Chương 30: (30)

Thẩm trì cười khẽ, “Đó…… đó cũng là bảo bối của anh……”

Cố Hàn Tư nhìn Thẩm Trì đầy sắc tình, đôi mắt kia đều phản chiếu thân ảnh của hắn, hoàn toàn không hề che dấu tình cảm.

Lần nào cũng vậy, nước mắt của người dưới thân sẽ càng nhiều hơn, điều này cực kì thỏa mãn ham muốn chiếm hữu của hắn.

“Sao nó lại lớn hơn nữa vậy?”

Thẩm Trì cũng không nhịn xuống, lập tức khóc lớn tiếng hơn, nước mắt từng giọt rơi xuống, quả thực chính là muốn mạng Cố Hàn Tư.

Ngay cả bộ dáng khóc cũng mê người như vậy .

Thẩm Trì cảm thấy cái tên da^ʍ ô này là hận không thể lộng chết hắn, muốn lấy cái mạng già của hắn.

Mấy tiếng sau, Cố Hàn Tư ôm người tinh bì lực tẫn đi vào phòng tắm. Bởi vì chân mềm nhũn không đứng được, chỉ có thể treo ở trên người Cố Hàn Tư để hắn giúp tẩy rửa, mệt đến mức mí mắt không nhấc lên được.

Tên nam nhân này, càng ngày càng giống chó!

Cố Hàn Tư vẫn muốn chọc hắn, liền bị Thẩm trì túm lấy cánh tay hung hăng cắn một ngụm.

“A…… Đau.”

Thẩm trì khịt mũi một tiếng, ở trong lòng Cố Hàn Tư tìm một tư thế ngủ thoải mái cọ cọ, “Lão công ~ đừng làm phiền em……”

Cố Hàn Tư chỉ cố ý muốn trêu chọc hắn mà thôi, cũng không thật sự muốn làm phiền hắn. Cho nên sau khi đặt hắn xuống giường liền đem người hướng vào trong ngực ôm lấy, vô cùng thoả mãn hôn lên trán của Thẩm Trì, “Ừ, ngủ đi.”

Vì vậy đến cuối cùng không nói thêm gì, nhưng ngày hôm sau hai chân Thẩm Trì đều run lẩy bẩy.

Thẩm Trì tức giận cấm Cố Hàn Tư lại gần hắn!

Kết quả tên da^ʍ ô này bắt đầu chơi xấu, cố ý ma sát phía dưới của hắn, khiến Thẩm Trì cả người mềm nhũn, khẽ thở dốc không biết làm thế nào lại phải nằm xuống giường.

Cố Hàn Tư còn không biết xấu hổ nói một câu, “Em chỉ nói không cho anh tới gần em, cũng không nói không cho phép anh làm cái gì.”

Khiến cho Thẩm trì lúc ấy muốn cắn đứt của hắn, làm cho hắn cảm nhận một chút cái gì gọi là “đoạn tử tuyệt tôn”!

Chẳng qua tên này cũng xem như là đoạn tử tuyệt tôn rồi, không có gì khác biệt.

Cố Hàn Tư nói hắn phải tìm một người trợ lý, thật sự là khua chiêng gõ trống dẫn Thẩm Trì tới công ty.

Nhân viên trong công ty lần đầu tiên thấy Cố Hàn Tư dẫn theo người tới, thật đúng là ngoài ý muốn.

“Người này là ai?”

“Không biết sao? Trợ lý cá nhân mới của Tống giám đốc, phụ trách công việc hàng ngày của Cố tổng”

“Trợ lý cá nhân…… thật tinh vi, không biết là loại cá nhân nào nha”

Một số người bắt đầu tham gia tán gẫu, thư ký liếc mắt một cái, mọi người mới tản ra trở về chỗ của mình tiếp tục làm việc.

Chu Mật cắn móng tay, tổng giám đốc……

Trong phòng làm việc, Thẩm Trì bị ấn ngồi ở trên đùi của hắn, cản thấy bất lực, “Tư tiên sinh, ngài xác định muốn cho em làm trợ lý riêng?”

Hắn luôn cảm thấy này tên da^ʍ ô này không có ý tốt.

Cố Hàn Tư trong mắt ẩn chứa du͙© vọиɠ “Đương nhiên, không phải em cảm thấy ở nhà nhàm chán hay sao? Anh tìm việc cho em làm.”

Thẩm trì mím môi, “Nhưng em cái gì cũng không biết làm.”

Cố Hàn Tư nghiêng đầu nhìn chằm chằm tiểu yêu tinh nhà hắn, “Trì Trì, nói đến Thẩm gia cũng là công ty kinh doanh đá quý, em thật sự không biết gì?”

Thẩm trì cũng không e dè gật đầu, “Em cùng Thẩm gia quan hệ không tốt, bọn họ chỉ thích Tɧẩʍ ɖυệ.”

Cố Hàn Tư dường như đã đoán được điều gì, đưa bàn tay lên vuốt ve gương mặt của Thẩm Trì, “Có buồn không?”

Thẩm Trì cũng thành thật gật đầu, “Có chút, nhưng mà hiện tại không còn quan trọng nữa, dù sao trong mắt bà ấy chỉ có một Tɧẩʍ ɖυệ.”

Lời này nghe có vẻ thật sự không sao cả, nhưng lại làm người nghe có chút chua xót đau lòng.

Cho nên khi đó Cố Hàn Tư mới nhìn thấy Thẩm Trì biểu cảm lãnh đạm như vậy.

Nhưng hiện tại biểu tình trên gương mặt Thẩm Trì đã nhiều hơn, được hắn chăm sóc vô cùng tốt.

