Chương 70: Đại sư huynh công vị đu đủ (1)

Nghe Phạn Âm, cầm kiếm điên cuồng.

Cửu Minh ám, Thiếu Lâm quyền, Tam Thanh chưởng.

Giang hồ vô thương, thiếu niên ý chí hăng hái, đều có trong bảng anh hùng.

Chính đạo vì quốc gia, võ lâm kiệt xuất cất giấu công danh, chúng ta cố gắng gom lại tài năng.

—— Bách Hiểu Sinh · Giang hồ lục

*

Một trong những sự kiện quan trọng sôi nổi nhất trong giang hồ gần đây là cuộc liên hôn giữa phái bắc Ngự Kiếm Minh và sơn trang Mạc Tà hùng mạnh lân cận.

Nói đến Hạ Tâm Nhã cô con gái duy nhất của chưởng môn Bắc Nguyên kiếm phái cũng có một số chuyện cũ, lần gả cho thiếu trang chủ của sơn trang Mạc Tà này là lần gả thứ ba của cô! Vị hôn phu đầu tiên của cô vốn là Diệp Vũ con trai của các chủ Phạn Âm Các, năm năm trước anh ta đã chết vào đêm tân hôn trong tay Diệp Quy - Hữu hộ pháp của Ma giáo lúc ấy, nay là giáo chủ Ma giáo.

Người đời đồn thổi rằng ai dám lấy Hạ Tâm Nhã, người đó sẽ là Diệp Vũ thứ hai.

Đương nhiên có người không tin tà ma, vì thế vị hôn phu thứ hai của cô —— nhị đồ đệ của Hạ chưởng môn của Bắc Nguyên kiếm phái cũng chết trong đêm tân hôn.

Hạ Tâm Nhã tuổi xuân phơi phới, cô được mệnh danh là mỹ nhân đệ nhấtt giang hồ, nhưng lại bị trì hoãn năm này qua năm khác cho đến khi Mạc Quan Sư, thiếu trang chủ của sơn trang Mạc Tà yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Bây giờ hôn sự đang đến gần, bất luận là Bắc Nguyên kiếm phái hay là sơn trang Mạc Tà đều lo lắng đề phòng, dưới sự hiệp thương, bọn họ nhân cơ hội liên hợp võ lâm chính đạo bố trí cẩn thận, nếu Diệp Quy kia còn dám tới, nhất định phải để hắn có đến mà không có về!

Mà ký chủ của Cẩu Lương lần này chính là giáo chủ Ma giáo khét tiếng —— Diệp Quy.

【Đinh, mục tiêu nhiệm vụ đã khoá!】

Ngoài thành Bắc Nguyên, núi Mạc Tà.

Một cuộc chiến ác liệt vừa xảy ra, cỏ và đá bị phá hủy ở một góc sơn cốc.

Tả hộ pháp của Ma giáo mặc đồ đen xác định Diệp Quy trên mặt đất đã tắt thở mới dám đến gần. Ngay khi gã định giơ tay muốn xé quần áo của Diệp Quy để tìm tín vật của giáo chủ Ma giáo và bí kíp tâm pháp cao nhất của Ma giáo do giáo chủ đời trước để lại ——

"Vị huynh đài này, không phải là quá thô lỗ khi chạm vào một cô nương giữa thanh thiên bạch nhật sao?"

Bỗng nhiên, một người xuất hiện phía sau tả hộ pháp.

Tả hộ pháp sửng sốt, vội vàng né tránh —— vừa rồi gã không chú ý tới sự tồn tại của người này!

Đột nhiên mất cảnh giác, gã vẫn bị lột mặt lạ, để lộ ra gương mặt thật.

"Quả nhiên là ngươi, chẳng lẽ tả hộ pháp cũng đến đây uống rượu mừng sao?"

"Ngươi là ai?"

"Người lấy mạng của ngươi."

"Thật mạnh miệng! Chuyện này không liên quan đến ngươi, mau rời đi, nếu không đừng trách ta xuống tay vô tình!"

