Chương 18

Đưa đến bệnh viện?

No. No. No.

Ông chồng nào đó nhất quyết ko đưa Tiểu An đến bệnh viện mà bắt điều trị tại gia. Bệnh viện vừa có mùi ko dễ chịu lại có chút ko yên tâm về bảo vệ. Quan trọng nhất chính là bệnh sạch sẽ của ông chồng này.

Làm gì cũng ko đổi ý.

Vậy nên bảo bối nhỏ của Lãnh gia được điều trị tại gia.

Cũng may Tiểu An cũng ko có gì quá nghiêm trọng chỉ là có nhiều vết thương bị chồng chéo dẫn đến miệng vết thương to lên. Sau khi băng bó vết thương chỉ cần nghỉ ngơi ko được cử động nhiêyf tránh nước là được.

Chu gia lần này toi cả rồi!!!!

Chu gia

"Lão gia!Lão gia!" Người hầu bên ngoài được nghe tin từ bảo vệ báo về liền hớt hả chạy vào báo cáo

"Có chuyện gì mà ồn ào?" Chu phu nhân mặt mày cau có khó chịu nhìn người hầu kia

"Phu nhân! Lão gia! Tiểu... Tiểu thư..... Tiểu Thư..."

"Gia Mỹ làm sao?" Chu lão gia mất bình tĩnh quát lên

"Tiểu thư... ch.... chết rồi.... Ngoài kia có ....... có người đưa ...... xác ..... xác tiểu thư đến. Nói là của Lãnh gia gửi tặng ạ" người hầu ấp a ấp úng nói. Cuối cùng tay nắm chặt vạt áo nhắm mắt phun lời, người run bần bật

"Ngươi nói gì? Lãnh gia?" Chu lão gia đứng phắt dậy ko tin vào tai mình

"Gia Mỹ nào có chết. Ngươi nói bậy" Chu phu nhân cao ngạo thường ngày bây giờ mặt đã tái mét ko chút sức sống. Lảo đão chạy ra ngoài cửa.

Chu gia lần lượt hỗ loạn. Người trở nên điên loạn. Người trở nên như xác ko hồn, cả người bất động ko thôi.

Bên Anh lúc này

Lãnh Hàn vừa ra ngoài cho người giải quyết Chu gia trở về cũng là chiều.

Bên phía ba mẹ Lãnh cũng biết chuyện lập tức từ Pháp trở về. Bảo bối của bọn họ có mệnh hệ. Ai làm ra chắc chắn họ làm cho chết đi sống lại.

(Gia đình này thực âm hiểm đến chết người😨😨)

Lãnh Hàn cởi bỏ áo vest đen bên ngoài rồi vào phòng xem xét bảo bối nhỏ. Chân vừa sải bước vào phòng, tay vẫn còn giữ tay nắm cửa đập vào mắt là hình ảnh ko hài lòng. Mày kiếm nhíu chặt.

Thân hình nhỏ mặc váy ngủ trắng rộng đang loay hoay ngồi trên giường. Đầu nhỏ cúi xuống đăm chiêu nhìn mấy ống kim cắm trên tay. Bàn chân trắng đặt xuống nền nhà, tay phải quyết định kéo mấy ống kim trên tay trái xuống.

"Dừng lại" Lãnh Hàn chạy tới bế Tiểu An lên giường. Tay lại vỗ xuống tay nhỏ đang định kéo ống kim truyền một cái kêu "bốp" rõ to

"Oa. Hàn"Tiểu An bị vỗ vào tay liền trườn người xuống rúc vào l*иg ngực rắn chắc

"An An. Ngoan. Ko được kéo ống kim xuống nếu ko sẽ bị thương. Anh sẽ đau. Có hiểu ko?" Lãnh Hàn hôn nhẹ vào trán trắng của Tiểu An. Có ko hài lòng cũng ko được. Nhìn cô bị như vậy anh lại ko kìm được để tim mình mềm nhũn ra.

"Hàn đau sao? An nghe lời. Ko rút kim ra a. Hàn đừng đau a" Vợ nhỏ biết thương chồng rồi a

"Ừ. An An ngoan lắm" Lãnh Hàn cúi xuống đặt môi mỏng vào hai cánh hoa đào hài lòng ko tiếc lời khen ngợi.

Tiểu An vui vẻ cười khúc khích, mắt híp lại thích thú rúc vào người Lãnh Hàn

"A" Tiểu An sau khi vui vẻ chính là nhận ra điều.

"An An sao vậy? Đau ở đâu sao?" Lãnh Hàn lo lắng nhìn Tiểu An

"Hàn a. An muốn đi tè a" cô chính là lý do này mới leo xuống giường

"Anh đưa em đi" anh chính là ko biết xấu hổ. Cẩn thận rút ống kim trên tay cô. Tay xốc nách Tiểu An bế gọn vào lòng cất bước tới nhà vệ sinh. Sau đó thả cô xuống.

"Hàn đi ra ngoài đi" Tiểu An đứng trước cửa bắt đầu đẩy Lãnh Hàn ra ngoài.

"Anh ở đây giúp An An đi mà" chế độ mặt dày chính thức được bật.

