Chương 15: Phía dưới em ướt nên làm thế nào đây?

Merry Christmas! Tặng các tình yêu chương này <3. Hôm nay ai trạch nữ ở nhà giơ tay. Tặng mọi người bài hát nghe chơi :3. Phía trên đọ.

--

Dư âm của cao triều vẫn còn, Trình Ấu toàn thân mệt mỏi, nhưng vẫn mở mắt nhìn Phó Cẩn không chớp, thấy anh nhìn chằm chằm chỗ riêng tư của cô, liền khó chịu một hồi. Cho dù xấu hổ nhưng vẫn đem chân mở lớn hơn, để cho Phó Cẩn tận tình thưởng thức, sau đó chảy ra một lượng mật dịch lớn.

Kiềm chế du͙© vọиɠ đang hừng hực thiêu đốt trong nội tâm, lo ngại vì đây là nơi công cộng. Đôi mắt của Phó Cẩn đã vượt qua được cơn nghiện, không nhìn thứ khiến đáy lòng anh ngứa ngáy nữa. Nhưng mà, chỗ kia của Trình Ấu cứ ở trong đầu anh xua hoài không tan.

Phó Cẩn ném khăn giấy vào thùng rác, rồi tiếp theo cúi người khẽ hôn đôi môi đỏ mọng của Trình Ấu, "Nên về nhà rồi."

"Phía dưới em ướt nên làm thế nào đây?"

Trình Ấu mặt đầy ngây thơ hỏi, nhưng Phó Cẩn vừa nghe cô dùng giọng nói đáng yêu như vậy nói lời dâʍ đãиɠ thì, không nhịn được lại cứng rắn. Thở dài, anh đúng là không có biện pháp.

Ngồi xuống cái ghế bên cạnh cô, ôm lấy Trình Ấu, vòng eo mềm mại cảm giác thoải mái không nói ra được, cắn đầu mũi nhỏ của cô, "Em giày vò tiểu tử nhà anh."

Không có cách nào khác đành cầm khăn giấy lướt qua nơi riêng tư của cô, cảm thấy xong hết rồi, bèn giúp cô kéo qυầи ɭóŧ lên. Làm xong những chuyện này, mặt Phó Cẩn cũng đỏ bừng một mảng.

Mặc dù được ôm trong ngực rất thoải mái, nhưng dưới hạ thân vật cứng rắn nóng bỏng cộm cộm khiến Trình Ấu hơi khó chịu, quay đầu lại môi mỏng líu lo nói Phó Cẩn, "Tiểu Cẩn Cẩn thật cứng nha..." Nói xong, còn không quên vặn vẹo cái mông nhỏ khiến cho đồ vật nào đó các trướng to hơn.

Trên trán Phó Cẩn đột nhiên giật giật, nhắc nhở mình phải bình tĩnh. Hai tay bao lấy eo Trình Ấu khiến cho cô không thể động đậy, hơi có vẻ uy hϊếp nói, "Em muốn tối nay không về nhà được sao? Hửm?"

Kết quả giọng mũi của người này khiến cho Trình Ấu say mê đầu óc choáng váng mất luôn cả phương hướng, "Nhà em hôm nay không có ai... Ba em đi công tác, mẹ em cũng đi theo." Nửa câu trước là giải thích nửa câu sau là mời gọi khiến cho Phó Cẩn rơi vào tình thế khó xử.

"Đối mặt với em, anh không bình tĩnh được. Ngoan, về sau lại tiếp tục..." Tiếp tục cái gì Phó Cẩn cũng không có nói ra. Dẫu sao vẫn chỉ là một tiểu thiếu niên không thể đường hoàng nói ra lời nói khiến cho người khác xấu hổ.

Nói không có thất vọng là giả, Trình Ấu từ trong ngực anh chui ra, "Đùa chút thôi, chúng ta về nhà đi. Chỉ là tiểu Cẩn Cẩn bây giờ thật lớn nhỉ ~" Cái miệng nhỏ nhắn ra sức ám chỉ cái địa phương đặc biệt nào đó.