Tả hộ pháp vất vả lắm mới gϊếŧ được Diệp Quy, nội lực tiêu hao quá nhiều, cũng không muốn gây chuyện, vả lại người này xuất quỷ nhập thần, gã không biết nội tình trong lòng tất nhiên có kiêng kị.

Người tới cười lạnh một tiếng, ngừng nói nhảm, dùng quạt gấp trong tay thay kiếm để gϊếŧ tả hộ pháp.

Hắn tuổi không lớn, nhưng võ công cao cường, nội lực thâm hậu, kiếm ý kinh người, không thể coi thường!

Giao thủ chỉ sau mười chiêu, tả hộ pháp đã nhận ra rằng mình không phải là đối thủ của người thiếu niên này, nhưng từng chiêu của đối phương đang muốn đẩy hắn vào chỗ chết! Hoảng sợ, tả hộ pháp không dây dưa với hắn nữa, thay vào đó, gã túm lấy Diệp Quy đang nằm trên mặt đất rời đi.

Thiếu niên sao có thể để gã thành công?

Tả hộ pháp đã lên kế hoạch tỉ mỉ trong mấy năm để đoạt lấy tín vật và bí kíp của giáo chủ tất nhiên cũng không chịu bỏ qua, cả hai lại xông vào đánh nhau.

Cuối cùng gã trúng một chưởng của thiếu niên, hộc máu ngay tại chỗ, trong lòng biết nếu còn đấu nữa cái mạng nhỏ của gã khó mà giữ được, nhưng không cam tâm gã cũng chỉ có thể chạy trốn trước.

Thiếu niên nâng bước muốn đuổi theo, lại nhạy cảm nhận phát hiện người trên mặt đất vẫn còn thở.

Nhìn người đang hấp hối trên mặt đất rồi lại nhìn tả hộ pháp đã chạy trốn, thiếu niên do dự một chút, vẫn là quay người lại.

Hắn móc ra một vật từ trong ngực, nói: "Sư phụ nói với ta thánh dược trong phái có thể giải mọi loại độc, nhưng không biết có thể giải loại độc xương khô này không."

Sau khi đút thuốc xong, thiếu niên nhìn xung quanh nói: "Sự cấp tòng quyền*, cô nương, Nhạc Khiêm mạo phạm."

*事急从权 – sự cấp tòng quyền: khi có chuyện rất gấp rất vội, phải coi tình hình mà quyết định.

Vì vậy, thiếu niên bế Cẩu Lương lên, đi hai bước rồi dừng một chút: Vị cô nương này nhìn gầy, nhưng mà... hơi nặng.

Cẩu Lương nhìn bản thân đi theo điểm mù lớn, liền an tâm thoải mái lấy ra hình ảnh phản chiếu của hồn thể nguyên chủ.

Nguyên chủ, tên Diệp Quy, nam, 25 tuổi.

Đúng vậy, nguyên chủ bị mục tiêu gọi là cô nương, xác thực không nghi ngờ gì hàng giả thì đổi trả là một người đàn ông. Y sở dĩ bị nhận sai không phải vì thị lực của mục tiêu kém, mà là bởi vì nguyên chủ có sở thích... mặc đồ khác giới.

Y thích màu máu tươi nhất, vì vậy y luôn mặc đồ màu đỏ.

Y thích chữ thêu hoa lệ, thành thạo thêu thùa, ám khí kim thêu một tay của y khiến nó trở nên tuyệt diệu.

Y cuồng cái đẹp còn rất tự luyến, tự cho mình là mỹ nhân đệ nhất giang hồ, còn thường mê váy hoa, cho nên luôn nam giả nữ trong lén lút, váy áo bồng bềnh.

Y vốn là sinh nam tướng nữ, mặt trái xoan tinh tế, đôi mắt đào hoa phong lưu, khi cười rộ lên một lúm đồng tiền sâu hằn trên má trái của y. Mà trong mắt y hằng năm đầy băng sương, giữa hai hàng lông mày có một tia tà mị, khí chất bá đạo, đẹp đến mức người ta không dám nhìn thẳng.

Y cải trang thành con gái hoàn toàn không thua kém gì Hạ Tâm Nhã, thậm chí còn đẹp hơn.

