Chương 43: Quy thuận

“Không cần nhìn, thích thì liền rên lên đi, lớn tiếng lên!” Tạ Chí Dũng tiếp tục dẫn đường.

“Ân… A… Hừ… A…” Đại Vũ nhịn không được gọi lên thành tiếng.

“Ngươi suy nghĩ cái gì a? Có phải hay không rất muốn bộ lộng côn ŧᏂịŧ của ngươi?” Tạ Chí Dũng xấu xa nói ra suy nghĩ nội tâm của Đại Vũ.

“Ân…” Đại Vũ si ngốc trả lời.

“Cầu ta!” Như là có thể nắm giữ nội tâm của Đại Vũ, Tạ Chí Dũng cố ý ra lệnh cho Đại Vũ.

“Cầu… Cầu ngươi… Cho ta động…” Đại Vũ hai mắt mê ly.

“Ngoan… Động đi!” Tạ Chí Dũng rốt cuộc cũng nhả ra, tiếp tục ra lệnh.

Đại Vũ rốt cuộc cũng được chấp thuận.

“A… Tạ… Tạ… Chí Dũng…”

“Tiểu da^ʍ tiện, ôn nhu một chút, dùng lực ít thôi!” Tạ Chí Dũng khinh miệt, nói.

“A…” Đại Vũ thở phì phò, nghe thấy Tạ Chí Dũng nói như thấy liền thật ngoan ngoãn động chậm lại.

“Hảo, có thể nhanh hơn một chút rồi, bảo bối!” Tạ Chí Dũng lạnh lùng nói.

Đại Vũ nghe thấy mệnh lệnh càng không dám chậm trễ, khiến cho Đại Vũ không kìm lòng được mà nhanh chóng bộ lộng, giống như thân thể này không phải là của mình vậy. Chính mình lúc này là một con chó ngoan ngoãn nghe lời, mặc cho người khác khống chế.

“Thích sao? Da^ʍ tiện!”

Đại Vũ nghe thấy Tạ Chí Dũng lưu manh lăng nhục mà, cả người đỏ bừng run rẩy, đường cong, cơ bắp từng khối từng khối hiện ra, cả người đều có thể cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ đê tiện từ đáy lòng phát ra.

“Ân… Thích… A… A…” Hiện tại thân thể đã không phải là của chính mình, cho nên bất cứ câu hỏi nào của Tạ Chí Dũng, mình đều phải thành thành thật thật trả lời hắn.

“Hừ ~ Thật sự đúng là đồ đê tiện dâʍ đãиɠ!” Tạ Chí Dũng khinh thường cười, không khỏi liên tục nhục mạ.

“Dừng lại!!” Tạ Chí Dũng đột nhiên hô.

“Ngô…” Đại Vũ đang sắp cao trào, như thế nào lại bắt ta dừng lại? Nhưng hiện tại lời nói của Tạ Chí Dũng giống như thánh chỉ vậy, thân thể chính mình tuy rằng rất muốn nhưng vẫn là dừng lại.

“Chí… Chí Dũng…” Đại Vũ cố nén du͙© vọиɠ, chậm rãi nắm lấy côn ŧᏂịŧ chính mình.

“Mẹ nó! Gọi chủ nhân!” Chí Dũng một câu thô tục chửi ra khiến cho Đại Vũ toàn thân ửng hồng, thở hổn hển kịch liệt.

“Ba… Ba ba! Ba ba!” Đại Vũ dứt khoát kêu lên hai tiếng, chân chính trở thành nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của Tạ Chí Dũng.

“Ha ha! Ngoan! Lỗ hậu có ngứa không?” Tạ Chí Dũng cực kì vừa lòng

“Lấy tay động phía dưới cho lão tử!”

Đại Vũ ngoan ngoãn nâng hai chân lên, đem tay chậm rãi thò xuống. Khi tiếp cận lỗ hậu liền khiến cho Đại Vũ kɧoáı ©ảʍ liên tục, rêи ɾỉ không ngừng.

“Có phải cảm giác thân thể muốn bị chơi hay không?!” Tạ Chí Dũng tựa như đang bên cạnh Đại Vũ vậy, quan sát bộ dáng dâʍ đãиɠ của hắn.

“Tiếp tục sờ, không được dừng lại!” Tạ Chí Dũng nghiêm khắc ra lệnh.

Đại Vũ làm theo yêu cầu của Tạ Chí Dũng, không ngừng sờ sờ chung quanh lỗ hậu. Loại kɧoáı ©ảʍ này trước giờ chưa từng gặp qua, hôm nay lại được thỏa mãn cực độ.

“Ân… Ba ba… Thân thể… Rất hưng phấn… A… Ba ba… Ân… Ân…” Đại Vũ âm thanh run rẩy.