Lúc này khuôn viên trường đã an tĩnh, chỉ thỉnh thoảng mới có một hoặc hai người từ trong phòng học bước ra.

Phó Cẩn muốn đi vệ sinh giải quyết một chút, lại không muốn để Trình Ấu ở lại một mình. Lông mày thanh tú nheo lại thành một đoàn, tựa như đυ.ng phải cái vấn đề gì rất khó khăn.

Không đợi Phó Cẩn hành động, Trình Ấu đã nhanh chóng hạ cánh xuống khóa kéo của hắn, giải phóng thứ ràng buột tiểu Cẩn Cẩn, dưới ánh mắt khϊếp sợ của Phó Cẩn, một hơi ngậm côn ŧᏂịŧ mυ"ŧ.

Ô, có chút mặn mặn, miệng quá nhỏ, chỉ có thể ngậm hơn một nửa bộ phận của côn ŧᏂịŧ, thế là đã đầy miệng, răng va đập đυ.ng đυ.ng, khiến Phó Cẩn vừa đau vừa thoải mái.

Nhìn thiếu nữ lại vì anh làm loại chuyện này, trong lòng không khỏi kích động lại xúc động, côn ŧᏂịŧ bị ngậm cũng khiến cho toàn thân anh căng thẳng không dám lộn xộn, chỉ sợ Trình Ấu sẽ sơ ý rồi cắn một phát. Sờ đầu cô, "Không nên dùng răng, đầu lưỡi liếʍ vòng quanh qυყ đầυ."

Trình Ấu làm theo lời Phó Cẩn, nghe tiếng rên hấp dẫn của anh, đắc ý bắt đầu gia tăng tốc độ. Vui quá hóa buồn răng vô tình cắn một chút, nhất thời trên đỉnh đầu cô lực tay lớn hơn, chỉ nghe Phó Cẩn nói một tiếng "Tê".

Áy náy nhả côn ŧᏂịŧ trong miệng ra, giác quan nhanh nhẹn dùng đầu lưỡi liếʍ từ trên xuống dưới một lần. Tiểu tử của Phó Cẩn rất trắng, mang màu hồng phấn nhàn nhạt, nhìn một cái cũng biết là rất ít khi sử dụng, cũng không có mùi gì lạ, trông hết sức đáng yêu.

Phó Cẩn nhắm mắt lại hưởng thụ tình cảm cùng kɧoáı ©ảʍ xa lạ, thiếu nữ giữa hai chân là người anh yêu, trong tay cầm đồ vật trọng yếu nhất của anh, nội tâm một trận thỏa mãn. Trong đầu tuôn ra hình ảnh Trình Ấu bị anh đè dưới thân fuck, côn ŧᏂịŧ kích động giật một cái.

Trình Ấu liếʍ đến miệng cũng chua xót, nhìn côn ŧᏂịŧ vẫn còn đầy tinh thần, không còn cách nào khác hơn là đem chủ ý đánh lên trên hai cái trứng, ăn vào trong miệng, dùng sức hút. Phó Cẩn rơi vào trạng thái thất thủ, vội vàng nói, "Mau nhả ra." Kết quả, một bên Trình Ấu, chất lỏng trắng đυ.c bắn đầy mặt cô, sau đó tuột xuống rơi trên áo sơ mi trắng.

Trình Ấu hơi lờ mờ, nhìn xuống chất trắng đυ.c trên áo, cảm thấy mép miệng có gì đó, bèn lè lưỡi liếʍ một vòng nữa thưởng thức một xíu, nuốt xuống. "Ồ, hơi mặn, mùi vị cũng không tệ lắm."

Lần thứ N Phó Cẩn cầm khăn giấy ra, dịu dàng lau chùi vật trên mặt Trình Ấu. Trong lòng suy nghĩ cô đúng là nghiệp chướng của anh, khiến cho nội tâm tà ác của anh không ngừng xuất hiện.