Đương nhiên, sở dĩ y gϊếŧ hôn phu của Hạ Tâm Nhã cũng không phải vì người trong giang hồ có mắt như mù nhận cô là mỹ nhân đệ nhất giang hồ, lý do trong đó là cả một câu chuyện dài.

Trong thế giới này võ thuật được coi trọng, chính đạo do Phạn Âm Các, Ngự Kiếm Minh, Cửu Minh Lâu, Thiếu Lâm Tự và Tam Thanh Giáo đứng đầu; ngược lại tà đạo do Ma giáo đứng đầu.

Bốn mươi năm trước, Bào Thức vốn là đệ tử đứng đầu Bắc Nguyên kiếm phái của Ngự Kiếm Minh đã phản bội sư môn.

Ông ta tam quan không hợp với sư môn, hoàn toàn không thấy hổ thẹn với tà môn ma đạo, ngược lại cho rằng chỉ cần đạt được mục đích, thì thủ đoạn có thể không cần quan tâm đến chuyện vặt vãnh. Sau này vì đoạt một quyển bí kíp mà sát hại đồng môn, sau khi sự việc bị bại lộ, Bào Thức không ngồi yên chờ chết mà trốn vào trong Hợp Hoan Môn. Sau đó, ông ta bằng sức mạnh của mình đã thống nhất tà môn ma đạo trong miệng chính đạo, thành lập Ma giáo và trở thành giáo chủ đời thứ nhất của Ma giáo.

Thực lực của Ma giáo tăng gấp bội, đủ để sánh ngang với chính đạo.

Mà tính tình của Bào Thức hung bạo, hành động ngang ngược tàn nhẫn, có rất nhiều môn phái chính đạo đã xúc phạm ông ta đều bị xóa sổ, sau đó, ông ta thậm chí còn vì cướp bí kíp võ lâm mà gϊếŧ người vô số tội.

Nếu là như vậy thì thôi, ông ta còn cố tình thích nhận nuôi những đứa trẻ dưới ba tuổi từ môn phái hoặc võ lâm mà ông ta diệt trừ làm đồ đệ, không chỉ để chúng nhận giặc là cha, còn truyền thụ cho chúng cách gϊếŧ người, đạo lý cá lớn nuốt cá bé từ khi còn nhỏ, mượn tay chúng tiếp tục đánh gϊếŧ với người chính phái.

Nguyên chủ chính là một trong số họ.

Trong một lần chấp hành mệnh lệnh của sư phụ, y vô tình phát hiện ra bí mật về thân thế của mình.

Hóa ra mẹ ruột của Diệp Quy là em gái của các chủ hiện tại của Phạn Âm Lâu, người đã gả cho đồ đệ đứng đầu Đường gia của Cửu Minh Lâu thanh danh hiển hách vào thời điểm đó. Vì quy định của Phạn Âm Lâu, bất kể con gái Diệp gia kén rể hay gả chồng, đứa trẻ sinh ra đều phải mang họ Diệp, vì vậy y mới mang họ Diệp.

Diệp thị và mẹ ruột của Hạ Tâm Nhã là bạn thân, hai người đồng thời mang thai, cả hai từng nói đùa rằng muốn cho hai đứa đính hôn từ trong bụng mẹ.

Sau đó, Diệp Quy và Hạ Tâm Nhã lần lượt được sinh ra vừa hay là một trai một gái, vì vậy hai nhà Đường - Hạ trao đổi tín vật, ước định năm hai đứa nhỏ đủ 18 tuổi sẽ thành hôn.

Vốn dĩ là một mối hôn sự tốt nhưng không ngờ, Đường gia đã bị Ma giáo tàn sát khi Diệp Quy chưa đầy ba tuổi.

Biết được sự thật, nguyên chủ cũng không lung lay trước mối hận thù chồng chất, vẫn cứ kính trọng kẻ thù gϊếŧ cha mình cũng chính là sư phụ của y, nhưng lại âm thầm xóa bỏ cái tên Bào Cửu mà Bào Thức đã đặt cho mình, lấy lại cái tên Diệp Quy.