Chương 29: Bạch nguyệt quang thế thân lại xuất tường ( 29 )

Thẩm Trì nhìn nội dung tin nhắn vừa được khôi phục, rất tán đồng gật đầu.

“Tên nam nhân nhà cậu đang tính tự tay dẫn về một tình địch à?”

Đây là cái hành động tà tính gì, nó tỏ vẻ lòng người quá phức tạp, tiểu thống tử không hiểu nổi.

Thẩm Trì xoay xoay di động, trong mắt đều là sự hứng thú. Tư tiên sinh, ngài thật đúng là làm tôi phải rửa mắt mà nhìn đấy.

Thẩm Trì rất tò mò tâm tình của tên nam nhân nhà hắn khi gửi loại tin nhắn này đi.

Thẩm Trì thử nghĩ một chút, ừm…… được lắm, không nghĩ ra gì.

Thẩm Trì cười, được rồi, tình địch tự mình “tìm về” thì tự đi mà giải quyết!

Dù sao hắn cái gì cũng không biết, chỉ là một tiểu đáng thương ngoan mềm nhu nhược mà thôi.

Nắm lông: “……”

Diễn có phải hơi quá rồi hay không?

Nhưng không hề ngoài ý muốn, Cố Hàn Tư gửi tin nhắn kia quả thực là đánh vào tâm ý của Cố Hàn Thần, Trì Trì không từ chối, cũng không hề mắng gã!

Điều đó có phải đại biểu rằng Trì Trì cũng giống như gã hay không.

Có một số thứ, một khi đã bắt đầu thì không thể vãn hồi.

Cố Hàn Thần lại nảy sinh ra tính cố chấp chiếm hữu hoang tưởng của mình đối với Thẩm Trì, đó là chấp niệm điên cuồng đến tận xương.

Nếu muốn độc chiếm Thẩm Trì, gã nhất định phải một lần nữa cướp Thẩm Trì về!

Đó là người của gã!

Thẩm Trì thậm chí còn không biết mình bị nhớ thương, dù sao cũng là do tên nam nhân kia của hắn tự mình trêu chọc, không liên quan đến hắn.

Liên tục đắm chìm ở trong các bản thiết kế, oán khí của nguyên thân đã sớm tiêu tan hơn phân nửa, phần còn lại có thể chậm rãi giải quyết.

Có thể thân thể của nguyên thân càng hy vọng được tái sinh lần nữa.

Thẩm Trì thành công lọt vào danh sách cuối cùng, thậm chí còn trở thành nhà thiết kế triển vọng nhất trong cuộc thi thiết kế của D.M.

Ngay cả Cố Hàn Tư cũng rất mong chờ.

“Nhà thiết kế này thật sự rất thần bí, ngay cả nội bộ D.M cũng không thể tìm ra tư liệu mới về cậu ta.”

Cố Hàn Tư nhàn nhạt liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, là người lần trước ở biệt thự của hắn —— Tô Vân Tuyền.

Tô thị cũng coi như là nửa bầu trời ở nơi này. Đặc biệt là Tô Vân Tuyền, tính tình cổ quái, thủ đoạn ác liệt, là một ông chủ không dễ chọc.

Không người nào biết được bản chất thật của hắn giấu dưới vẻ ngoài này là thế nào.

Hoàn toàn là những nước đi không theo lẽ thường, tâm tình bất định không thể đoán trước, càng khiến cho người ta sợ hãi.

Cố Hàn Tư cũng coi như thân với hắn ta, ở trong giới mọi người đều đoán hai người bọn họ có phải là kẻ thù hiểu rõ đối thủ của mình nhất hay không.

Nói là kẻ thù, kỳ thật cũng chỉ là đối thủ trên thương trường mà thôi.

Chẳng qua Tô Vân Tuyền quả thật là cùng Cố gia có thù oán.

Cố Hàn Tư nhướng mày, “Cậu có vẻ rất chờ mong?”

Tô Vân Tuyền câu môi cười, “Cậu chẳng lẽ không chờ mong hay sao?”

Cố Hàn Tư không có trả lời, dù sao hắn quả thực là rất chờ mong.

Cái hắn thiếu chính là nhà thiết kế, mà vừa vặn có một thứ như vậy có thể lọt vào mắt, đương nhiên là chờ mong.

“Cạnh tranh công bằng”

Tô Vân Tuyền lắc ly rượu vang đỏ trong tay sau đó chạm ly với Cố Hàn Tư, “Cạnh tranh công bằng”

Nhưng hai người không biết, thân phận Thẩm Trì còn ở đó, thì nhất định có người phải bị bất công.

Cố Hàn Tư muốn chính là, nhà thiết kế này hắn nhất định phải có được.

Cố Hàn Tư đi tham gia tiệc rượu, Thẩm Trì tự mình chuẩn bị tác phẩm dự thi tiếp theo.

Càng gần đến cuối thì càng tàn khốc, đương nhiên cũng muốn càng tận tâm……

“Ký chủ, cậu vẫn đang ngụy trang à”

Thẩm Trì tặc lưỡi, “Không phải còn hơn nửa tháng nữa sao? Gấp cái gì.”

Hắn tương đối quan tâm đến hành động tiếp theo của nam nhân nhà hắn.

Nắm lông: “……”

Có ai lại đi hóng chuyện bát quái của nam nhân nhà mình như hắn thế này à?

“Ký chủ, di động của cậu ở đây, nam nhân của cậu muốn làm cái gì được sao?”

