Chương 50: Tương lai sẽ là một người rất có thành tựu

Chỉ có thể nói là quỷ quái, bình thường mấy ông cụ ở độ tuổi này đừng nói đè một người đàn ông to lớn khỏe mạnh đánh tơi bời một trận, dù là đứng cũng đã cố hết sức.

Nhưng ông già này lại khác, không những sức khỏe rất tốt mà sức lực lại lớn vô cùng, vung cây gậy rất nhẹ nhàng điệu nghệ, từng cái từng cái đập thẳng vào phần da thịt, đối với một người đàn ông nằm ở trên giường bệnh chính là nằm yên chờ ăn đập.

Điều ma quái nhất là, toàn bộ quá trình đánh đập, người đàn ông đó chẳng những không thể động đậy mà còn không mở miệng được chứ đừng nói phát ra tiếng rêи ɾỉ hay là kêu to xin giúp đỡ, ngay cả một hơi thở dốc cũng không nốt.

Đau quá, đừng đánh, cầu xin ông, đừng đánh nữa! Hắn ta không ngừng kêu la ở trong lòng nhưng dường như ông già có thể nghe được tiếng lòng của hắn, người đàn ông càng cầu xin, lực gậy đập lên da thịt càng nặng.

Tới cuối cùng, người đàn ông kia cảm giác sắp bị đánh chết thì vào lúc này, ông già đột nhiên ngừng tay.

Chịu buông tha mình rồi sao? Hắn ta nhẹ nhàng thở ra, nào ngờ, ngay sau đó cơ thể chuyển lạnh đột ngột, hắn ta hoảng hốt phát hiện quần áo của mình đã bị lột sạch hết.

Cây gậy sắt trong tay ông già đã biến mất không thấy, thay thế bằng một con dao gọt trái cây hình dáng quen thuộc mà trông cũng rất quen mắt nhưng giây tiếp theo, bả vai của hắn truyền tới cảm giác đau nhói.

Mũi dao cứa vào da thịt một cách nhẹ nhàng, ông già đó viết chữ tên cặn bã lên người hắn.

Cơn đau đến từ da thịt đã khiến tinh thần của hắn mơ hồ và hành động quen thuộc này cũng làm người đàn ông nhận ra danh tính của ông già, chả ai khác chính là cha vợ của hắn.

Nhưng chuyện này không thể xảy ra! Lúc hắn quen biết vợ mình thì ông già chống gậy này đã qua đời nhiều năm. Nếu không phải cô ta nhất quyết thờ ảnh ông ta trong nhà chắc hắn cũng không nhận ra.

“Mày nhớ ra rồi?” Thấy mặt hắn ta tái mét, ông cụ tạm thời ngừng tay lại, giọng điệu âm u hung hãn, rất lạnh lẽo.

Dường như ông cụ bị chọc tức giận, ném con dao và vả thật mạnh vào miệng người đàn ông một cách tàn nhẫn: “Dám đánh con gái của tao hả, ai cho mày lá gan đó!”

“Mày lấy vợ về để ngược đãi hả, mày tưởng tao chết sớm nên không thể ra mặt làm chủ cho con gái tao sao?” Lại thêm một cái tát.

“Mày yên tâm đi! Chết sớm cũng có chỗ tốt của chết sớm, tao có thể đi theo mày mỗi ngày, mày đánh con gái của tao một, tao sẽ đập lại mày tận mười!” Ông cụ nói xong, còn đá một phát tàn nhẫn vào phần hạ bộ của người đàn ông: “Không phải đàn ông thì dứt khoát đừng làm đàn ông nữa!”

Vị trí kia của phái mạnh là nơi yếu ớt nhất, một chân này của ông cụ khiến hắn đau đến mất đi ý thức.

Chờ người đàn ông tỉnh lại đã là giữa trưa ngày hôm sau, đau đớn trên người khiến hắn không dám nhúc nhích co giãn cơ thể nhưng điều ma quái là, bao gồm vết thương do gậy sắt gây ra vào tối ngày hôm qua và vết dao khắc trên vai cùng với nửa người dưới đều không có bất kỳ dấu vết nào để lại.

“Anh giả bệnh đúng không! Một vết bầm nhỏ cũng không thấy đâu vậy anh ở đây kêu to kêu nhỏ làm gì hả?” Bác sĩ làm kiểm tra, không có phát hiện điều gì khác thường, chỉ có cảm giác người đàn ông này muốn kéo dài thời gian chữa trị, muốn chạy thoát sự trừng phạt của pháp luật.

Người đàn ông gần như phát điên: “Cầu xin bác sĩ, tôi thật sự không có nói dối. Tôi bị đánh đến sắp chết, cầu xin bác sĩ cứu tôi với, có…”

Hắn muốn nói có quỷ nhưng ông cụ đứng kế bên lại duỗi tay bụm chặt miệng hắn ta, hơn nữa còn hung ác đá lên người hắn.