“Ngô.” Ngón tay vừa định cắm vào lỗ hậu chính mình khiến cho Đại Vũ vừa thích vừa gọi.

Tạ Chí Dũng cảm giác được Đại Vũ khác thường:

“Làm sao? Da^ʍ tiện!” Tạ Chí Dũng kì quái hỏi.

“Không… Không có việc gì…” Đại Vũ nhu nhược trả lời.

“Vậy sao? Âm thanh này nghe như là ngươi lén đem ngón tay cắm vào lỗ hậu đi???” Tạ Chí Dũng cư nhiên biết động tác xấu hổ này của chính mình, này…

Đại Vũ tim đập không thôi.

“Nhanh như vậy liền muốn cắm vào sao? Đáng tiếc lão tử không ở bên cạnh ngươi, làm thế nào mới tốt a?” Tạ Chí Dũng cố ý trêu chọc.

“Hảo… Thật là khó chịu… Ba ba”

“Nhìn xem chung quanh ngươi có thứ gì hình trụ như côn ŧᏂịŧ hay không?” Tạ Chí Dũng càng là nhục mạ, càng là cảm giác hạnh phúc.

Đại Vũ lập tức ngẩng đầu, mờ mịt nhìn xem bốn phía, trong nhà không có thứ gì cả… Bất quá, trên đầu đặt ở đầu giường có một cây Mark Pen.

“Không có… Chỉ có cây Mark Pen” Lúc nói ra, Đại Vũ phảng phất cảm nhận được bên trong lỗ hậu có chút cảm giác dồi dào, cũng có chút chờ mong Tạ Chí Dũng có thể ra lệnh cho hắn.

“Đem lại đây, phun một ít nước miếng lên. Bảo bối, ngoan!” Tạ Chí Dũng quả nhiên yêu cầu Đại Vũ làm như vậy.

Đại Vũ si ngốc đem cây Mark Pen trên tủ đầu giường đặt bên miệng, trong lòng kích động không thôi, lại có chút kinh hoảng. Đại Vũ há miệng đem Mark Pen ngậm vào, thân lưỡi liếʍ cây Mark Pen, sau đó đem Mark Pen dính đầy nước miếng của mình, run rẩy đem đặt ở lỗ hậu phía sau.

“A… Ngô…” Mark Pen lạnh lẽo vừa chạm vào lỗ hậu, Đại Vũ liền kích động đến toàn thân run rẩy.

“Chạm tới lỗ hậu sao?” Tạ Chí Dũng hỏi.

“Ân…”

“Đừng vội cắm vào, thả lỏng thân thể rồi chậm rãi cắm vào, như vậy mới không cảm thấy đau.”Tạ Chí Dũng từ ngữ thân thiết khiến cho Đại Vũ cảm giác chủ nhân vẫn là để ý tới mình.

Đại Vũ nghe lời Tạ Chí Dũng, thế nhưng lỗ hậu chính mình thật sự rất khít, Mark Pen lại thô, cho nên thân thể căn bản không thể dung nạp. Nhưng lại nghĩ đến Tạ Chí Dũng đang chờ câu trả lời, Đại Vũ liền bất chấp, dùng lực một chút, rốt cuộc đem Mark Pen cắm vào trong lỗ hậu.

“A!!!” Tất cả cảm giác đầu tập trung lại một điểm tại lỗ hậu, một chút thống khổ tràn ngập toàn thân. Đại Vũ cảm giác được lỗ hậu chính mình đang gắt gao kẹp chặt Mark Pen, co rút không ngừng.

Hiện tại không cắm vào được nhưng lại không dám cãi lại lời Tạ Chí Dũng, Đại Vũ chỉ có thể thống khổ kêu:

“Phía sau… Thật… Quá khít… A… Phải làm thế nào?”

Tạ Chí Dũng không nghĩ tới Đại Vũ lại nghe lời như vậy, trong lòng vô cùng vui vẻ, chính mình hoàn toàn có thể làm chủ thân thể của hắn, liền nhẹ giọng nói:

“Thả lỏng một chút, hít sâu, không cần lập tức cắm vào, nếu làm hỏng thì ta về sau làm sao dùng.”

Lỗ hậu phía sau thật sự rất thống khổ, Đại Vũ chỉ có thể kịch liệt hô hấp, phát ra âm thanh hô hấp nặng nhọc.

Đại Vũ lại nhẹ nhàng đưa đẩy Mark Pen, sau đó chậm rãi hướng vào lỗ hậu đẩy vào.

“Ân… Có chút khó chịu… Khít quá, không động đậy được… Ân… A…” Đại Vũ vừa nói vừa chuyển động Mark Pen.