"Ko được a" cô chính là được dạy rồi a. Ko cho người nào đi chung a. Tay nhỏ đẩy đẩy Lãnh Hàn. Nhưng chính là ko được."A. Hàn mau đi ra. An ko nhịn được" sao lại ko ra a? Cô thực sự rất rất buồn. Hai chân líu ríu vào nhau nhịn đi. Nước mắt bất mãn cuối cùng lại trào ra.

"Được. Anh ra" Lãnh Hàn cũng ko trêu chọc nữa. Đợi một lát rồi trêu tiếp.

Tiểu An nhanh chóng đóng cửa giải quyết. Hừ! Hàn quá đáng a!

Tiểu An bé nhỏ giải quyết xong định chạy ra ngoài lại bị bế xốc lên.

"Oa"

"Hàn" Tiểu An bị xốc nách đột ngột cả người giật mình một trận. Giống như có người sẽ bắt đi vậy. Mắt trừng to nhìn Lãnh Hàn bất mãn. Hai má phồng lên, môi đỏ chu lên giống như chú cá bơn. Bấ mãn a!

"An An. Giận sao?" Ông chồng này ko cố ý a.

"An An, dưới đất rất lạnh. An An ko có dép đi sẽ bị lạnh chân dẫn đến bị bệnh. Anh sẽ rất lo lắng" Lãnh hàn vừa bế Tiểu An vừa sải bước tới giường mềm mại ôm cô ngồi trên giường.

"Anh lo lắng cho An An mà An An còn giận anh" hắc hắc. Chắc chắn bảo bối nhỏ bị lừa a! Gian kế!

(Ghê! Tâm cơ )

"An ko có giận a! Hàn đừng giận. An ko giận a" tiểu ngốc nghếch đương nhiên xa bẫy.

Tay nhỏ vòng qua ôm lấy cổ Lãnh Hàn, đầu lại dui dụi vào l*иg ngực rắn chắc mà làm nũng. Hai chân lại ôm lấy hông anh thật chặt.

Cái này là quyến rũ a!!

Du͙© vọиɠ lại dâng trào a!

Môi mỏng Lãnh Hàn nha chóng phủ lên cánh môi hồng của Tiểu An. Một tay giữ lấy gáy nhỏ của cô, tay còn lại giữ eo nhỏ. Lưỡi nhanh chóng luồn vào khoang miệng thơm tho thưởng thức vị ngọt. Ko thương tiếc mà cắn lên một cánh môi. Sau đó lại mυ"ŧ mát thưởng thức.

"Hah... Hàn.." Tiểu An bị mất dưỡng khí đầu nhỏ liền nhanh chóng tránh né sang một bên mà hô hấp.

Lãnh Hàn chính là con sói. Đương nhiên ko tha. Mỡ ngon dâng tới miệng có ngu mới vứt sang một bên.

Tay nhanh chóng luồn xuống váy Tiểu An mò mẫm.

"Nhột a." Từng tấc da thịt bị mò mẫm khiến cả người Tiểu An nhanh chóng đỏ hồng. Da ngày càng trở nên nhạy cảm giống như hàng ngàn con kiến bò lên trên vậy. Cái này chính là ông chồng tốt bụng ban phúc a.

Tay anh cũng lần mò lên tới khuy áo ngực. "Bứt" áo nhỏ Tiểu An bị tụt xuống một bên.

"Cạch"

"Bảo bối của ta!" Mẹ Lãnh bên ngoài đột ngột tiến vào phòng Tiểu An. Bảo bối nhỏ. Bảo bối nhỏ của bà bị tổn hại. Tâm một cỗ chua xót nổi lên. Nhưng cái cảnh này lại ko lm ta chua xót được. Vừa buồn cười, vừa e ngại.

Buồn cười chính là baot bối nhỏ bị tên quỷ thối kia lừa gạt mới ngoan ngoãn ngồi trong lòng. E ngại chính là quỷ thối kia muốn ăn rồi, mà bà vào cũng trở thành kỳ đà cản mũi rồi. Nhìn cái mặt đỏ hồng nho nhỏ của bảo bối nhỏ là biết a!

Con sói kia chính là ko hài lòng nhúu chặt mày kiếm. Tại sao lúc khác ko chọn mà lại chọn vào lúc này. Mỡ cũng cài miệng nhau ko được nuốt ko xong.

"Ha ha" mẹ Lãnh đương nhiên biết quỷ thối kia làm sao. Cũng chỉ biết cười trừ cho qua. Nhưng hôm nay ko thể để như vậy. Tiểu An bị thương cái này ko được.

Lãnh Hàn cũng dừng lại. Tay nhanh chóng mặc lại áo quần cho vợ nhỏ đang rúc trong lòng sau đó cũng quần áo chỉnh tề giao cô cho mẹ Lãnh rồi sải bước ra ngoài. Trong lòng khó chịu biết nhường nào.

--------------------------------------------

Chương sau sủng tiếp nha.

Sủng ngọt sâu răng.

Các chế có thích gian kế ko😆😆

Thích mỡ nuốt vào bụng hay mỡ chỉ được ngậm😉😉

Ủng hộ, cmt ý kiến nhé😙😙

Thank"s các bạn đã hết lòng ủng hộ. Cảm ơn chân thành😚😚