Chương 31: (31)

Nhưng mà, trọng điểm là —— có những ai tới.

Càng nhiều người mới càng thú vị, không phải sao?

Nắm lông yên lặng nằm trên vai Thẩm Trì, nhìn hắn dùng số máy lạ gửi tin nhắn cho Kỷ Ngọc.

“Ký chủ đại nhân, cậu đúng là chê chuyện chưa đủ lớn!”

Thẩm Trì nhướng mày, “Nắm lông nhỏ, ngoan, đi theo ký chủ phải học được cách tĩnh tâm”

Nắm lông: “……”

Nó chính là hệ thống nhỏ mềm mại không xương, nó bình tĩnh không được!

Nó hiện tại vẫn chưa hoàn toàn tiếp thu được chuyện chính mình bị một tên ký chủ mạnh mẽ túm vào tiểu thế giới làm nhiệm vụ.

Đây chính là ký chủ bị truy nã gắt gao nhất trong danh sách tội phạm. Nếu như nó bị bắt thì tiểu thống tử đáng thương là nó đây sẽ bị nhốt lại sau đó mang đi tổ chức lại dữ liệu một lần nữa.

Ô ô X﹏X

Thẩm Trì hung hăng nhào nắn một phen, rất có ý vị trả thù.

Đừng tưởng rằng hắn không biết trong đầu nắm lông nhỏ này đang suy nghĩ cái gì.

Thẩm Trì vừa đến cửa khách sạn, đã nhìn thấy Cố Hàn Thần một thân trang phục lộng lẫy đúng là tên súc sinh, dù sao cũng không che nổi bản chất rác rưởi của gã.

“Trì Trì, anh còn tưởng rằng em sẽ không tới.”

Vốn dĩ không có được sẽ luôn sinh ra một loại cố chấp điên cuồng, nhìn xem hiện tại đối với cậu nhìn ôn nhu như vậy, ở thời điểm nguyên thân sống cùng gã, gã đã làm cái gì?

Thẩm Trì chỉnh lại áo khoác, “Thần ca ca, em không vào đâu, có cái gì chúng ta nói ở chỗ này đi.”

Thẩm Trì nhìn khách sạn này, biểu tình trên mặt có chút dao động, bộ dáng kia làm Cố Hàn Thần động tâm.

Gã biết Thẩm Trì sẽ kháng cự mình cho nên Cố Hàn Thần cũng không dám lại gần.

“Trì Trì còn nhớ nơi này sao? Là nơi mà chúng ta lần đầu tiên gặp nhau.”

Thẩm Trì hơi cúi thấp đầu, biểu tình ngoan mềm lại có vẻ ngập ngừng đắn đo.

Thẩm Trì không trả lời, Cố Hàn Thần lại tiếp tục nói, “Trì Trì em biết không? Anh lần đầu tiên gặp em đã cảm thấy em thực kinh diễm, lúc đó anh đã thật sự rất thích khí chất trên người em.”

“Rõ ràng đang ở bên trong tiệc rượu, bản thân loá mắt như vậy, nhưng dáng vẻ lại có sự cô đơn tịch mịch khiến người đau lòng.”

Cố Hàn Thần rõ ràng chỉ muốn vãn hồi lại tình cảm của Thẩm Trì, nhưng từng lời nói lại giống như gã thật sự đã thích Thẩm Trì từ khi đó.

Thẩm Trì khẽ cắn môi, “Thần ca ca, không phải bây giờ hắn đã trở lại rồi hay sao?”

“Hơn nữa khi đó anh cảm thấy em kinh diễm loá mắt cũng chỉ bởi vì em lớn lên giống Kỷ Ngọc mà thôi!”

Thẩm Trì bộ dáng quật cường, làm trái tim của Cố Hàn Thần nhói đau, hoảng loạn nắm lấy tay Thẩm Trì, “Không phải!”

Thẩm Trì dứt khoát rút tay về, trong mắt chứa vài phần lệ ý chua xót, “Đúng vậy!”

“Thần ca ca, anh không cần phải lừa mình dối người, vốn dĩ bởi vì em lớn lên giống Kỷ Ngọc cho nên anh mới tìm em làm thế thân của hắn. Em đã từng yêu anh như vậy, yêu đến muốn dâng cả mạng mình. Chính anh là người chê em dơ bẩn, không sánh bằng hắn, làm thế thân cũng không đủ tư cách.”

“Em đi theo anh, đến Thẩm gia cũng dám vứt bỏ, em sợ anh cảm thấy em phiền cho nên đến một bộ quần áo cũng không dám tìm anh đòi tiền mua. Thần ca ca……”

“Anh làm sao có thể nhẫn tâm như vậy? Trái tim của em cũng làm từ máu từ thịt, hai năm……”

“Thời gian hai năm, em yêu anh muốn dâng cả trái tim của mình, nhưng anh tự mình nghĩ lại xem anh đã từng quay lại nhìn em một lần hay chưa?”

Thẩm Trì từng câu từng chữ giống như từng vết dao cứa vào trái tim của Cố Hàn Thần, gã chưa bao giờ biết Trì Trì của gã đã từng yêu gã như vậy.

Là gã tự tay đánh mất bảo bối của mình.

“Trì Trì! Tin anh, về sau anh sẽ không như vậy nữa! Anh sẽ cưới em!”

Thẩm Trì quật cường treo nước mắt ở hốc mắt, không chịu rơi xuống, “Cưới em? Thần ca ca, Kỷ Ngọc thì sao? Anh cũng đã mang hắn về nhà ra mắt rồi”

“Anh có thể vứt bỏ hắn sao? Em thì sao, em hiện tại đã là người của Cố Hàn Tư, anh muốn đặt em ở chỗ nào?”