“Ai… Nếu làm không được thì dừng lại đi” Tạ Chí Dũng cố ý làm bộ như muốn buông tha Đại Vũ.

Này… Nhưng đây là lần đầu tiên ta chủ động, không muốn làm cho ba ba thất vọng – Đại Vũ trong lòng nghĩ, lúc này không thể cho Tạ Chí Dũng nhìn thấy, thật là muốn biểu hiện thật tốt cho hắn xem!

Vì thế Đại Vũ liền dùng lực nắm lấy Mark Pen, đem nhét sâu vào trong lỗ hậu mình một chút.

“Ân…” Đại Vũ tuy rằng có chút khó chịu, nhưng chính mình có thể cảm nhận rõ ràng Mark Pen ở trong thân thể mình mang đến cảm giác dồi dào mà nhỏ giọng rêи ɾỉ.

“Ân… Ngô… Ân… Ân…”

“Ba ba… Thật trướng… Thật đầy…” Đại Vũ muốn cho Tạ Chí Dũng cảm nhận được chính bản thân mình đối với loại điều giáo này rất thích thú.

“Đi vào được bao nhiêu?” Tạ Chí Dũng âm thầm đắc ý, có nén tiếu ý, hỏi.

“Vào hết…” Đại Vũ thân thể vặn vẹo, nhưng vẫn là kìm nén du͙© vọиɠ chính mình.

“Thế nào? Thoải mái không?”

“Ân…”

“Có thể động chưa?”

“… Ân”

“Lại thêm vào một ngón tay thử xem.”

“A…Lại… Lại thêm một ngón tay sao?” Đại Vũ không dám tưởng tượng.

“Nghe lời, làm theo a! Ta không thích nói nhiều.”

“Ân… Để ta thử…” Đại Vũ nghe theo lời Tạ Chí Dũng, đem ngón tay trỏ đặt trước lỗ hậu.

“Không cần dùng sức, từ từ thôi. Bảo bối, ngươi có thể làm được ~” Tạ Chí Dũng không nhanh không chậm nói.

“Ân… Đã biết… Ba ba!” Đại Vũ liền nghe lời Tạ Chí Dũng, bắt đầu chậm rãi xoa nhẹ chung quanh lỗ hậu.

“Ân… Ân…” Loại cảm giác này rất sướиɠ, rất thoải mái, Đại Vũ không nhịn được mà rêи ɾỉ, ngón giữa bắt đầu chậm rãi cắm vào.

“A…” Lỗ hậu đang cắm Mark Pen, giờ đây lại cắm thêm vào một ngón tay, càng thêm trướng.

Đại Vũ tiếp tục cố nén xấu hổ, tiếp tục dùng lực, rốt cuộc cũng cắm vào. Sau đó thì dừng lại, không biết nên làm gì tiếp theo. Lần trước chính mình bị Húc cùng Lưu Phong đem hai căn côn ŧᏂịŧ cắm vào trong cùng một lúc. Nhưng lần đó là có tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lưu Phong làm thuốc bôi trơn, còn lần này lại không có bất cứ thứ gì.

“Cắm vào chưa?”

“… Ân.”

“Hiện tại nghe lời ta nói mà làm theo.”

“Ân… Ba ba” Đại Vũ thành kính trả lời.

“Cho ngươi hảo hảo trảo nghiệm một chút.” Tạ Chí Dũng trong lời nói, tràn ngập chờ mong.

“Đem thân nằm nghiêng lại, nhớ kĩ, không được đem ngón tay móc ra.” Tạ Chí Dũng lại không nhanh không chậm dẫn đường cho Đại Vũ.

“… Ân” Đại Vũ lập tức làm theo, ngoan ngoãn lộn một vòng mà nằm nghiêng trên giường, ngón tay cùng Mark Pen vẫn như cũ mà cắm trong lỗ hậu.

“Sướиɠ không?”

“Ân… Ba ba!”

“Đem tay nâng hai chân lên đến trước ngực đi.”

Đại Vũ không chút suy nghĩ, nâng hai chân lên trên.

“Hảo, ba ba”

“Ân, hiện tại đem ngón tay ngươi đang cắm trong lỗ hướng về phía côn ŧᏂịŧ mà ấn xuống thử xem…” Tạ Chí Dũng ngữ khí tà ác, nói.

“A!” Đại Vũ hô to một tiếng, giống như bị điện giật vậy.

“Ba ba!!! A…” Đại Vũ còn chưa nói xong, cả người liền sảng khoái đến mức côn ŧᏂịŧ không ngừng chảy ra dâʍ ɖị©ɧ.

“Cảm giác thích sao? Da^ʍ tiện! Ha ha” Tạ Chí Dũng vui vẻ cười.