“Nếu em muốn học, anh sẽ dạy cho em.”

Thẩm trì hừ một tiếng, “Em không muốn, đau đầu.”

Vẻ mặt ghét bỏ cũng làm tâm tình Cố Hàn Tư sung sướиɠ.

“Học đi, Thẩm gia có một nửa cũng là của em, em nên tự mình lấy về.”

Thẩm Trì ánh mắt nghiêm túc hơi dao động, “Ít nhất bọn họ thiếu em một câu xin lỗi.”

Thẩm Trì ngước mắt lên nghiêm túc nhìn Cố Hàn Tư, trong mắt ẩn ẩn ngấn lệ kích động.

Cố Hàn Tư buồn cười, “Sao lại khóc?”

Thẩm Trì lau nước mắt rơi xuống, “Ai khóc! Em không có khóc! Rõ ràng là anh chọc em khóc!”

Cố Hàn Tư kéo Thẩm Trì ôm vào trong lòng, “Không sao cả, nếu em không muốn tự mình động thủ, anh có thể giúp em.”

Trì Trì rốt cuộc vẫn là tính tình thiện lương.

Thẩm Trì dựa vào người Cố Hàn Tư, “Không…… không cần, em muốn tự mình giải quyết.”

Cố Hàn Tư kéo ra khoảng cách giữa hai người, “Trì Trì tính làm cái gì?”

Thẩm Trì bỗng nhiên nhướng mày, trong mắt tựa hồ có tinh quang chớp động, “Đây là bí mật!”

Ánh mắt Cố Hàn Tư đều là ý tứ thú vị, “Bí mật à, vậy để anh nhìn xem Trì Trì rốt cuộc ẩn giấu bí mật gì.”

Sau đó bắt đầu không an phận, Thẩm trì hoàn toàn không chống đỡ được sự vuốt ve của người này.

Hắn đã nói là y không có ý tốt mà!

Văn kiện trên bàn làm việc đều rơi đầy đất, nếu không phải cách âm đủ tốt, bên ngoài phòng làm việc đã có thể nghe được thanh âm xấu hổ của Thẩm Trì.

Bỗng nhiên cửa phòng bị người mở ra, nhìn thấy một màn trước mắt, tức khắc hoảng sợ, Thẩm Trì đang đứng đối diện với cửa phòng cũng bị doạ cho nhảy dựng lên.

“Cút ra ngoài!”

Chu Mật không nghĩ tới trong phòng làm việc lại xuất hiện cảnh tượng này. Ngày thường có việc gấp cũng không cần gõ cửa, cho nên vừa rồi đang nghĩ tới công việc không để ý xung quanh.

Lúc này bị Cố Hàn Tư quát, mới vội vàng đóng cửa lại vì sợ hãi.

Không nghĩ tới bọn họ thật sự là như vậy!!!

“Dọa em à?”

Cố Hàn Tư nhẹ lau nước mắt trên mặt Thẩm Trì, “Đều…… Đều bị người nhìn thấy rồi!”

Đôi mắt đỏ hoe lộ ra vẻ ai oán, cực kỳ đáng yêu.

“Là lỗi của anh.”

Thẩm Trì xoay người nằm bò, “Hừ, anh lần nào cũng nói như vậy nhưng anh cũng không sửa……”

Cố Hàn Tư từ sau lưng ôm lấy Thẩm Trì, tay lại bắt đầu không an phận, hơi thở của Thẩm Trì lại rối loạn vài phần, “Trì Trì quá liêu nhân, không đổi được.”

Thẩm Trì: “……”

“Cho nên là em sai sao?”

Cố Hàn Tư cười, “Anh sai.”

Lời nam nhân nói không thể tin!

Dù sao Thẩm Trì vẫn không thể chạy thoát được thú vui trong phòng làm việc của Cố Hàn Tư, Thẩm Trì cũng nguyện ý cùng hắn chơi đùa, tùy ý hắn muốn làm gì thì làm.

Dù sao hắn chính là tiểu bạch thỏ ngoan mềm dễ bảo, không hiểu tâm tư xấu xa của Cố Hàn Tư.

Hắn thật sự cái gì cũng đều không hiểu.

Cố Hàn Tư vội vàng có cuộc họp. Thẩm Trì nhìn đồng hồ, vừa đúng thời gian mà Cố Hàn Thần đã hẹn.

Thẩm Trì xoay chiếc di động trong tay, khách sạn Tư Nguyên phòng 2203 à?

Nếu hắn nhớ không sai, khách sạn Tư Nguyên chính là địa điểm mà nguyên thân cùng Cố Hàn Thần quen biết nhau, buổi tiệc rượu hôm đó đúng là ở khách sạn Tư Nguyên.

Cũng là sản nghiệp Cố Gia.

“Ký chủ đại nhân, cậu nhiều việc bận rộn ghê á.”

“Vừa mới ân ái với lão công xong cậu lại muốn hẹn hò với tên nam nhân khác, nếu cậu ở cổ đại thế nào cũng bị tròng l*иg heo.”

Thẩm Trì vẻ mặt vô tội, “Dù sao vốn cũng không liên quan gì tới tao, là nam nhân của ký chủ đại nhân nhà mày tự mình trêu chọc.”

Nắm lông: “……”

Nói cũng đúng nha.

“Ký chủ, vậy cậu muốn đi thật à? Bây giờ cậu đang ở ngay dưới mí mắt của tên nam nhân kia, cậu không sợ bị hắn tóm được sao?”

Thẩm Trì mỉm cười, không đi? Đó cũng không phải là phong cách của hắn.