Chương 4

Mụ ta khinh bỉ, nhìn tới nhìn lui trên người tôi.

Tôi nhịn không được rơi lệ, ủy khuất đầy mình.

Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?

“Trước kia còn ở với Vu Cường, bà đây lười cãi nhau với hắn ta, cũng coi như không biết chuyện mày với nó, hiện tại nó chết rồi, mày còn ở cái nhà này làm gì?"

Bà ta bóp cổ tôi siết từng chút một, tôi chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.

Vu Cường? Nhà?

Bà ta rốt cuộc là ai?

“Tiểu hồ ly tinh, tao đang hỏi mày! Mày ở chỗ này giả câm làm gì?”

Mụ ta không kiên nhẫn, duỗi tay dùng sức đẩy một cái.

Tôi nghiêng ngả lảo đảo lùi lại mấy bước, đập vào trên góc bậc thang cứng rắn.

“Ầm!”

Đầu đau như muốn vỡ ra.

Từng tiếng ong ong vang lên ầm ầm bên tai tôi.

Trong nháy mắt, tôi giống như nghe được rất nhiều giọng nói, ở bên tai tôi xì xào không ngừng.

“Ong ong ——”

Tôi đột nhiên mở to hai mắt, nhìn chằm chằm người phụ nữ trang điểm tục khí kia.

Nhớ tới thân phận bà ta.

Cũng nhớ tới…… ký ức đã mất đi của tôi……

16.

Đó là sự tình của bốn tháng trước.

Nhận được điện thoại của mẹ gọi đến, tôi rất là không tình nguyện đi ra ngoài đón bọn họ về đây.

Bởi vì tôi biết bọn họ tới đây vì cái gì.

Còn không phải là vì không cho phép tôi với Vu Cường chia tay?

Bọn họ đã nhận được rất nhiều lợi lộc, hận không thể để tôi và Vu Cường cả đời cột cùng với nhau.

Cho nên vừa nghe tới việc tôi náo loạn chia tay, bọn họ liền lập tức ngồi xe đến đây tìm tôi.

“Chia tay? Lời này là để cho mày tùy tiện nói sao?!”

Mẹ vừa vào cửa liền cho tôi một cái tát.

Tôi ôm mặt, mặt không cảm xúc.

Bọn họ là dạng người gì tôi quá rõ ràng, bọn họ không quan tâm sống chết của tôi, bọn họ chỉ nhớ thương tiền của Vu Cường.

Chỉ có tiền mới làm cho bọn họ vui sướиɠ.

Mà tôi……

Tôi không phải con gái bọn họ.

Tôi là con gà đẻ trứng vàng của bọn họ.

Kỳ thật, Vu Cường có cái gì tốt đâu?

Hắn ta lớn tuổi, ngoại hình bình thường, tính tình còn bạo lực.

Trừ bỏ mấy đồng tiền dơ bẩn trong túi, hắn còn có ưu điểm gì đâu?

Tôi với hắn ở bên nhau, cũng không phải tôi chủ động muốn được người giàu có bao nuôi.

Tuổi tôi trẻ, lớn lên cũng có nhan sắc, nếu lòng thật sự muốn được người giàu có bao nuôi, vì cái gì không đi tìm những thiếu gia con nhà giàu trẻ tuổi?

Tôi cũng không phải không có khả năng này.

Mà Vu Cường, tự chính hắn ta tìm tới.

Hắn coi trọng ta, liền trực tiếp tấn công.

Mang tôi đến ăn ở nhà hàng trên trời, tặng tôi một đống lớn quà xa xỉ.

Sau đó, lại làm cho ba tôi mắc nợ một số tiền lớn, sau đó giả mù sa mưa đến trước mặt ba tôi nói có thể giúp chúng tôi giải quyết.

Chỉ cần tôi làm tình nhân của hắn.

Việc này thậm chí hoàn toàn không cần biết đến ý kiến của tôi.

Ba tôi đến do dự còn không có, trực tiếp đem tôi "bán" cho Vu Cường.

Bọn họ thậm chí cũng không biết, Vu Cường có khuynh hướng bạo lực.

Chỉ bởi vì tôi không nghe lời hắn nói, đi đến chùa bái Phật, hắn liền mang con chim anh vũ tôi nuôi dưỡng trong l*иg sắt bắt ra, đập một phát máu thịt mơ hồ ngay tại chỗ.

Sau tôi lại nuôi một con chó, rồi lại bởi vì ngày đó tôi không thoải mái, không muốn lên giường cùng hắn.



Ngày hôm sau hắn bảo người giúp việc nấu cho tôi một nồi thịt chó kho tàu.

Tôi chạy tới phòng vệ sinh nôn ọe một hồi.

Vừa bước ra lại bị hắn nắm tóc đánh một trận.

Hôm đó, tôi thật sự muốn gϊếŧ hắn.