Đại Vũ lúc này cả người run rẩy nói không ra lời, điểm G bị chạm đến, chính mình vô cùng dâʍ đãиɠ.

Ngón tay Đại Vũ phối hợp mới Mark Pen đưa đẩy bên trong lỗ hậu chính mình, tự mình hưởng thụ loại kɧoáı ©ảʍ này, kí©h thí©ɧ quá cường liệt. Nhưng là lại lo lắng nếu kêu rên quá lớn, hàng xóm bên cạnh sẽ nghe thấy, liền quay đầu cắn vào cái gối đầu bên cạnh.

Tạ Chí Dũng như biết được tâm tư của Đại Vũ, ôn nhu nói:

“Đừng cắn a, bảo bối! Ta muốn nghe một chút a!”

“Ân… A… Ba ba… A… Chơi ta… Chơi ta… A…” Khi vừa nhả gối đầu ra, cổ họng không còn cản trở, âm thanh mê người kia của Đại Vũ nhất thời xông ra.

“A… Ba ba… Côn ŧᏂịŧ của… Ba ba… Thật trướng… Thật sảng khoái… Ba ba… Ta muốn làm nhi tử của ngươi…. A… Ta muốn… Ta muốn bắn… A…” Đại Vũ thân thể căng cứng, gân xanh trên cơ bắp nổi lên khắp thân thể, vô cùng mê người, tay còn lại lại dùng sức mà bộ lộng côn ŧᏂịŧ.

“A… A… Nhi tử… Nhi tử bắn… Ba ba… Bắn… Bắn vào trong thân thể ta a… A…!!!” Đại Vũ từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng sệt bắn lên trên người, trên mặt, còn bắn ra chung quanh.

“Ngô…” Đại Vũ dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên miệng, sau đó ghé lên giường mà thở hổn hển.

“Ngươi còn đó không?” Thật vất vả mới bình tĩnh trở lại, Đại Vũ lấy điện thoại bên cạnh áp lên lỗ tai, âm thanh khàn khàn nói.

“Ân… Xem ra ngươi rất nghe lời a.”

“Ân… Ta có thể tới tìm ngươi không?” Đại Vũ tạm dừng vài giây, vẫn là chịu không nổi mà hỏi một câu.

“Muốn cho ta tới nhà ngươi chơi ngươi sao?”

“Nhà ta? Không được, như vậy rất nguy hiểm. Ta sợ Hoành sẽ biết, còn lại cái gì ta đều có thể đáp ứng ngươi!”

“Ha ha… Xem ra ngươi rất quan tâm Hoành nha. Không có gì, cho ngươi một chút thời gian, ngươi sẽ từ từ mà mê luyến cảm giác ta chơi ngươi a! Không cần vội ~”

“Kia…”

“Từ hôm nay trở đi ngươi không được làʍ t̠ìиɦ, lớp bơi lội của ngươi, mỗi ngày ta đều sẽ cho Húc đến đưa mệnh lệnh cho ngươi, chỉ cần làm theo ý của lão tử. Nếu ngoan ngoãn thì chủ nhật này tự mình tắm rửa sạch sẽ, đừng mặc qυầи ɭóŧ, tới nhà của ta. Nếu làm không được thì không cần tìm lão tử nữa, cũng không cần liên hệ với bọn Húc, Lưu Phong nữa, bọn chúng đều chỉ nghe lời của lão tử.” Tạ Chí Dũng lạnh lùng nói.

“Ân…” Đại Vũ nghĩ tới đó, côn ŧᏂịŧ lại rạo rực mà cứng rắn.

Nhưng hắn biết, từ giở trở đi, thân thể mình đã không còn thuộc về chính mình nữa.

“Hảo… Ta có một vấn đề muốn hỏi…”

Giờ khắc này, Đại Vũ muốn biết Tạ Chí Dũng bên kia nghe hắn rêи ɾỉ, nghe hắn thở dốc, tưởng tượng đang đùa bỡn thân thể mình, hắn sẽ có cảm giác hay không, sẽ có du͙© vọиɠ với mình hay không, sẽ muốn chơi mình hay không, sẽ có cảm tình với mình hay không?

Nhưng bên trong di động lại im ắng không có một chút âm thanh, Đại Vũ bất an gọi một tiếng, nhưng vẫn không có hồi âm.

Đại Vũ trong lòng vô cùng căng thẳng, chẳng lẽ Tạ Chí Dũng mất hứng với mình đi, hắn hoảng loạn nhìn màn hình di động, lại phát hiện một mảnh đen tối.

Đại Vũ ngây ngốc nhìn nửa ngày mới nhận ra… Tạ Chí Dũng đem điện thoại cúp.