mét, rồi cười tự tin nói: "Em tự tay bắt được. Hôm nay thêm thức ăn cho bữa tối của anh."

Một Hai Ba liếc nhìn con gấu trúc giả đang hấp hối trên mặt đất, nó bị đâm nhiều nhát nhưng cổ họng không bị tổn thương, đây không phải là cách săn Thú tam trường, nhưng nó phù hợp với phong cách của Nguyễn Nhu.

Nhìn thấy vẻ ngạc nhiên không thể che giấu trong mắt Một Hai Ba, trong lòng Nguyễn Nhu vui sướиɠ hơn vài phần.

“Từ giờ em sẽ bao dưỡng anh!” Nguyễn Nhu nói lớn, bật dậy ôm lấy cổ Một Hai Ba hôn thật mạnh vào má anh, sau đó liền nhảy vào trong vỏ trứng lăn ra ngủ mà không xem phản ứng của anh.

Bắt con gấu trúc giả này khiến cô mệt quá không muốn ăn gì, giờ thì đầu óc choáng váng chỉ muốn ngủ say quên trời đất, cô dám khẳng định trong đời mình chưa bao giờ dùng nhiều sức để bắt động vật như vậy.

Một Hai Ba sững sờ một hồi, liền sờ lên chỗ Nguyễn Nhu vừa hôn mà hơi ngứa, hai tai trái phải bất tri bất giác im lặng lại gần nhau, sau đó hơi xoắn vào nhau.

Phần 74

Nguyễn Nhu gần đây phát hiện ra một bảo bối.

Loại cây này mọc rất kỳ lạ, cô chưa từng thấy bao giờ, nếu không phải Cuộn Cuộn hái quả nhét vào miệng cô thì cô sẽ không bao giờ ăn phải loại cây lạ này.

May mắn thay, quả cây này ăn xong mà không có bất kỳ phản ứng phụ nào, có vẻ như nó không phải là một loại cây có độc.

Tiếp theo Cuộn Cuộn lại cho cô ăn quả cây này, mặc dù không phản kháng nhưng cô vẫn không hiểu được, không hiểu tại sao cậu nhất định phải để cô ăn thứ này.

Nhưng ngay sau đó, cô đã biết lý do.

Cuộn Cuộn kéo cô đến bờ hồ, rồi đá mạnh vào mông cô.

Trước khi Nguyễn Nhu kịp hét lên, cơ thể cô đã bị làn nước lạnh qua đầu nhấn chìm. Phản ứng đầu tiên của cô là mắng Cuộn Cuộn, phản ứng thứ hai là vung tay một cách tuyệt vọng, cố gắng bơi lên mặt nước.

Tuy nhiên, Cuộn Cuộn dường như đang cố ý mưu sát, thấy mũi Nguyễn Nhu sắp lộ ra mặt nước, cậu lập tức nhảy xuống nước, dùng sức đè trên người cô, ép cô chìm dần xuống đáy hồ một lần nữa.

Nguyễn Nhu tức giận đến mức toàn thân run rẩy, trừng mắt nhìn Cuộn Cuộn đầy phẫn uất. Trong lòng thầm mắng: Chơi trò chơi cũng không được chơi như thế này, sẽ chơi ra mạng người! !

Nhưng ngay sau đó, Nguyễn Nhu phát hiện ra có điều gì đó không thích hợp ...

Chẳng hạn, cô ở dưới nước được một phút nhưng không hề có triệu chứng “tức ngực do bị ngạt thở”, không những thế, não của cô còn rất tỉnh táo, không hề bị thiếu oxy.

Nguyễn Nhu nghi ngờ quay đầu nhìn Cuộn Cuộn, nhìn thấy một tia ranh mãnh trong mắt cậu, trong lòng cô chợt sáng lên.

Sau khi lên bờ, Nguyễn Nhu rũ mái tóc ướt của mình và hỏi: "Trái cây lạ đó có ích đúng không?"

Cuộn Cuộn thành thật gật đầu.

Mặc dù cô đã sớm nghi ngờ, nhưng Nguyễn Nhu không khỏi bị sốc sau khi nghe câu trả lời khẳng định của Cuộn Cuộn.

Cô chưa bao giờ nghe nói rằng trên thế giới có một loại cây có thể giúp kéo dài thời gian nín thở như vậy, cô cảm thấy lạ cũng bình thường.

Những nơi khác nhau và khí hậu khác nhau đương nhiên có những đặc sản khác nhau.

E hèm ... Không biết loài cây này có được coi là đặc sản của Đại lục lý tưởng không nhỉ?

Nguyễn Nhu đã đặt cho loài cây đặc biệt này một cái tên là đặc sản.

Kể từ khi có đặc sản, cuộc sống của cô đã dễ dàng hơn trước rất nhiều.

Cô có thể ra biển đánh bắt tôm cá cùng với Cuộn Cuộn, có thể làm thêm nhiều món ngon vào bữa tối làm Một Hai Ba vui vẻ.

Một Hai Ba biết Nguyễn Nhu bắt đầu đi săn một mình anh không ngăn cản, nhưng dặn dò Cuộn Cuộn chăm sóc cô cẩn thận hơn. May Nguyễn Nhu nghe không hiểu, không cô sẽ là mặt quỷ trước mặt Cuộn Cuộn nói " Anh lo lắng cho em tại sao anh không tự mình chăm sóc em? "

Bởi vì cô không hiểu, cô đương nhiên sẽ không nói những lời kích động Một Hai Ba, làm anh không vui, cuộc sống nhỏ của cô vẫn rất vui vẻ. Ít nhất buổi tối cô về nhà, cô có thể nhìn thấy Một Hai Ba, cô đã rất hài lòng khi được ngủ trên chiếc giường vỏ trứng đầy hơi thở của anh.

Nhưng hài lòng không có nghĩa là thoả mãn. Nguyễn Nhu cảm thấy mối quan hệ giữa cô và Một Hai Ba dường như đã quay trở lại thời điểm họ mới gặp nhau cách đây không lâu, mặc dù họ thân thiện với nhau, nhưng họ đã không còn thân mật. Tất nhiên Nguyễn Nhu sẽ không hài lòng với điều này, cô vẫn muốn dạy Một Hai Ba cách liếʍ lưỡi mình, bây giờ, cô còn không chạm được vào lưỡi của anh.

Nguyễn Nhu đã tìm cơ hội để đâm thủng cánh tay vô hình giữa cô và Một Hai Ba, sau đó khôi phục mối quan hệ bạn lữ giữa cô và anh.

Cơ hội này sớm đến. Cô cần một nam phụ đóng vai trò là bia đỡ đạn.