Nhưng so với Vu Cường, tôi càng hận ba mẹ tôi thấy tiền là sáng mắt.

Là bọn họ hại tôi lún sâu vào vũng bùn.

Cũng chính bọn họ hại tôi rơi xuống địa ngục.

Nếu không có Trần Phong, tôi nghĩ, tôi không có khả năng sống qua mùa đông năm ấy.

17.

Tôi cùng Trần Phong quen nhau vào hai năm trước trong một lần đi hoạt động công ích.

Khi đó, tôi biết anh ấy là nhân viên làm ở viện phúc lợi, nhưng anh ấy lại không biết thân phận thật sự của tôi.

Tôi với anh thật sự vui vẻ, vì thế cùng anh ấy trao đổi phương thức liên lạc.

Đương nhiên, tôi dùng sim giả.

Bằng không sẽ bị Vu Cường phát hiện.

Vu Cường dường như là một tên biến thái cuồng sở hữu, mỗi ngày đều phải kiểm tra di động của tôi.

Tôi ở cùng với hắn mỗi phút mỗi giây đều tuyệt vọng đến không thở nổi.

Nhưng Trần Phong không giống hắn.

Trần Phong đã cho tôi không gian để thở.

Tôi đặc biệt thích nhìn anh ấy dịu dàng chăm sóc các bạn nhỏ trong viện phúc lợi.

Được anh nhìn, thật giống như ánh sáng mặt trời chiếu vào tận đáy lòng tôi. Anh là mặt trời của tôi.

Có lẽ bởi vì như vậy, tôi rất nhanh cùng anh ấy trở thành người yêu của nhau.

Nếu không có sự tồn tại của Vu Cường, có lẽ chúng tôi sẽ giống các cặp đôi khác ngày ngày nắm tay nhau, ôm hôn nhau.

Mỗi một ngày đều cực kỳ hạnh phúc.

Nhưng tôi không nghĩ tới, Vu Cường hắn lại biến thái đến mức cài thiết bị nghe trộm trên điện thoại tôi.

Sau khi tôi và Trần Phong để mối quan hệ bước ra ánh sáng, chúng tôi tạm thời xa nhau một thời gian.

Vu Cường cầm một cái khăn lụa nói muốn tặng cho tôi, kết quả lại dùng sức thắt nó trên cổ tôi.

Sau khi tôi ngất xỉu, dì giúp việc đem tôi đưa vào bệnh viện, bác sĩ nói là não tôi bị chấn động, đầu có vết thương quá nặng.

Vu Cường đánh tôi.

Đêm đó tôi định từ trên lầu nhảy xuống, chấm dứt tất cả.

Không hề nghĩ tới, Trần Phong lại tìm đến đây.

Tôi lập tức suy nghĩ lại, bởi vì anh ấy nhớ tôi đến không thể chịu nổi nữa.

Nhưng chuyện làm tôi nghĩ không ra, chính là anh ấy thế nhưng so với tôi khóc còn thảm thiết hơn.

Vì thế tôi đem tất cả mọi việc nói cho anh.

Tôi nói cho anh ấy biết, tôi hận cha mẹ, tôi hận Vu cường.

Anh ấy đốt hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác.

Tôi không hi vọng việc tôi nói ra này có thể khiến mọi thứ thay đổi, tôi chỉ là muốn phát tiết hết những suy nghĩ trong lòng mình, vừa lúc có anh ấy làm người lắng nghe.

Vu Cường chắc cũng không thể nghĩ tới, sự tình đã như vậy rồi, tôi thế nhưng còn có thể tiếp tục cùng Trần Phong "yêu đương vụng trộm".

Điều này khiến cho tôi mơ hồ, thậm chí sinh ra một loại khoái cảm trả thù.

Tôi ở địa phương mà Vu Cường không nhìn thấy, tùy ý dây dưa với Trần Phong.

Anh ấy trẻ tuổi, tinh lực dư thừa, phương diện kia so với Vu Cường lợi hại hơn nhiều.

Tôi đương nhiên muốn tìm anh ấy.

Dù sao cuộc đời của tôi đã loạn thành một đoàn.

18.

Ngày ba mẹ tới tìm tôi là thứ sáu.

Bọn họ tới ép ta đi làm hòa với Vu Cường.

Kỳ thật bọn họ căn bản không biết, tôi làm gì có tư cách đơn phương nói chia tay?

Chẳng qua là Vu Cường cảm thấy chán ghét mà thôi.

Đối với việc này, tôi cầu còn không được.

Tôi chỉ hận vì sao ngày này không thể đến sớm hơn một chút, làm hại tôi lãng phí hết 5 năm thanh xuân, nhận hết tra tấn.



Cho nên tôi căn bản không đếm xỉa đến phản ứng của hai người bọn họ.

