Chương 32: (32)

“Thẩm Trì……”

Thẩm Trì vừa nghe thấy giọng nói của người này cảm thấy không có chuyện gì tốt.

Nhưng nên diễn thì vẫn phải diễn, dù sao…… hắn cũng rảnh rỗi.

“Thần ca ca, anh…… anh tới đây làm cái gì?”

Đôi mắt Thẩm Trì đỏ lên, nhìn rất đáng thương.

Nắm lông nhỏ tỏ vẻ, ký chủ đại nhân cậu thế nào lại làm được như vậy?

Ánh mắt Cố Hàn Thần lộ vẻ quan tâm, “Trì Trì, anh rất lo cho em.”

“Xin lỗi, vừa rồi đã không để ý tới em.”

Thẩm Trì cười khổ, “Kỷ Ngọc mới là…… bạn trai anh, có gì mà phải để ý chứ.”

“Hơn nữa, anh cũng nên trở về đi.”

Thẩm Trì nói xong dứt khoát xoay người nhưng giây tiếp theo lại bị chặn đường, “Trì Trì, cho anh thêm một chút thời gian, anh nhất định sẽ quang minh chính đại cùng em ở bên nhau.”

Ơ, lời này thế nào nghe giống như bọn họ đang…… yêu đương vụиɠ ŧяộʍ?

Gã ta lấy đâu ra ảo tưởng này vậy?

Thẩm Trì thống khổ lắc đầu, “Thần ca ca, anh vẫn nên trở về đi, Kỷ Ngọc không phải còn đang đợi anh ở nhà sao?”

“Nếu bị cậu ấy thấy chúng ta ở cùng một chỗ, cậu ấy sẽ rất thương tâm.”

Trên mặt Thẩm Trì là nụ cười nhẹ nhàng, giọng điệu săn sóc khiến Cố Hàn Thần đau lòng.

Nói đến cùng, chính gã là người làm bọn họ đi đến tình cảnh này, “Trì Trì, em vào trong phòng chờ anh được không? Cậu ta bỗng nhiên xuất hiện, chúng ta cũng chưa trò chuyện được gì.”

“Trì Trì, anh rất nhớ em.”

Lời này của gã thật sự rất thâm tình, nhưng thứ thâm tình muộn màng này cũng không thể bù đắp những tổn thương đã qua.

“Trì Trì! Em có thể yên tâm, anh tuyệt đối sẽ không làm gì em, chỉ muốn cùng em bình tĩnh trò chuyện.”

Thẩm Trì cười thầm, phải không? Hắn không tin đâu.

Thẩm Trì mím môi, “Vậy chỉ nửa tiếng……”

Cố Hàn Thần thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Ừ, Được! Chỉ nửa tiếng!”

“Em vào phòng trước chờ anh.”

Thẩm Trì gật đầu, Cố Hàn Thần đưa Thẩm Trì vào phòng lúc sau mới rời đi.

Nhưng bộ dáng Thẩm Trì giống như cái gì cũng đều không sợ, thảnh thơi ngồi…… ăn hết một túi snack.

Cho nên, cậu nói muốn trốn nam nhân của cậu tới bắt gian là thế này sao?!

Vậy mà cậu còn đáp ứng với tên Cố Hàn Thần cùng gã vào phòng!

Cậu thậm chí còn ăn đồ ăn vặt!

Nắm lông nhỏ rất nhanh đã tạc mao. Ký chủ đại nhân, cậu có thể có chút lương tâm không.

Trên thực tế, ý đồ của Cố Hàn Thần quả thật không hề đơn gian. Gã không chỉ muốn dùng thủ đoạn xấu xa để có được Thẩm Trì, còn muốn khiến cho Cố Hàn Tư tự mình đẩy Thẩm Trì ra xa, mà bản thân gã sẽ nhân lúc Thẩm Trì thống khổ cần người ở bên nhất xuất hiện, như vậy địa vị của gã ở trong lòng Trì Trì sẽ có thể vượt qua Cố Hàn Tư.

Hừ, cuối cùng Cố gia là của gã, Thẩm Trì cũng sẽ trở lại bên cạnh gã!

Nhưng Cố Hàn Thần ngàn tính vạn tính, sẽ không tính đến Thẩm Trì tương kế tựu kế.

Cố Hàn Thần đột nhiên bỏ lại Kỷ Ngọc để đi tìm Thẩm Trì, Kỷ Ngọc sao có thể dễ dàng mặc kệ?

Cho nên vừa rồi hai người bọn họ nói chuyện, Kỷ Ngọc đều nghe thấy được!

Cố Hàn Thần!

Hắn tuyệt đối không để cho bọn họ thoải mái như vậy.

Vì thế Kỷ Ngọc lén chụp một bức ảnh hai người cùng nhau vào một phòng khách sạn, dùng danh tính thật gửi cho Cố Hàn Tư.

Dù sao sớm hay muộn Cố Hàn Tư cũng sẽ biết là do hắn gửi, không bằng hắn thành thật một chút.

Nói không chừng còn có kết quả không tưởng được.

Bọ ngựa bắt ve chim sẻ rình sau, Cố Hàn Thần cố ý để Kỷ Ngọc phát hiện, thậm chí còn lợi dụng lòng ghen ghét của Kỷ Ngọc để đạt được mục đích hão huyền của mình.

Bằng cách này Cố Hàn Thần có thể đạt được một kế hoạch vô hại, một mũi tên trúng hai con nhạn.

Dù sao Cố Hàn Thần cũng sẽ không ngu ngốc đến độ thật sự hẹn hò cùng Thẩm Trì ở dưới mí mắt của Kỷ Ngọc.

Đáng tiếc chính là, núi cao còn có núi cao hơn.