Thẩm Trì chậm chạp phản ứng lại, nói cũng đúng nha.

Cho nên, làm được nửa ngày vẫn phải chạy đi dụ Cố Hàn Tư.

Thẩm Trì nhướng mày, ngoài miệng ghét bỏ lẩm bẩm mắng phiền, trong mắt hắn lại tràn đầy ý tứ muốn xem kịch hay.

Nhắc mới nhớ, Thẩm Trì đã lâu không có chú ý tới Kỷ Ngọc, xem xong mới phát hiện người này vậy mà giả vờ giả vịt đến hô mưa gọi gió.

Nhìn gương mặt được đắp nặn hình tượng đơn thuần đáng yêu, ở trước ống kính cười đến là vô hại không rành thế sự, giống như một thiên sứ hạ xuống nhân gian.

Thẩm Trì ôm gối, chân trần đặt lên sô pha lướt xem Weibo.

Không chỉ chạy bài giá trị nhan sắc đơn thuần gần gũi, còn tạo dựng được nét hoạt bát vui vẻ, cùng fans giao lưu lại có một mặt đanh đá.

Thỉnh thoảng sẽ đăng một ít ảnh tự chụp, muốn bao nhiêu chuyên nghiệp liền có bấy nhiêu.

Gần đây còn có một bộ điện ảnh mới ra mắt được công chúng khen ngợi hết lời, lượng fan tăng vọt có xu thế vượt qua các diễn viên gạo cội.

【 Trì Trì, anh gần đây suy nghĩ rất nhiều, chúng ta gặp nhau nói chuyện đi. Ba ngày sau, khách sạn Tư Nguyên phòng 2203, anh chờ em 】

Thật là, chỗ nào cũng thấy hắn.

Đột nhiên, có một lực đạo đè lên vai hắn, “Trì Trì đang xem cái gì vậy.”

Thẩm Trì buông di động, xoay người nhào vào trong lòng Cố Hàn Tư, “Không xem cái gì cả.”

Cố Hàn Tư nhìn màn hình điện thoại của Thẩm Trì, “Thế nào? Trì Trì cũng muốn tiến vào giới nghệ sĩ?”

Thẩm Trì lắc đầu, “Không có, em chỉ nhàn rỗi tùy tiện xem một chút mà thôi.”

Tùy tiện xem một chút, lại trùng hợp xem tin tức của tên Kỷ Ngọc kia?

“Em mỗi ngày đều ở nhà, không có công việc, cũng không ra khỏi cửa, tiên sinh có phải…… ghét bỏ em hay không.”

Cố Hàn Tư giống như không để ý đến tin tức trên điện thoại lắm, trực tiếp ôm Thẩm Trì vào trong lòng rồi ngồi xuống, “Sẽ không, người của tôi không cần trườn mặt ra ngoài làm gì, nhưng nếu Trì Trì cảm thấy quá nhàm chán, có chuyện muốn làm tôi sẽ ủng hộ”

Thẩm Trì nghiêng đầu, đôi mắt tròn đều là ánh sáng, “Tiên sinh đối với em tốt như vậy, em sợ tiên sinh sẽ ghét bỏ em, em cái gì cũng đều không biết.”

Vừa mới nói xong, Thẩm Trì đã bị Cố Hàn Tư ấn ở trên sô pha, di động cũng bị rớt xuống sàn.

“Ai nói em cái gì cũng không biết?”

“Trì Trì không phải rất giỏi đem tôi ‘ăn’ gắt gao sao?”

Trọng âm của Cố Hàn Tư đặt ở chữ “ăn” kia, khiến người khác nhanh chóng hiểu được ý hắn, Thẩm Trì sắc mặt lập tức đỏ bừng, “Tiên sinh!”

Cố Hàn Tư cắn lỗ tai hắn nhỏ giọng, “Kêu lão công, tôi càng thích.”

Thẩm Trì lập tức mềm thành một bãi nước, thủy quang trong mắt làm người khác vô pháp khắc chế du͙© vọиɠ, Cố Hàn Tư giọng nói dụ dỗ, “Ngoan, kêu một tiếng.”

“Lão…… Lão công……”

Thẩm Trì giọng nói yêu kiều mềm mại, nháy mắt làm người ta không còn lý trí, chỉ muốn đem hắn tách ra ăn đến tận xương.

Thật là, người này càng ngày càng thêm câu nhân.

Cố Hàn Tư suy nghĩ, nếu một ngày nào đó y chết ở trên người hắn cũng chẳng có gì lạ, quả thực y như đang nghiện thuốc độc.

——

“Trì Trì muốn tới công ty làm không?”

Thẩm Trì hoàn toàn không cách nào tập trung tinh thần để nghe người này đang nói cái gì, “Muốn……”

Cố Hàn Tư hai tay giữ lấy eo người dưới thân, “Trì Trì làm trợ lý của anh không tốt sao?”

Thẩm Trì híp lại con mắt, giọng nói phát ra từ cổ họng từng từ một, trợ lý riêng? Đó cũng không phải mục tiêu của hắn.

“Không…… không tốt……”

Cố Hàn Tư khiến cho hai mắt lệ ý mông lung của Thẩm Trì nhìn chăm chú vào mình, “Vậy Trì Trì muốn làm cái gì?”

Thẩm Trì chỉ có thể thở dốc, ôm lấy cổ Cố Hàn Tư nhỏ giọng nói, “Tổng…… Tổng tài phu nhân……”

Cố Hàn Tư cười, “Vật nhỏ, dã tâm không nhỏ đâu.”