“Thần ca ca, bởi vì em trở thành người của tiên sinh cho nên anh mới muốn giày xéo em như vậy sao?”

Nắm lông trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm ký chủ nhà mình, hắn…… hắn thật sự chỉ đang diễn thôi sao?

Nó cảm thấy tự hào về ký chủ nhà mình nhưng nó rất đau lòng!

Cố Hàn Thần còn đau lòng hơn so với nắm lông, “Trì Trì, anh không có! Em phải tin anh!”

“Anh có thể thề với trời, anh sẽ cắt đứt quan hệ với Kỷ Ngọc!”

Thẩm Trì khẽ cắn môi, nước mắt muốn rơi xuống lại bị ngăn trong hốc mắt, trông phá lệ nhu nhược đáng thương, so với nước mắt rơi xuống càng có lực sát thương.

“Nhưng…… tiên sinh……”

“Tiên sinh sẽ không cho em rời đi.”

Ánh mắt giống như vừa kể chuyện gì đó cực kỳ thống khổ nhưng Thẩm Trì rõ ràng cái gì cũng đều chưa nói, Cố Hàn Thần lại cảm thấy Cố Hàn Tư ngược đãi Thẩm Trì.

“Trì Trì đừng sợ, anh sẽ khiến Cố Hàn Tư chủ động từ bỏ!”

Thẩm Trì ngước mắt, lệ ý mông lung làm người hung hăng muốn ấn vào trong lòng mà yêu thương, nhưng giây tiếp theo giọng nói của Kỷ Ngọc đã phá vỡ bầu không khí.

“Cố Hàn Thần!”

Cố Hàn Thần quay đầu lại liền nhìn thấy bộ dáng vội vàng chạy tới của Kỷ Ngọc, trong lòng đột nhiên có chút mất thiện ý, thậm chí theo bản năng chắn trước mặt Thẩm Trì, “Sao cậu lại tới đây?”

Thẩm Trì lại ở phía sau gã nghiêng đầu, hướng về phía Kỷ Ngọc nhẹ lau nước mắt nơi khoé mi, nhướng mày câu môi cười, rõ ràng một chữ cũng chưa nói, lại mang mười phần ý tứ khıêυ khí©h.

Kỷ Ngọc nháy mắt hiểu được, hắn là cố ý!

Kỷ Ngọc cắn răng chất vấn, “Em vì cái gì không thể tới?”

Bầu không khí giữa hai người này, rõ ràng là sớm đã có vết nứt. Chẳng hạn như một số thông tin mà Thẩm Trì thỉnh thoảng lộ ra qua số máy lạ.

Kỷ Ngọc đè nén lửa giận đi đến trước mặt Cố Hàn Thần, “Hàn Thần, em mới là bạn trai của anh!”

Thẩm Trì thấy bọn họ giương cung bạt kiếm, dứt khoát ngồi ở phía sau, nâng chân bắt chéo, một tay chống đầu, một tay xoa nắn nắm lông nhỏ.

Nắm lông nhỏ xem như hiểu rõ, những lời vừa rồi của ký chủ còn làm nó đau lòng đều là diễn!

Nó rõ ràng biết ký chủ đang diễn, vậy mà còn đau lòng!

“Bạn trai tôi? Kỷ Ngọc, tôi hỏi cậu, cậu rời đi mấy năm nay, cậu rốt cuộc cùng ai bên nhau?!”

A, thì ra là cùng nam nhân khác ở bên nhau.

Kỷ Ngọc lại cảm thấy khϊếp sợ, không phải khϊếp sợ Cố Hàn Thần làm sao biết được, mà là khϊếp sợ Cố Hàn Thần hoài nghi hắn.

“Hàn Thần! Anh rõ ràng đều biết! Mấy năm nay em ở nước ngoài có bao nhiêu thống khổ, vì có thể xứng đôi với anh, em nỗ lực hoàn thành việc học, mỗi phút mỗi giây đều nghĩ đến một ngày về nước để gặp anh.”

“Vậy mà anh lại tìm người khác, anh không phải đều rõ sao?”

“Anh vì cái gì lại không tin tưởng em?”

Thẩm trì nhướng mày, kỹ thuật diễn quả thật không tồi.

Cố Hàn Thần thậm chí có chút dao động, “Hàn Thần, em nói rồi nếu anh không tin em, anh có thể cho người đi điều tra! Hàn Thần, chúng ta về nhà được không?”

Kỷ ngọc tiến lên nắm lấy tay Cố Hàn Thần, đặt ở bên má cọ cọ, nhu nhược đáng thương động lòng người, “Hàn Thần, là em yêu anh, anh đã đáp ứng em, sẽ không vứt bỏ em.”

“Nếu anh không muốn em tiến vào giới giải trí, em có thể từ bỏ, anh thích bộ dáng của hắn, em cũng có thể học. Hàn Thần, anh đừng không cần em, có được không?”

“Em chỉ có mình anh.”

Thật sự là nhìn thấy mà thương, mỹ nhân rơi lệ nha.

“Ký chủ, sao cậu lại không ở lại tiếp tục xem?”

Thẩm trì nhướng mày, “Chờ Cố Hàn Tư tới bắt gian sao?”

Nắm lông: “……”

Ngươi không phải không sợ nam nhân nhà ngươi thấy sao?

Hơn nữa hắn hiện tại tới bắt gian cái gì? Bắt gian bạn trai cũ của cậu cùng bạn trai của hắn sao?