Rõ ràng xung quanh đều là người lại không có cách nào xin giúp đỡ được. Dù là vẫn luôn đứng dưới ánh mặt trời nhưng những đòn đánh tàn nhẫn lại không ngừng rơi lên trên người hắn, ánh mắt của hắn ta dần dần trở nên tuyệt vọng. Lần đầu tiên hắn cảm nhận rõ ràng cảm giác của vợ con khi bị hắn đánh đập lúc trước là như thế nào.

Quả báo sau cùng cũng đến.

Những ngày kế tiếp, ông cụ đi theo người đàn ông như hình với bóng để trút giận thay cho con gái. Bất cứ khi nào nhớ tới sẽ đập hắn một trận. Tất nhiên, ông cụ sẽ không gϊếŧ hắn ta. Con gái nhà ông bị hắn ta tra tấn nhiều năm như thế, nếu không sống sót chuộc tội chả lẻ chết sớm để giải thoát sao, chẳng phải là quá tiện nghi cho hắn rồi!?

Về phần người phụ nữ kia, sau khi hoàn toàn rời khỏi người đàn ông cuối cùng cũng thấy ánh mặt trời. Ban đầu, cô ấy muốn ly hôn ngay nhưng quy trình công tác hành chính phải chờ đợi rất lâu mà một thời gian dài cô không có tiếp xúc với xã hội nên thiếu khuyết năng lực giao tiếp.

Nhan Khuynh nghe xong thì đi tìm ba Chúc nhờ giới thiệu một luật sư giỏi cho cô ấy.

Luật sư từng là người bị hại bởi bạo lực gia đình và mơ ước sau khi lớn lên trở thành luật sư, dốc lòng trợ giúp những người phụ nữ mạnh mẽ đứng lên muốn chạy khỏi bể khổ.

Có chuyên môn trong ngành, hơn nữa tất cả chứng cứ đều có đủ. Dựa theo luật pháp của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc, tội bạo lực gia đình được thành lập là có thể xin quan tòa phán nhà trai mình không rời nhà, Nhan Khuynh cũng chen vào một chân, cung cấp một chứng cứ khác mang tính mấu chốt có thể làm người đàn ông rời nhà với hai bàn tay trắng.

Nhan Khuynh hỏi người phụ nữ ngày tháng năm sinh của hắn ta, bói ra tên cặn bã này bạo lực gia đình thì thôi, vậy mà còn là một tên khốn nạn nɠɵạı ŧìиɧ trong giá thú. Lúc mẹ chồng cô ấy chưa qua đời còn dọn đến sống chung với tiểu tam trong hai năm liền. Nếu không phải tiểu tam tìm được người đàn ông khác giàu có hơn có lẽ hai người này vẫn còn quan hệ cho đến tận bây giờ.

Đã có phương hướng chính xác thì tìm chứng cứ rất dễ dàng. Đương nhiên, thân làm tiểu tam việc bị bà cả tìm tới cửa hỏi tội chắc chắn sẽ không nhận. Người đàn ông chung sống với tiểu tam lâu như thế, bao giờ cũng có chút dấu vết để lại bên ngoài. Cuối cùng, mặc dù không muốn nhưng sự phản bội trong hôn nhân rốt cuộc cũng vẫn được chứng thực.

Cộng thêm báo cáo kết quả xét nghiệm vết thương của hai mẹ con, tuy rằng luật hình sự không có “tội bạo lực gia đình” nhưng dựa theo tình tiết nghiêm trọng, người đàn ông cấu thành tội ngược đãi cùng tội cố ý gây thương tích. Chờ đợi hắn ta chính là cảnh ngục tù.

Không đến một tháng người phụ nữ đã thành công ly hôn với hắn ta. Còn cuộc sống sau khi ly hôn cũng không có khó khăn như trong tưởng tượng của cô ấy. Dưới sự trợ giúp của luật sư, cô ấy đã bảo vệ được phần lợi lớn nhất về mình. Với mớ tài sản hiện tại trong tay, chỉ cần cô ấy không ham ăn biếng làm và cố gắng làm việc thì hoàn toàn có thể tạo một tương lai tươi sáng cho con trai.

Nhan Khuynh nghe được kết quả cuối cùng thì thở phào nhẹ nhõm, cô nhìn tướng mạo của cậu bé cũng nhịn không được mà mỉm cười.

Sau khi đám mây ảm đạm tan dần, tướng mạo chân thật của cậu bé cũng hiện rõ ra. Nhìn khung xương, đâm vào pháp đình ngoài biên giới, nhất định nổi danh năm châu bốn biển, tương lai sẽ là một người có thành tựu rất lớn, ngay cả gương mặt của người phụ nữ kia cũng thay đổi rất nhiều. Hai bên quai hàm sáng bóng, càng về già càng tốt, được sống an nhàn, nhìn là biết có thể hưởng thụ hạnh phúc gia đình nhờ vào con trai.

Cuối cùng hai mẹ con đều có kết quả tốt, Nhan Khuynh giải quyết xong vụ này cũng trở nên thanh nhàn rảnh rỗi.