Buổi tối liền cùng Trần Phong đi ra ngoài hẹn hò chúc mừng.

Hai chúng tôi uống xong rượu, ở trong phòng khách hôn đến trời đất quay cuồng, vừa vặn bị ba tôi bắt được.

Ông ấy lấy ô che mưa đến đây đánh tôi, mắng tôi hạ tiện, không có liêm sỉ, mắng tôi là đồ gái điếm thối tha.

Tôi tuy rằng tức giận, nhưng lại không có biện pháp gì đối với ông ấy.

Ba tôi từ nhỏ đã coi thường tôi, vẫn luôn đối xử với tôi như vậy.

Nhưng tôi không nghĩ tới, Trần Phong đang đứng ở bên cạnh tôi sẽ đột nhiên phát tác.

Tôi thậm chí còn chưa phản ứng kịp đã xảy ra chuyện gì.

Liền thấy trước mắt một đạo hàn quang, tư thế không ngừng bổ xuống trước mặt ——

“Thình, thình, thình……”

Trần Phong dường như đã biến thành một người khác, mặt mũi dữ tợn.

Trong phòng một màu đen nhánh, ngoài cửa sổ ánh trăng loang loáng vỡ vụn.

Máu tươi bắn lên trên mặt anh ấy, anh ấy giơ cao rìu lên.

Tôi hoàn toàn ngây người, trơ mắt mà nhìn anh ấy chém ba tôi thành hai nửa.

Rồi sau đó mẹ tôi nghe thấy động tĩnh, từ trên lầu bước xuống.

Bà bị dọa đến mức một tiếng hét chói tai cũng không thể há mồm hét ra được, cả người xụi lơ ngồi dưới đất.

Trần Phong đi qua, một đường máu dài theo dấu chân anh ấy kéo ra.

“Anh, anh gϊếŧ bọn họ……”

Tôi che miệng, bị dọa đến cả người phát run.

Thời điểm Trần Phong bước tới cạnh tôi, tôi thậm chí còn cho rằng anh ấy muốn giết luôn cả mình.

Nhưng anh ấy lại chỉ buông lỏng tay ra, ném rìu xuống.

Sau đó ngồi xổm xuống, tha thiết mà ôm lấy tôi.

“Đừng sợ, về sau sẽ không có ai ức hiếp em nữa.”

“……”

Máu trên người anh ấy, làm bẩn váy của tôi.

Nhưng không biết vì cái gì, lòng tôi thế nhưng thật sự trở nên yên ổn lại.

Vì thế anh ấy quay qua hôn tôi, tôi cũng không có né tránh, ngược lại điên cuồng mà hôn lại anh ấy.

19.

Mà sự tình của Vu Cường, còn phát sinh trước khi ba mẹ tôi chết một thời gian.

Hắn nói muốn chia tay với tôi.

Tôi hẹn Trần Phong đi ra ngoài ăn mừng.

Ai ngờ, thời điểm trở về thế nhưng phát hiện, Vu Cường uống đến say khướt, chắn ở trước cửa nhà tôi.

Hắn đi lên liền tóm lấy tóc tôi, kéo cả đầu tóc tôi đập vào trên tường.

Tôi bị hắn đánh đến chỉ còn một hơi.

Thật sự không còn biện pháp nào khác, dưới tình thế cấp bách tôi nắm con dao gọt hoa quả ở trên bàn, hung hăng đâm về phía hắn!

Máu trào ra, nháy mắt dính đầy đôi tay tôi.

Trong mắt tôi tràn đầy thù hận.

Nhưng Vu Cường hình như là không thể tin được, càng thêm tức giận, đem tôi ấn xuống mặt đất mà đánh, cầm ghế lên đập loạn trên người tôi.

Ở thời điểm tôi thoi thóp, Trần Phong xuất hiện.

Cửa lớn mở ra, anh ấy từ sau lưng vọt vào, đoạt lấy ghế ở trong tay Vu Cường, hướng vào đầu hắn hung hăng nện!

“Rầm! Rầm! Rầm!”

Từng tiếng một vang lên.

Chờ đến lúc chúng tôi bình tĩnh lại, Vu Cường đã không còn thở nữa.

Tôi bị dọa ngây người, cả người đều run bần bật.

Trần Phong lại im lặng không lên tiếng, đem con dao gọt hoa quả kia lau đến sạch sẽ.

Rồi sau đó, dùng bàn tay dính máu, cầm chuôi con dao kia hung hăng chọc vào cổ họng Vu Cường.

Sau khi lấy lại tinh thần, tôi và Trần Phong đào một cái hố ở sau biệt thự, đem thi thể Vu Cường ném xuống chôn xuống đất.

Sự kiện này giống như một giấc mộng.

Sau đó mấy ngày, tôi dùng một lượng lớn rượu tới làm tê liệt chính mình.