“Ký chủ, sao cậu lại đi ra?”

Nó còn tưởng rằng Thẩm Trì thật sự muốn cùng Cố Hàn Thần……

Thẩm Trì lột một viên kẹo vừa rồi lấy ở trong phòng ra tới cửa thuận tay ném kẹo vào trong miệng, hai tay đút túi, không nhanh không chậm đi vào thang máy, “Ký chủ nhà mày là người không có nhân phẩm như vậy sao?”

Cùng Cố Hàn Thần?

Thì chỉ có một kết quả, hoặc là hắn cho Cố Hàn Thần đoạn tử tuyệt tôn trước, sau đó gϊếŧ chết, hoặc là hắn gϊếŧ chết trước, sau đó cho gã đoạn tử tuyệt tôn.

Nắm lông nhỏ: “……”

Vẫn là ký chủ đại nhân tàn nhẫn.

Thẩm Trì cũng không có rời khỏi khách sạn, mà là quang minh chính đại đi nhận phòng, 2208.

Ký chủ đại nhân đây là cố ý đi.

Thẩm Trì trở lại phòng, chuyện đầu tiên hắn làm chính là xoa dầu gội lên đầu, sau đó bẻ gãy ……vòi nước .

Thậm Trì nới lỏng dây điện thoại, sau đó bọc áo tắm dài dính chút nước đi xuống tầng kêu người phục vụ.

Chờ đến khi bọn họ lên tầng, vừa lúc gặp được Cố Hàn Tư đang chuẩn bị tới phòng 2203.

Thẩm Trì một bộ ngoài ý muốn nghiêng đầu nhìn Cố Hàn Tư, “Tư tiên sinh?”

Cố Hàn Tư nghe tiếng nhìn qua, thấy vẻ mặt nghi hoặc của Thẩm trì.

Bọc áo tắm dài, trên đầu còn mang theo bọt dầu gội.

Cố Hàn Tư trong lòng nghi hoặc, nhưng không nói gì đi tới nhìn thoáng qua số phòng, 2208?

“Tư tiên sinh, ngài sao lại ở chỗ này?”

Cố Hàn Tư đem người kéo vào trong lòng ngực, “Lời này chẳng lẽ không phải nên là anh hỏi em sao? Đột nhiên không thấy người đâu.”

Thẩm Trì sắc mặt có một chút chột dạ, “Em…… em chính là nhàm chán nên…… sau đó đi dạo.”

Lời này ai sẽ tin?

“Ở khách sạn?”

Hơn nữa lại là khách sạn Tư Nguyên, sản nghiệp Cố gia, cũng là hắn nơi mà hắn cùng Cố Hàn Thần quen biết.

Cũng không trách Cố Hàn Tư ghen.

“Không…… không phải……”

Thẩm Trì hoảng loạn muốn giải thích, nước mắt gần như sắp trào ra.

“Tiên sinh, ngài tin em! Em…… em thật sự……”

Bộ dáng lạy ông tôi ở bụi này, rất là khả nghi.

“Gấp cái gì? Anh cũng chưa nói gì.”

Thẩm Trì lại ủy khuất cực kỳ, “Tư tiên sinh không tin em! Còn tức giận!”

“Thẩm tiên sinh, thật ngại, chúng tôi sẽ đổi một phòng khác cho ngài, sửa chữa khả năng phải cần một chút thời gian.”

Thẩm Trì thấy có người, chỉ có thể gật đầu, trước “Vậy…… cái kia, có thể giúp tôi đổi một phòng giống phòng này sao?”

“Vâng.”

Cố Hàn Tư vẫn luôn không nói chuyện, nhưng áp lực lạnh lẽo quanh thân khiến người ta không thở nổi.

Hiện tại đã đổi một phòng khác.

“Trước tiên tắm rửa sạch sẽ, anh ở chỗ này chờ em giải thích.”

“Nếu sai rồi một chữ, Trì Trì, em biết hậu quả là gì, đúng không?”

Đôi mắt Thẩm Trì nhìn Cố Hàn Tư hiểu rõ lại có chút sợ hãi, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu, “Biết…… đã biết……”

Người trong phòng tắm, lại không như vậy.

Xả nước nhưng không có rửa sạch dầu gội trên đầu, còn lướt di động.

Nắm lông nhỏ thật sự tò mò, hắn sao lại có thể bình tĩnh như vậy?

Nghiêng người liếc mắt xem, ký chủ vậy mà đi đăng một bài viết, 【 Ngạc nhiên chưa! Có vẻ một thần tượng vô tội nào đó xuất hiện tại khách sạn Tư Nguyên đêm qua cùng đại thiếu gia nhà họ Cố 】

Nắm lông nhỏ: “……”

Đúng là chê chuyện không đủ lớn.

“Nắm lông nhỏ ngoan, kế tiếp không phù hợp với trẻ em, tự giác che mắt.”

Nắm lông nhỏ thiếu nhi:

“……”

——

Thẩm Trì tắm xong đi ra, tóc cũng không kịp làm khô, trực tiếp đi đến bên người Cố Hàn Tư, túm túm góc áo hắn, “Tiên sinh, em…… em có thể giải thích.”

“Ngài đừng nóng giận.”

Vừa tắm xong, trên người mang theo một ít mùi hoa lan, rất dễ chịu.

Cố Hàn Tư cố ý lạnh mặt không làm đáp lại.

“Em…… em quả thật không phải tùy tiện đi dạo, em vốn là muốn cho tiên sinh bất ngờ.”

Cố Hàn Tư lại rất có hứng thú, tựa hồ muốn nhìn một chút hắn còn có thể giảo biện như thế nào, “Ồ? Bất ngờ gì vậy?”